Trời ơi trời hỡi là trời
Ông thơ với hoạ cứ lời nỉ non
Không Net ông thấy héo hon
Mặc tôi buồn bã, lũ con cũng buồn
Còn ông cứ Net ngồi luôn
Tôi doạ cắt mạng chẳng buồn ép-phê
Xa xôi ngàn dặm chẳng ê
Cứ lao vào mạng tỉ tê cả ngày
Tôi hẹn cho ông, nghe này
Ông không bỏ Net từ rày về sau
Vợ chồng chẳng nhìn mặt nhau
Bao giờ hết Net thì sầu mới vơi
Ông mà chẳng nghe lời tôi
Cơm ông, ông nấu, ông xơi một mình
thuỵ du
Cô ơi bớt giận chú Rdinh
Cô thông cảm chú thật tình yêu cô
Chú chỉ vào nét thả thơ
Chứ đâu có tưởng có mơ ai nào
Chú yêu cô lắm biết bao
Chú vào cái nét ào ào thả thơ
Lời thơ chỉ là mộng mơ
Cảm xúc cảm tác lơ thơ nhịp vần
Cô ơi nghe cháu phân trần
Chú Rdinh chồng tốt xa gần đều khen.
Nghinh Tuấn
( Cháu ghé thăm cô Du với chú Rdinh nè ! Chạy mau kẻo bị cô Du oánh đòn...)
Cũng vì lên Net thả thơ
Thụy-Du ghen bóng gió lơ-mơ ấy mà
Nàng đòi cắt Net chẳng tha
Không Net thơ thả thực là chí nguy
May nhờ Nghinh-Tuấn một khi
Lời khen phân-giải vân-vi hộ giùm
May ra Thụy-Du thương tình
Nàng không cắt Net là mình được yên
Nói nhỏ vì mình luyên-thuyên
Du mà nghe được Du riềng chú cháu ta
Nàng còn mang cây chổi chà
Chú cùng cháu chạy kẻo mà thiệt thân
Nói thực : chú đâu đã phải là chồng TD
Chạy mau đừng có cù-cưa Chạỳỳỳỳỳỳỳỳỳỳy....
Rdinh
Chạy lẹ lên Nghinh-Tuấn ơi, kẻo Thụy-Du mà rượt kịp là ăn chổi chà đấy. Rdinh chạy tiếp chạỳỳỳỳy....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 07:45:30 bởi Rdinh >