TÀU VỀ BẾN ĐỢI
Ân tình vẫn nghĩa trước sau
Sân, tàu chung lối cùng nhau đi về
Cũng như có một lời thề
Suốt đời chung bước đi về có nhau
Tàu đi sân vẫn vàng thau
Một lòng chờ đợi ngày sau tàu về
Vẹn tình vẹn nghĩa đôi bề
Vẫn là một nẻo đi về có nhau....
thuỵ du
Mỗi lần tầu tới sân ga
Là bao nước mắt nhạt-nhòa trên sân
Nhớ-nhung xa cách bao lần
Để giờ hội-ngộ tưng-bừng trào dâng
Tầu về... bến đợi bâng-khuâng
Nghe như âm-hưởng tình xuân vọng về...
Rdinh
Chẳng còn chờ đợi não nề
Hôm nay tàu đã kịp về sân ga
Tình xưa nghĩa cũ thiết tha
Vẫn hòa chung nhịp dẫu xa bao ngày
Thiết tha một mảnh trăng đầy
Ga, tàu vẫn mối tình say thưở nào
thụy du
Tàu về lòng ga nao-nao
Ga tàu gặp gỡ vui nào vui hơn
Hôm nay tàu chẳng giận hờn
Tàu về giải tỏa nỗi-niềm sân ga
Ga đây bến đỗ thực-thà
Tầu về tầu đậu... tầu ga tưng-bừng.
Rdinh
Chỉ là một tấm lòng chung
Tàu - ga vui nỗi niềm cùng có nhau
Chỉ là trọn nghĩa vàng thau
Tàu - ga cũng vẫn trước sau vẹn niềm
Cùng chung một nỗi ưu phiền
Tàu rời bến đậu bao phiên ga buồn
thuỵ du
Ga tầu tình nghĩa vấn-vương
Sân ga vẫn dõi con đường tầu đi
Buồn lòng ga lúc phân-kỳ
Vì công-vụ tầu phải đi rồi về
Cho dù cách trở sơn khê
Tầu kia vẫn nhớ nẻo về cùng ga
Yêu ga tầu chỉ có ga
Mong ga đừng đón tiếp toa tầu nào.
Rdinh