ĐÔI VẦN CẢM - XÚC - -- Rdinh ---
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 44 của 91 trang, bài viết từ 646 đến 660 trên tổng số 1351 bài trong đề mục
Rdinh 08.06.2009 19:09:39 (permalink)
0
 
CÀNH  RUNG... LÁ RỤNG
 
Lá ơi ! nỡ chẳng thương cành
Lá đi để lại cho cành chơ-vơ
Gió Thu lay cứ vật-vờ
Cành nhìn theo lá bay xa tít mù
 
Rồi đây những giọt sương Thu
Sót-xa đem đến lá như là cành
Cả hai mình đều hao-hanh
Cuộc đời trôi nổi bồng-bềnh thương đau
 
Nào phải không biết lỗi đâu
Vì cơn gió cứ canh thâu lay cành
Lá buồn lá bỏ lại cành
Để cành nuối tiếc cuộc tình nên thơ
 
Bao giờ cho đến bao giờ
Lá cành xum họp như xưa trọn tình
Giữ trọn tình yêu chúng mình
Cành không rung nữa... trọn tình lá ơi !
 
Rdinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2009 21:15:51 bởi Rdinh >
Rdinh 08.06.2009 20:28:42 (permalink)
0


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/DBDE4112B2DB46C79453E78E75C75E8E.jpg[/image]
Attached Image(s)
Rdinh 09.06.2009 09:39:14 (permalink)
0
 

 
 

 
Không Tự Chủ

Tình hờ! Buông bỏ chớ bi thương
Chốn ảo định lòng chớ vấn vương
Không tự chủ mình sanh luyến ái
Lâu ngày khó thoát chữ "Yêu thương"
Khổ! Tháng năm dài hồn vất vưởng!
Lệ âm thầm chảy thật khó lường
Một kiếp làm người ôm kỷ niệm
Bởi không toại ý! Chữ yêu đương
Mytutru_27.5.2009

 
 
THẤY LÀ HAM
 
Tình hờ nên có tí thương-thương
Vì ảo lạc vào cõi ma vương
Thấy của lạ-lùng nên chẳng ghét
Tưởng gì mát-mẻ mới là thương
Ham vui trước mắt nên chẳng tính
Di hại sau lưng thực khó lường
Chắc tại cái tâm không trong sáng
Hay ma dẫn lối, quỉ đưa đường
 
Rdinh




Thức Tâm

Biết thương rồi khổ lòng vẫn thương
Đêm ngày tơ tưởng dạ sầu vương
Duyên khởi luôn gieo vần thương ghét
Nghiệp duyên ám thị quấn bi thương
Vô minh nào biết lòng không tính
Ái nghiệp đeo mang thật khó lường
Thức tâm ý định lòng trong sáng
Tuệ trí như trăng tỏ đôi đường
Mytutru_4.6.2009

 
 
TRÍ TUỆ SOI ĐƯỜNG

Có biết tại sao ta mới thương ?
Phải lời đường mật rắc tơ vương
Chỉ vì nói ngọt lưu cùng luyến
Cũng tại tin lời yêu với thương
Tác hại sau lưng dễ kẻ biết
Ham vui trước mắt khó người lường
Cũng nhờ trí tuệ soi đường sáng
Mà cõi lòng ta khỏi lạc đường.
 
Rdinh



Định Thần

Lục căn hảo ngọt vướng bi thương
Lòng không tự chủ kết tơ vương
Biển ái dâng trào lòng lưu luyến
Thần thức vô minh chẳng tỏ tường
Trước yêu sau ghét nào đâu biết
Vui buồn khổ ải thật khó lường
Người trí thức tâm, lòng trong sáng
Định thần tỉnh trí tỏ đôi đường
Mytutru_6.6.2009

 
 
LỤY  TÌNH
 
Cái tiếng lụy tình thật đáng thương
Vì chưng vồ-vập mắc tơ vương
Đường tình quyến rũ sao đành bỏ
Cõi dục đam-mê chẳng thoát thương
Bể ái bao-la nan tát cạn
Nguồn ân trải rộng khó đo lường
Nếu là tình lụy mong xa lánh
Nếu tránh không xong thực hết đường.
 
Rdinh

 




Khổ Khổ

Làm người nghèo khổ thật đáng thương
Nợ nần chất đống nợ tơ vương
Oan gia trái chủ nào buông bỏ
Nhìn cảnh bi ai thấy mà thương
Tâm tư vô thức suy nông cạn
Khổ khổ đeo mang thật khó lường
Thân quyến bạn bè đều xa lánh
Kinh sách không xem khó tỏ tường
Mytutru_8.6.2009
 
 
 
KHỐN  KHỔ
 
Thấy người khốn-khổ thật đáng thương
Phải chăng phần số mãi vấn-vương
Nhìn người đói rách ai không cảm
Thấy kẻ cơ hàn mình phải thương
Tình cảnh đẩy đưa đành cam phận
Tương lai mù-mịt thật khó lường
Cuộc đời khốn khó ta nâng đỡ
Chia xẻ cho nhau nỗi đọan-trương
 
Rdinh
 
 
 
 


Rdinh 10.06.2009 05:37:58 (permalink)
0
 
CÂU CHUYỆN NÀNG QUỲNH NGA


Trong đời nào biết ra sao
Khi vinh khi nhục biết bao lụy phiền
Lúc còn nặng một túi tiền
Quanh ta nào biết ai hiền ai gian
Lúc mà quyền bính ta mang
Quanh ta nào biết ai gian ai hiền

Để rồi về với tổ tiên
Tiền quyền cũng hết bon chen được gì
Chỉ còn nặng nỗi sầu bi
Nhân tình thế thái vốn vì lợi thôi
Ngày xưa vinh hiển một thời
Ngày nay mất hết mọi người lánh xa

Một cơn bão táp phong ba
Nhà tan cửa nát phải ra ở đường
Sống nhờ lòng của người thương
Mẹ con dắt díu thập phương ăn mày
Trần Minh tên của chàng trai
Áo quần rách nát chẳng nơi nào lành

Nên đời gán một biệt danh
Tả tơi khố chuối cũng đành lặng câm
Một hôm mẹ nhớ tình thâm
Cùng con liều gõ cửa thăm bạn hiền
Nhắc lời hẹn ước một phen
Hai nhà kết nghĩa nên duyên Tấn Tần

Trai giờ thời đã lớn khôn
Gái đà cũng đã tới tuần cập kê
Ngồi cao quan lớn cười chê
Ăn mày cũng dám xe xua với đời
Thét quân thả chó cắn người
Đau lòng cho kẻ một thời giàu sang

Trở về buồn ốm liệt giường
Lệ rơi con trẻ chiều hàn gió đông
Còn đâu chỗ để trông mong
Người ta quên hết tình nồng ngày xưa
Trời buồn khóc một cơn mưa
Hồn người như muốn rời xa dương trần

Nhìn con đau đớn bội phần
Nghèo thêm côi cút nên càng xót xa
Con quan tên gọi Quỳnh Nga
Trăng tròn khoe sắc đờn ca vẹn toàn
Dịu hiền thục nữ đoan trang
Biết cha bất nghĩa lòng buồn chẳng vui

Quyết tâm sửa lỗi một đời
Sắt son thề mãi giữ lời ước xưa
Cây độc sinh một hiền hoa
Hiếu vì chữ tín lén cha tìm người
Nàng bèn một buổi sớm mai
Gặp chàng thổn thức chia phôi nỗi lòng

Tặng bà ấm chiếc áo lông
Nhận chồng rồi lạy mẹ chồng làm dâu
Vì cha trả nghĩa ân sâu
Nữ nhi oanh liệt đời sau ai bì
Không ngờ quan dõi bước đi
Biết nàng cho áo liền quy tội tình

Kiếp nghèo làm kẻ ăn xin
Còn thêm ăn cắp ô danh muôn đời
Một phen chì chiết nặng lời
Oan khiên mẹ uất về trời chẳng hay
Đúng là tai vạ gió bay
Lòng người hiểm ác chẳng ai đâu ngờ

Quỳnh Nga tạ lỗi dùm cha
Khăn tang khóc mẹ đã xa dâu hiền
Một lòng bền chí kiếm tiền
Nuôi chồng ăn học chẳng phiền chi ai
Bên cầu dựng quán một mai
Đêm ngày dệt lụa không lời oán than

Mơ ngày chàng chiếm bảng vàng
Hai bên sẽ kết tơ hồng trăm năm
Trần Minh cảm động trong tâm
Học hành tấn tới ba năm đến kỳ
Chia tay bịn rịn dấu giày
Trên cầu hẹn ước quyết thi đỗ đầu

Thắp nhang nàng vái trời cao
Giúp chàng minh mẫn ngày sau danh thành
Ở nhà tấc dạ trung trinh
Ngày đêm thổn thức chờ tin vui về
Trời già không phụ ước thề
Qua bao khổ nhọc đã là Trạng nguyên

Vua khen là có tôi hiền
Lòng yêu muốn gả con liền một khi
Trạng nguyên phò mã quyền uy
Trần Minh khố chuối giờ đây sang giàu
Giật mình quỳ gối vội tâu
Ở nhà hẹn ước cùng nhau một lòng

Vợ tuy nhan sắc héo hon
Nuôi chồng ăn học nỡ quên sao đành
Vua nghe nổi trận lôi đình
Hô quân đem chém tội khinh vương triều
Giọng oanh thẽ thọt khẽ kêu
Xin cha bớt giận vướng điều chẳng hay

Nghĩa tình hiếm có mảy may
Cho con cơ hội gặp người thử xem
Nếu mà thật mối tình thâm
Cha nên cho họ trăm năm trọn tình
Công chúa giả dạng vi hành
Về nơi chàng ở một bên chiếc cầu

Quỳnh Nga buổi sáng lựa dâu
Tằm ăn lấy kén bỗng đâu khách vào
Công chúa nhìn trước ngắm sau
Cũng trang quốc sắc có nào kém ai
Hờn ghen một nỗi đắng cay
Bạc vàng châu báu mang ngay lấy lòng

Cầu xin nàng hãy bỏ chồng
Tưởng rằng lung lạc chỉ trong một giờ
Quỳnh Nga tâm đã hiểu ra
Nhẹ nhàng từ chối không mê tiền tài
Công chúa tức giận nheo mày
Thượng phương bảo kiếm kê ngay cổ nàng

Quỳnh Nga tỉnh rụi chẳng màng
Chẳng ai chia cắt tình chàng trong tim
Công chúa bỏ kiếm ngợi khen
Thiệt là trung liệt thuyền quyên khó bì
Dẫu rằng tột đỉnh quyền uy
Chẳng bằng một đứa gái quê chung tình

Thôi thì về đến triều đình
Mang lời phân giải tác thành một đôi
Quỳnh Nga lạy tạ đất trời
Lòng mừng khấp khởi một mai chàng về
Thế là trọn vẹn câu thề
Khổ đau đã hết đến bề thái lai

Bỗng đâu cha mới nhận lời
Môn đăng hộ đối cũng người nhà quan
Cho người ra quán bắt nàng
Đốt luôn cơ nghiệp hết phương chối từ
Máu tuôn tràn tấm huyết thư
Sắt son thủ tiết vẫn như ngày nào

Khăn lụa đã sẵn treo vào
Giờ lành pháo nổ ôm sầu ra đi
May là giây phút chí nguy
Trần Minh về kịp gỡ dây oan lòng
Hai bên tái ngộ trùng phùng
Vui nào kể xiết tình hồng xe duyên

Cảm vì câu chuyện truân chuyên
Vụng tay ráp chữ kể lên cuộc tình
Quỳnh Nga vợ của Trần Minh
Nữ nhi nước Việt lưu danh muôn đời...
 
Toctien
 
 
 
Thấy Toctien viết truyện thơ ngắn hay quá, Rdinh không có khả năng họa lại
Nên chỉ vào phá vui chút mong đừng chửi bới nhe.
 
 
QUỲNH NGA PHẢI CON GÁI CÁN-BỘ  ?
 
Quỳnh-Nga ở thời quá xa
Nếu thời nay sẽ đến nhờ Tóc-Tiên
Mai mối cưới làm vợ liền
Vì con cán-bộ giầu tiền lại sang
 
Còn hơn cưới con thường dân
Vì không quyên thế lại đần, nghèo ghê
Tóc-Tiên ơi ! nhớ giúp nhe
Tui mà cưới được sẽ bao chè Tiên ăn
 
Tóc-Tiên làm mối không xong
Thì Tóc-Tiên chớ có hòng chạy đâu?
Dầu Tiên ở tận núi nào
Rdinh làm Từ-Thức bay vào động ngay
 
Mấy lời nhắn để Tiên hay
Tiên dẫu có cánh có bay đằng trời...
Bắt kỳ được Tiên mới thôi............. Chạỳỳỳỳỳỳỳỳỳỳy
 
Rdinh
 
Rdinh 10.06.2009 09:25:31 (permalink)
0
 
 
 
 
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/3C3C3ED78F0A4DDAAD52A55F43FC7546.jpg[/image]
 
 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2009 09:39:17 bởi Rdinh >
Attached Image(s)
Rdinh 10.06.2009 10:13:45 (permalink)
0
 
 
 
KHỐN  KHỔ
 
Thấy người khốn-khổ thật đáng thương
Phải chăng phần số mãi vấn-vương
Nhìn người đói rách ai không cảm
Thấy kẻ cơ hàn mình phải thương
Tình cảnh đẩy đưa đành cam phận
Tương lai mù-mịt thật khó lường
Cuộc đời khốn khó ta nâng đỡ
Chia xẻ cho nhau nỗi đọan-trương
 
Rdinh
 


 

Phước Báo

Phước báo cho ai đẫm tình thương
Biết nhìn thông cảm cảnh sầu vương
Tùy duyên trợ giúp trong phương tiện
Như thuyền vớt kẻ đắm, tai ương
Dụng bút, dụng lời khai "Ngộ trí"
Hóa giải oan gia nghiệp dứt luôn
Trời đất thấu tình luôn kính phục
Thiên Long Bát Bộ hộ vì thương
Mytutru_9.6.2009
 
 
 
THƠ ĐƯỜNG
 
Thơ đường theo mãi cũng thảm-thương
Vì chưng ngòn-ngọt nên vấn-vương
Số câu tám giải nhìn ngay khổ
Số chữ bảy thanh đọc dễ thương
Tứ-Trụ chữ sau sao hay đổi
R Dinh vần trước khó thể lường
Viết xong muốn toát mồ -hôi hột
Niêm, luật gì đâu thấy đọan trường.
 
Rdinh

Rdinh 10.06.2009 12:08:27 (permalink)
0
 
Cảm ơn Kha-Khả-Tú ơi
Tú mang bó hoa tuyệt vời cho ta
Hoa của cô giáo phương xa
Gởi tặng như một món quà tình yêu
 
Ôi ! bó hoa đẹp tuyệt chiêu
Nhưng công của Tú mới nhiều đó cơ
Riêng ta chỉ có vần thơ
Tặng lại cho Tú để về nhà ngâm
 
Sau này có đi lấy chồng
Thì ta xin chúc sắc, cầm hòa đôi
Hiện tại chân son mình rồi
Ta chỉ tặng Kẹo Tú ngồi Tú ăn
 
Ăn ít nhé... kẻo sún răng
Hay là cho bớt Hàn-Băng, Ngân-Hà
Ba tay sâu kẹo nhà ta
Đi vào nhai kẹo... đi ra kẹo vào.
 
Rdinh
 
 
 
Buồn quá trêu ba cô cháu chút, Nhớ đừng la-lối nghe KKT, HB, NH...  Chạỳỳỳỳỳ....




Được kẹo, chúng cháu cùng ngồi
Xuống bàn, 3 đứa thích ơi, ăn liền
Chỉ có Tú bé lại hiền
Tiểu Băng giành trước ăn liền chục viên
Tú ngồi, Tú nhìn cười hiền
Và Tú còn bảo : - Còn viên kẹo nè
- Để em lột vỏ cho he
- Chị Băng ăn hết, em khoe chú Rdình
- Chú sẽ mua thêm cho mình
- Mình ăn, mình hát nhạc in ỏi nè .

Hà Ngân Hà




Kẹo chú Rdinh cho ngọt lắm ha
Ngân Hà vui cười toa mắt ra
Hàn Băng thích quá ăn nhiều đấy
Còn cháu thì cứ bóc lủm nà.
...

Miệng cứ hít hà : - Ngon quá ta.

Kha Khả Tú
 
 
 
Khả-Tú bóc kẹo lủm liền
Hiếm nào gói kẹo chỉ còn bao không
Mai sau có đi lấy chồng
Lương chồng mua kẹo cũng không đủ nà
 
Tội nghiệp cho nhỏ Ngân-Hà
Vì vui cười liên-tục há hà ha
Quay lại hết kẹo mới la
Hàn-Băng ăn hết phần ta rồi nào
 
Kẹo thời Băng cứ lủm vào
Mà thơ thời chẳng chữ nào ra cho
Khả-Tú ngồi đấy buồn so
Vì bị mất cắp bông hoa (trên) diễn-đàn
 
Ba nàng xáo động tâm can
Cãi cọ làm cả diễn-đàn rối beng
Rdinh phải phải đến khuyên can
Mãi sau mới được ba nàng vui lên
 
Ba nàng xơi kẹo liên miên
Đến nỗi chú Rdinh chẳng còn tiền để mua
Phen này chú cũng lo lo
Vì ba sâu kẹo được mùa sún răng.
 
Rdinh
 

Han Bang 10.06.2009 20:01:03 (permalink)
0


 
Cảm ơn Kha-Khả-Tú ơi
Tú mang bó hoa tuyệt vời cho ta
Hoa của cô giáo phương xa
Gởi tặng như một món quà tình yêu
 
Ôi ! bó hoa đẹp tuyệt chiêu
Nhưng công của Tú mới nhiều đó cơ
Riêng ta chỉ có vần thơ
Tặng lại cho Tú để về nhà ngâm
 
Sau này có đi lấy chồng
Thì ta xin chúc sắc, cầm hòa đôi
Hiện tại chân son mình rồi
Ta chỉ tặng Kẹo Tú ngồi Tú ăn
 
Ăn ít nhé... kẻo sún răng
Hay là cho bớt Hàn-Băng, Ngân-Hà
Ba tay sâu kẹo nhà ta
Đi vào nhai kẹo... đi ra kẹo vào.
 
Rdinh
 
 
 
Buồn quá trêu ba cô cháu chút, Nhớ đừng la-lối nghe KKT, HB, NH...  Chạỳỳỳỳỳ....




Được kẹo, chúng cháu cùng ngồi
Xuống bàn, 3 đứa thích ơi, ăn liền
Chỉ có Tú bé lại hiền
Tiểu Băng giành trước ăn liền chục viên
Tú ngồi, Tú nhìn cười hiền
Và Tú còn bảo : - Còn viên kẹo nè
- Để em lột vỏ cho he
- Chị Băng ăn hết, em khoe chú Rdình
- Chú sẽ mua thêm cho mình
- Mình ăn, mình hát nhạc in ỏi nè .

Hà Ngân Hà




Kẹo chú Rdinh cho ngọt lắm ha
Ngân Hà vui cười toa mắt ra
Hàn Băng thích quá ăn nhiều đấy
Còn cháu thì cứ bóc lủm nà.
...

Miệng cứ hít hà : - Ngon quá ta.

Kha Khả Tú
 
 
 
Khả-Tú bóc kẹo lủm liền
Hiếm nào gói kẹo chỉ còn bao không
Mai sau có đi lấy chồng
Lương chồng mua kẹo cũng không đủ nà
 
Tội nghiệp cho nhỏ Ngân-Hà
Vì vui cười liên-tục há hà ha
Quay lại hết kẹo mới la
Hàn-Băng ăn hết phần ta rồi nào
 
Kẹo thời Băng cứ lủm vào
Mà thơ thời chẳng chữ nào ra cho
Khả-Tú ngồi đấy buồn so
Vì bị mất cắp bông hoa (trên) diễn-đàn
 
Ba nàng xáo động tâm can
Cãi cọ làm cả diễn-đàn rối beng
Rdinh phải phải đến khuyên can
Mãi sau mới được ba nàng vui lên
 
Ba nàng xơi kẹo liên miên
Đến nỗi chú Rdinh chẳng còn tiền để mua
Phen này chú cũng lo lo
Vì ba sâu kẹo được mùa sún răng.
 
Rdinh


 


ĐÒI KẸO

Há ha...Hàn Băng đây nà
Chú Rdinh có nhà hông hả ? Cho kẹo
Không có kẹo, cháu mè nheo
Chú đi đâu cháu cũng theo đòi hoài
Kẹo đâu, chú cho cháu ngay
Không cho cháu cứ theo hoài mè nheo

( Mua kẹo cho cháu ăn đi mà chú Rdinh ! )

Hàn Băng
Thuỵ Du 10.06.2009 21:59:42 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh

 
 
 
 
 
 



 
 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?



Anh Rdinh ơi! Nếu anh làm ăn bị lỗ thì anh ráng chịu một mình đi,em không chia sẻ với anh đâu....Có lời thì chia cho em, mà lỗ thì em không ngu gì chia với anh đâu, hihi,......

GHÉP LẠI NỤ  CƯỜI

Ta đem ghép lại nụ cười
Để đời lại đẹp, môi cười lại xinh
Chi bằng chữ nghĩa chữ tình
Một vần thơ ấy muôn nghìn hoa tươi
Nụ cười mong mãi rạng ngời
Để niềm vui được đời đời sánh đôi

thuỵ du
Rdinh 10.06.2009 23:11:48 (permalink)
0
 
 
 
 
 



 
 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?... Rdinh



Anh Rdinh ơi! Nếu anh làm ăn bị lỗ thì anh ráng chịu một mình đi,em không chia sẻ với anh đâu....Có lời thì chia cho em, mà lỗ thì em không ngu gì chia với anh đâu, hihi,...... TD

Nếu vậy anh sẽ đến nhà TD anh ở, bắt TD nuôi anh còn không phải bù lỗ anh mới đi..hehe....  Rdinh
 
 
 
GHÉP LẠI NỤ  CƯỜI

Ta đem ghép lại nụ cười
Để đời lại đẹp, môi cười lại xinh
Chi bằng chữ nghĩa chữ tình
Một vần thơ ấy muôn nghìn hoa tươi
Nụ cười mong mãi rạng ngời
Để niềm vui được đời đời sánh đôi

thuỵ du
 
 
 
XIN BÙ LỖ NỤ CƯỜI
 
Kinh-doanh sao lỗ quá chời !
Lỗ đến nỗi chẳng có nụ cười trên môi
TD nay ở đâu rồi
Sao không bù lỗ để tôi lỗ nhiều
Vốn cười tôi mà tiêu-điều
Thời em cũng chẳng lời nhiều cười đâu
Liệu mà giúp đỡ cho nhau
Kẻo để phá sản cười ... thì còn đâu mà cười .
 
Rdinh
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 00:48:41 bởi Rdinh >
Thuỵ Du 11.06.2009 16:11:02 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh

 
 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?... Rdinh



Anh Rdinh ơi! Nếu anh làm ăn bị lỗ thì anh ráng chịu một mình đi,em không chia sẻ với anh đâu....Có lời thì chia cho em, mà lỗ thì em không ngu gì chia với anh đâu, hihi,...... TD


Nếu vậy anh sẽ đến nhà TD anh ở, bắt TD nuôi anh còn không phải bù lỗ anh mới đi..hehe....  Rdinh
 
 
 
XIN BÙ LỖ NỤ CƯỜI
 
Kinh-doanh sao lỗ quá chời !
Lỗ đến nỗi chẳng có nụ cười trên môi
TD nay ở đâu rồi
Sao không bù lỗ để tôi lỗ nhiều
Vốn cười tôi mà tiêu-điều
Thời em cũng chẳng lời nhiều cười đâu
Liệu mà giúp đỡ cho nhau
Kẻo để phá sản cười ... thì còn đâu mà cười .
 
Rdinh

ĐÂU CÓ AI NGU  (hi...hi)

Người ta một vốn mười lời
Còn anh buôn lỗ quá trời vậy anh?
Ai biểu tại anh tài lanh
Bán buôn xé lẻ để dành tiền riêng
Bây giờ mới cảm thấy phiền
Thì anh lại bắt em đền bù vô
Em đâu có phải ngố mô
Lời ăn lỗ chịu ai ngu mà bù..(hi..hi)...

thuỵ du

Anh Rdinh ơi, nhà em nghèo lắm...mần răng mà có tiền để nuôi anh đây? Thiệt mà.....

 
 
Rdinh 11.06.2009 18:35:52 (permalink)
0
 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?... Rdinh
 
Anh Rdinh ơi! Nếu anh làm ăn bị lỗ thì anh ráng chịu một mình đi,em không chia sẻ với anh đâu....Có lời thì chia cho em, mà lỗ thì em không ngu gì chia với anh đâu, hihi,...... TD
Nếu vậy anh sẽ đến nhà TD anh ở, bắt TD nuôi anh còn không phải bù lỗ anh mới đi..hehe....  Rdinh
 
Anh Rdinh ơi, nhà em nghèo lắm...mần răng mà có tiền để nuôi anh đây? Thiệt mà..... TD
 
XIN BÙ LỖ NỤ CƯỜI
 
Kinh-doanh sao lỗ quá chời !
Lỗ đến nỗi chẳng có nụ cười trên môi
TD nay ở đâu rồi
Sao không bù lỗ để tôi lỗ nhiều
Vốn cười tôi mà tiêu-điều
Thời em cũng chẳng lời nhiều cười đâu
Liệu mà giúp đỡ cho nhau
Kẻo để phá sản cười ... thì còn đâu mà cười .
 
Rdinh

ĐÂU CÓ AI NGU  (hi...hi)

Người ta một vốn mười lời
Còn anh buôn lỗ quá trời vậy anh?
Ai biểu tại anh tài lanh
Bán buôn xé lẻ để dành tiền riêng
Bây giờ mới cảm thấy phiền
Thì anh lại bắt em đền bù vô
Em đâu có phải ngố mô
Lời ăn lỗ chịu ai ngu mà bù..(hi..hi)...

thuỵ du


Anh lỗ em cười hi. hi...
Lại còn không chịu đền gì cho anh
Vì anh cái tính lanh-chanh
Còn thêm cái tính như hành anh hăng
 
Muốn đem giầu đến cho nhanh
Ra buôn gãy gánh phải đành chịu thôi
Xin em đừng có mà cười
Em buôn đã chắc được lời gì đâu?
 
Nếu mình không hợp lại nhau
Thì ta sẽ lỗ từ đầu chí đuôi
Thôi em hãy ráng nguôi-nguôi
Anh, em hùn vốn buôn kiếm lời về sau
 
Hỏi em ... em chịu không nào?
 
Rdinh
 
 
Anh không bắt em nuôi cơm đâu mà sợ tốn kém, nuôi anh bằng nụ cười thôi.
Số nghèo thì cứ an nhiên tự tại thôi em ạ, cứ vui mà sống. Khi nào có cơ-hội trời giúp cho thì giầu lên mấy hồi. Nhưng phải chịu khó làm việc vì mình phải tự giúp mình trước đã rồi trời mới giúp sau.Rdinh
 
Số giầu mang đến dửng-dưng
Số nghèo con mắt tráo-trưng vẫn nghèo *
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 18:45:03 bởi Rdinh >
Rdinh 11.06.2009 19:57:41 (permalink)
0
 
Cảm ơn Kha-Khả-Tú ơi
Tú mang bó hoa tuyệt vời cho ta
Hoa của cô giáo phương xa
Gởi tặng như một món quà tình yêu
 
Ôi ! bó hoa đẹp tuyệt chiêu
Nhưng công của Tú mới nhiều đó cơ
Riêng ta chỉ có vần thơ
Tặng lại cho Tú để về nhà ngâm
 
Sau này có đi lấy chồng
Thì ta xin chúc sắc, cầm hòa đôi
Hiện tại chân son mình rồi
Ta chỉ tặng Kẹo Tú ngồi Tú ăn
 
Ăn ít nhé... kẻo sún răng
Hay là cho bớt Hàn-Băng, Ngân-Hà
Ba tay sâu kẹo nhà ta
Đi vào nhai kẹo... đi ra kẹo vào.
 
Rdinh
 
 
 
Buồn quá trêu ba cô cháu chút, Nhớ đừng la-lối nghe KKT, HB, NH...  Chạỳỳỳỳỳ....




Được kẹo, chúng cháu cùng ngồi
Xuống bàn, 3 đứa thích ơi, ăn liền
Chỉ có Tú bé lại hiền
Tiểu Băng giành trước ăn liền chục viên
Tú ngồi, Tú nhìn cười hiền
Và Tú còn bảo : - Còn viên kẹo nè
- Để em lột vỏ cho he
- Chị Băng ăn hết, em khoe chú Rdình
- Chú sẽ mua thêm cho mình
- Mình ăn, mình hát nhạc in ỏi nè .

Hà Ngân Hà




Kẹo chú Rdinh cho ngọt lắm ha
Ngân Hà vui cười toa mắt ra
Hàn Băng thích quá ăn nhiều đấy
Còn cháu thì cứ bóc lủm nà.
...

Miệng cứ hít hà : - Ngon quá ta.

Kha Khả Tú
 
 
 
Khả-Tú bóc kẹo lủm liền
Hiếm nào gói kẹo chỉ còn bao không
Mai sau có đi lấy chồng
Lương chồng mua kẹo cũng không đủ nà

Tội nghiệp cho nhỏ Ngân-Hà
Vì vui cười liên-tục há hà ha
Quay lại hết kẹo mới la
Hàn-Băng ăn hết phần ta rồi nào
 
Kẹo thời Băng cứ lủm vào
Mà thơ thời chẳng chữ nào ra cho
Khả-Tú ngồi đấy buồn so
Vì bị mất cắp bông hoa (trên) diễn-đàn
 
Ba nàng xáo động tâm can
Cãi cọ làm cả diễn-đàn rối beng
Rdinh phải phải đến khuyên can
Mãi sau mới được ba nàng vui lên
 
Ba nàng xơi kẹo liên miên
Đến nỗi chú Rdinh chẳng còn tiền để mua
Phen này chú cũng lo lo
Vì ba sâu kẹo được mùa sún răng.
 
Rdinh


 


ĐÒI KẸO

Há ha...Hàn Băng đây nà
Chú Rdinh có nhà hông hả ? Cho kẹo
Không có kẹo, cháu mè nheo
Chú đi đâu cháu cũng theo đòi hoài
Kẹo đâu, chú cho cháu ngay
Không cho cháu cứ theo hoài mè nheo

( Mua kẹo cho cháu ăn đi mà chú Rdinh ! )

Hàn Băng
 
 
 
ÔNG MAI RDINH
 
Hàn-Băng có tính mè nheo
Ra đường bạn hữu lêu-lêu quá chừng
Về nhà mặt đỏ phừng-phừng
Có chàng thi-sỹ xin đến cùng làm quen
 
Cũng nhờ xin kẹo chú Rdinh
Mà nay Băng lại có tình vấn-vương
Cảm ơn chú hết đường luôn
Bao giờ đám cưới chú cầm hương dẫn đầu.
 
Rdinh
 
 
Thì từ từ đã HB ơi, bây giờ theo chú xin kẹo mà có anh kia thấy ưng ý rồi thì còn giá trị bằng cả tạ kẹo đấy...
Tự nhiên được làm ông mai, được mời đi cầm hương dẫn đầu đám cưới...hihi....
Chạyỳỳỳỳỳỳỳ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 20:08:58 bởi Rdinh >
Rdinh 12.06.2009 07:50:28 (permalink)
0
 
 
 


Thuỵ Du 12.06.2009 09:53:05 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh

 
Hôm nọ TD nói làm ăn riêng có lời thì chia nhưng nay Rdinh làm ăn bị lỗ vậy TD có bù lỗ cho Rdinh không đây ?... Rdinh

Anh Rdinh ơi! Nếu anh làm ăn bị lỗ thì anh ráng chịu một mình đi,em không chia sẻ với anh đâu....Có lời thì chia cho em, mà lỗ thì em không ngu gì chia với anh đâu, hihi,...... TD

Nếu vậy anh sẽ đến nhà TD anh ở, bắt TD nuôi anh còn không phải bù lỗ anh mới đi..hehe....  Rdinh
 
Anh Rdinh ơi, nhà em nghèo lắm...mần răng mà có tiền để nuôi anh đây? Thiệt mà..... TD
 
 
XIN BÙ LỖ NỤ CƯỜI
 
Kinh-doanh sao lỗ quá chời !
Lỗ đến nỗi chẳng có nụ cười trên môi
TD nay ở đâu rồi
Sao không bù lỗ để tôi lỗ nhiều
Vốn cười tôi mà tiêu-điều
Thời em cũng chẳng lời nhiều cười đâu
Liệu mà giúp đỡ cho nhau
Kẻo để phá sản cười ... thì còn đâu mà cười .
 
Rdinh

ĐÂU CÓ AI NGU  (hi...hi)

Người ta một vốn mười lời
Còn anh buôn lỗ quá trời vậy anh?
Ai biểu tại anh tài lanh
Bán buôn xé lẻ để dành tiền riêng
Bây giờ mới cảm thấy phiền
Thì anh lại bắt em đền bù vô
Em đâu có phải ngố mô
Lời ăn lỗ chịu ai ngu mà bù..(hi..hi)...

thu
ỵ du

 
HÙN VỐN

Anh lỗ em cười hi. hi...
Lại còn không chịu đền gì cho anh
Vì anh cái tính lanh-chanh
Còn thêm cái tính như hành anh hăng
 
Muốn đem giầu đến cho nhanh
Ra buôn gãy gánh phải đành chịu thôi
Xin em đừng có mà cười
Em buôn đã chắc được lời gì đâu?
 
Nếu mình không hợp lại nhau
Thì ta sẽ lỗ từ đầu chí đuôi
Thôi em hãy ráng nguôi-nguôi
Anh, em hùn vốn buôn kiếm lời về sau
 
Hỏi em ... em chịu không nào?
 
Rdinh
 
 
Anh không bắt em nuôi cơm đâu mà sợ tốn kém, nuôi anh bằng nụ cười thôi.
 
 
CHỈ NỬA VỐN
MÀ LỜI CHIA ĐỦ
 
Góp vốn hồi xưa đã làm rồi
Tại anh cứ đòi phải chia đôi
Chẳng may buôn lỗ quay trở lại
Năn nỉ mình cùng góp vốn thôi
 
 Để em suy nghĩ lại xem nào
Vốn liếng bên em chẳng dồi dào
Nay lỡ đầu tư vào nơi khác
Chả lẽ bây giờ rút lại sao?
 
Ở đây chỉ còn có nửa thôi
Tính tới tính lui hổng ổn rồi
Ít vốn làm sao lời nhiều được?
Lại phải món lời chẳng chia đôi
 
Hì hì em tính thế này nghe,
Anh thử nghĩ xem được không nè
Bên anh nguyên vốn, em một nửa
Nhưng món tiền lời...tính đủ nghe
 
thụy du
 


 


Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 44 của 91 trang, bài viết từ 646 đến 660 trên tổng số 1351 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9