NHỚ NGÀY THĂM QUÊ TÔI
Nhớ ngày nào về thăm quê ta
Thân xác mang theo cái tuổi già
Lòng rộn-ràng như lúc măng tơ
Đi thăm nhau thân-thích bạn-bè
Dạo vòng làng bên lũy tre xưa
Hồn lâng-lâng như những cánh diều
Nhìn cánh đồng cây lúa đong-đưa
Làn gió theo sóng lúa tràn chiều
Đàn cò nào bay đi phương xa
Vào trong mây rồi bóng nhạt-nhòa
Nền trời hồng lác-đác ngọn cau
Bao đời qua thắm lá vườn trầu !
Kìa đường mòn xuyên qua con đê
Đường Mười nay gồng-gánh nặng-nề
Bao xe đò chở khách qua đi
Xe máy hàng làng xóm đèo về
Cầu Vật nằm soi bóng sông quê
Thông thương qua ba xã liền kề
Con đường mòn dẫn tới đền Vua (Bát-Hải)
Tự ngàn xưa hương khói phụng thờ
Đường ven đê bao mái đình chùa
Ngày hội-hè phô diễn tục xưa
Nét văn-minh có đến cũng thừa
Để bà đồng trống phách đàn khua
Rồi một ngày dời xa quê ta
Chốn tha-hương chẳng thấy họ-hàng
Cánh đồng nằm mồ mả ông cha
Gởi lại quê thương nhớ dậm ngàn
RĐinh