 
    
  
    
    
    
        
        
     ĐÔI  VẦN  CẢM - XÚC  - -- Rdinh ---
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
Bâng khuâng  
   
  Em đứng bên đường hoa nở rực  
  Chút hồng ngan ngát ẩn trong thơ *  
  Tiếng ve mùa cũ giờ không có  
  Chỉ có âm vang chút mộng hờ  
   
  Mộng hờ nên chắc anh không giữ  
  Thơ cũ lâu ngày cũng mốc meo  
  Tuổi ngọc đâu hề xanh trở lại  
  Tình yêu hai đứa cũng đi theo  
   
  Rồi mai hạ cũng tàn theo nắng  
  Lả tả phượng hồng vạt gió tơi  
  Xa tít trời mây anh xứ lạ  
  Bao giờ về lại ngắm hoa rơi?  
   
  Hoa rơi tan tác tình tan tác  
  Hai đứa hai nơi chẳng thể gần  
  Có đợi có chờ không có gặp  
  Mỗi mùa hạ đỏ ... nhớ bâng khuâng  
   
  Hoa Quỳnh  
   
  _____________________________ 
   
  Hoa Quỳnh 
 
 
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/EA65811230414C468215F6CD1B0F6D1F.jpg[/image] 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hạ Em 
        
       Em lắng nghe gì giữa hạ sang? 
   Buồn hiu đã lặng tiếng ve ran 
   Con chim lẻ bạn lười không hót 
   Tơ nhện trên mành cũng biếng giăng! 
          
   Anh thấy gì không trời tháng sáu? 
   Góc trường cây phượng chẳng đơm hoa 
   Áo trắng ngày xưa anh vẽ mộng 
   Mộng tàn năm tháng cũng phôi pha! 
          
   Mùa hạ của em là thế đó ! 
   Lạnh lùng cô độc tựa như đông 
   Xin anh đừng hỏi vì sao nhé 
   Tủi phận em mà, anh biết không? 
        
   Hoa Quỳnh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
Hạ Em  
   
  Em lắng nghe gì giữa hạ sang?  
  Buồn hiu đã lặng tiếng ve ran  
  Con chim lẻ bạn lười không hót  
  Tơ nhện trên mành cũng biếng giăng!  
   
  Anh thấy gì không trời tháng sáu?  
  Góc trường cây phượng chẳng đơm hoa  
  Áo trắng ngày xưa anh vẽ mộng  
  Mộng tàn năm tháng cũng phôi pha!  
   
  Mùa hạ của em là thế đó !  
  Lạnh lùng cô độc tựa như đông  
  Xin anh đừng hỏi vì sao nhé  
  Tủi phận em mà, anh biết không?  
   
  Hoa Quỳnh 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2011 21:31:44 bởi Rdinh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chuyện Tình Mơ  
    
  Chuyện tình mơ là dăm bài thơ lụa  
  Lời mượt mà người ấy gửi  hư vô  
  Gió đưa thơ vướng lên làn tóc xoã  
  Của cô em trong vườn mộng chiều thu.  
    
  Chuyện tình mơ ngân khúc nhạc tương tư  
  Để cô em biết sầu vương từ ấy  
  Lời thơ ai mà ngọt lịm tiếng ru  
  Dìu cô đến chốn hoa ngàn cỏ ái.  
    
  Chuyện tình mơ tựa mùa thu  lãng mạn  
  Tự ngàn xưa cho đến mãi ngàn sau  
  Lá xa cành, lá nhuốm màu ly biệt  
  Người xa người, người chuốc lấy buồn đau.  
    
  Chuyện tình mơ phải duyên mơ tri kỷ  
  Tiền kiếp nào tình trở giấc gọi tên  
  Tiếng mọc mời, một chút gì để nhớ  
  Người xưa ơi,ngày đó dễ sao quên.  
    
    
  Hoa Quỳnh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
Thương  
   
  Hoa Quỳnh  
   
  Thương buổi sớm mù sương  
  Mùa thu nơi xứ lạ  
  Đường xa anh tất tả  
  Một mình với bơ vơ.  
   
  Thương những chiều giăng tơ  
  Đồi thông lồng lộng gió  
  Tình hai đầu nỗi nhớ  
  Mình cùng buồn như nhau.  
   
  Thương phiến lá úa màu  
  Cút côi cành trơ trọi  
  Khoảng cách xa vời vợi  
  Nối tiếp  từng thu đi.  
   
  Thương anh, cánh chim di  
  Thương em, bờ bến đợi  
  Bài thơ tình em gửi  
  Mặn đắng lòng chữ "thương".  
   
  _____________________________  
   
  Hoa Quỳnh 
 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chẳng lẽ phôi phai 
   
   
  Anh ơi, lời nói thật thà 
  Có không tình đã đậm đà trong nhau 
  Hay là chỉ một em đau 
  Một em gối chiếc canh thâu đêm trường. 
   
  Hoa tàn héo sắc nhạt hương 
  Dáng anh xa vắng lạc đường chốn xưa 
  Ngày nao thương  mấy cho vừa 
  Nay chờ ... chờ mãi vẫn chưa anh về. 
   
  Mưa xuân tí tách bên hè 
  Giọt rơi giọt rớt tỉ tê nao lòng 
  Thì thôi một cánh chuồn chuồn 
  Khi vui nó đậu khi buồn nó bay. 
   
  Tình ơi , tay vuột bàn tay 
  Người ơi, chẳng lẽ phôi phai hỡi người?! 
   
   
   
  Hoa Quỳnh 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 17:43:37 bởi Như  Quỳnh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ơi người chưa gặp đã quen  
   
   
  Ơi người chưa gặp đã quen  
  Câu thơ bén chữ nợ duyên kiếp nào  
  Hái trăng ai bắc nhịp cầu  
  Trăng cong cong mộng lạc vào mơ hoa.  
   
  Ơi người chưa biết mặt nhau  
  Sao thương như đã từ xa xưa rồi  
  Tình như lạc giữa dòng đời  
  Nhờ thơ kết lại cho người gặp em.  
   
  Hoa Quỳnh 
        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/CC34CFBE3DB849AB8F293AD4F5BE9CA0.jpg[/image]
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chẳng lẽ phôi phai  
   
   
  Anh ơi, lời nói thật thà  
  Có không tình đã đậm đà trong nhau  
  Hay là chỉ một em đau  
  Một em gối chiếc canh thâu đêm trường.  
   
  Hoa tàn héo sắc nhạt hương  
  Dáng anh xa vắng lạc đường chốn xưa  
  Ngày nao thương mấy cho vừa  
  Nay chờ ... chờ mãi vẫn chưa anh về.  
   
  Mưa xuân tí tách bên hè  
  Giọt rơi giọt rớt tỉ tê nao lòng  
  Thì thôi một cánh chuồn chuồn  
  Khi vui nó đậu khi buồn nó bay.  
   
  Tình ơi , tay vuột bàn tay  
  Người ơi, chẳng lẽ phôi phai hỡi người?!  
   
  Hoa Quỳnh 
       [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/33044CDD5F804EFDA3FAEFCA58623E94.jpg[/image]
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 23:53:01 bởi Rdinh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bao giờ 
   
  Thư ai viết vội viết vàng 
  Tình ai cuồn cuộn gió ngàn phương xa 
   
  Hạ về cho phượng nở hoa 
  Cho ve tấu khúc đàn ca rộn ràng 
  Và em duyên dáng áo vàng 
  Nghiêng nghiêng nón lá bên đàng đợi ai 
   
  Bao giờ tay được nắm tay 
  Dịu dàng gót nhỏ cùng ai duyên thề 
  Bao giờ đám cưới làng quê 
  Đò ngang dẫn lối em về với ai 
   
  Hoa Quỳnh 
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  
 
 
Bao giờ  
   
  Thư ai viết vội viết vàng  
  Tình ai cuồn cuộn gió ngàn phương xa  
   
  Hạ về cho phượng nở hoa  
  Cho ve tấu khúc đàn ca rộn ràng  
  Và em duyên dáng áo vàng  
  Nghiêng nghiêng nón lá bên đàng đợi ai  
   
  Bao giờ tay được nắm tay  
  Dịu dàng gót nhỏ cùng ai duyên thề  
  Bao giờ đám cưới làng quê  
  Đò ngang dẫn lối em về với ai  
   
  Hoa Quỳnh
 
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/50CFE4D2BDEC425EB2E8E5F9232A0B1A.jpg[/image] 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2011 18:20:50 bởi Rdinh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
Chuyện Tình Mơ  
   
  Chuyện tình mơ là dăm bài thơ lụa  
  Lời mượt mà người ấy gửi  hư vô  
  Gió đưa thơ vướng lên làn tóc xoã  
  Của cô em trong vườn mộng chiều thu.  
   
  Chuyện tình mơ ngân khúc nhạc tương tư  
  Để cô em biết sầu vương từ ấy  
  Lời thơ ai mà ngọt lịm tiếng ru  
  Dìu cô đến chốn hoa ngàn cỏ ái.  
   
  Chuyện tình mơ tựa mùa thu  lãng mạn  
  Tự ngàn xưa cho đến mãi ngàn sau  
  Lá xa cành, lá nhuốm màu ly biệt  
  Người xa người, người chuốc lấy buồn đau.  
   
  Chuyện tình mơ phải duyên mơ tri kỷ  
  Tiền kiếp nào tình trở giấc gọi tên  
  Tiếng mọc mời, một chút gì để nhớ  
  Người xưa ơi,ngày đó dễ sao quên.  
   
   
  Hoa Quỳnh  
  
 
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/E0BDD2F9A5164B5C92C3848ED29AB074.jpg[/image] 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tơ tình se kết từ đâu?  
   Mà vần thơ lụa thành câu đá vàng !       
   (RDinh)                 
   Trăm năm?  
     
   Bao chừ áo lụa hoa vàng  
    Hài xinh gót nhỏ theo chàng về xuôi  
      
    Xa nhau vời vợi tình ơi  
    Mưa rơi ướt giậu mồng tơi bên hè  
    Bùn trơn lầy lội bờ đê  
    Em còn ngóng mãi... người về thấy đâu?  
      
    Tả tơi héo hết dây trầu  
    Vườn sau rụng trắng hoa cau cũng đành  
    Vầng trăng sao chẳng trọn vành  
    Nợ duyên chẳng đặng sao thành trăm năm  
     
     
                		              					  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 12:28:51 bởi Như  Quỳnh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
THƠ LỤA  
   
  Thơ cũng mơ mà lụa cũng mơ  
  Chuyện tình hư ảo mấy ai ngờ  
  Bài thơ nhàn nhạt mờ sương khói  
  Dáng lụa mong manh mãi ngóng chờ  
   
   
  Lụa mỏng như tình em mỏng mảnh  
  Làm sao giữ được trái tim yêu  
  Đồi mơ dẫu cột ngàn dây lụa  
  Cũng vuột diều anh giữa bóng chiều  
   
   
  Hoàng hôn nhạt nắng hay thơ nhạt  
  Mà hạ chợt buồn thiếu tiếng ve  
  Áo lụa nát nhàu nghiêng bóng nhớ  
  Nhớ thơ ngày ấy lịm đê mê  
   
  Hoa Quỳnh  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                Ỡm ờ 
     
   Bài thơ nhàn nhạt mờ sương khói    
    Dáng lụa mong manh mãi ngóng chờ  
    Một giấc mơ hoa tình mộng mị  
    Đừng ai khéo vẽ chuyện vu vơ  
     
   Ai viết thơ tình trên cánh lá  
   Xuôi dòng nước chảy đến hư không  
   Ngu ngơ em nhặt lên xem thử  
   Chỉ một lần thôi... ngơ ngẩn lòng  
     
   Xin tội em mà tội nghiệp em  
   Ỡm ờ chi vậy để đêm đêm  
   Ngắm trăng vàng vọt treo lơ lửng  
   Mà nhớ thơ ai quá dịu mềm  
     
   Mưa rơi tí tách bên thềm  
   Giọt dài giọt vắn buồn thêm tình sầu  
   Thơ giờ thơ ở nơi đâu?  
   Bến mơ lụa mãi tím màu đợi mong  
     
   Hoa Quỳnh  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 06:38:50 bởi Như  Quỳnh >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                   Ỡm ờ  
   
  Bài thơ nhàn nhạt mờ sương khói  
  Dáng lụa mong manh mãi ngóng chờ  
  Một giấc mơ hoa tình mộng mị  
  Đừng ai khéo vẽ chuyện vu vơ  
   
  Ai viết thơ tình trên cánh lá  
  Xuôi dòng nước chảy đến hư không  
  Ngu ngơ em nhặt lên xem thử  
  Chỉ một lần thôi... ngơ ngẩn lòng  
   
  Xin tội em mà tội nghiệp em  
  Ỡm ờ chi vậy để đêm đêm  
  Ngắm trăng vàng vọt treo lơ lửng  
  Mà nhớ thơ ai quá dịu mềm  
   
  Mưa rơi tí tách bên thềm  
  Giọt dài giọt vắn buồn thêm tình sầu  
  Thơ giờ thơ ở nơi đâu?  
  Bến mơ lụa mãi tím màu đợi mong  
   
  Hoa Quỳnh  
  
 
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/C69C5E33C5CF4795BDC176375B5D1C30.jpg[/image] 
 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: