Nghìn năm , trăm năm
Nghìn năm
tình vẫn xa xôi
Nghìn năm
vẫn bóng đơn côi
đợi chờ
Người về
ngủ muộn trong thơ
Khúc ru tao ngộ
à ơi
chạnh lòng
Sao không
là giọt nắng hồng
Là xuân trảy hội
ấm nồng có nhau
Tình ơi
hư ảo chiêm bao
Anh ơi
bến đợi lao xao
thuyền về
Bao giờ thoát được đam mê
Tình đây với đó hẹn thề trăm năm
Dám nào ước đến nghìn năm
Trăm năm em ước trăm năm duyên mình
Hoa Quỳnh
HỎI EM ?
Vẫn chờ một sớm bình-minh
Trăm năm em ước duyên mình thành đôi
Anh về tìm đá nung vôi
Cho trầu cau thắm lên cơi mẹ thầy
Em trời Đông, anh cõi Tây
Còn xa canh-cánh lòng lây-lất buồn
Mỗi khi nắng quái chiều hôm
Nhớ em một nỗi bồn-chồn trong tâm
Gởi lời qua một đôi vần
Nhờ thơ mà thấy em gần đêm-đêm
Tình này dẫu đến ngàn năm
Đứng ngồi thắc-thỏm, khi nằm chiêm-bao !
Sông Tương sóng nước dạt-dào
Thuyền tình ghé bến khi nao hỡi người...?...
R Đinh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/F2A0DA34377A4092BBDA97ECD8451DA3.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2011 22:59:46 bởi Rdinh >