RU EM GIẤC NGỦ THIÊN-THU
Anh nhớ em
Anh đem trí nhở ra hành tội
Tội nhớ nhiều mà lại nhớ dai
Nhớ khi xưa ông nội lìa đời
Sau một năm em mới thoát thai
Em được sinh trong vùng phố nhỏ
Có con sông có chợ Đồng-bằng
Sáng tới chiều con mắt thả rông
Nhìn qua lại bao người đi chợ
Hành trí nhớ nhớ thêm chút nữa
Em tuổi đời mới nửa chục năm
Quê-hương đã chiến-tranh tràn ngập
Giữa đạn bom nhất sinh tử thập
Nhà của ta giặc tràn đốt rụi
Nẻo sinh-nhai như tối không đèn
Đời trôi chỉ thấy những đêm đen
Nhà cửa không của tiền trụi-lũi
Đời lưu-lạc tản-cư khắp cõi
Khi Tràng-lũ rồi tới Quan-đình
Lúc Cổ-tiết khi thời An-dục
Vào bà ngoại trú làng Vạn-phúc
Như dòng nước tuôn đầy vẩn đục
Sa nửa vời tới phố Đức-linh
Lần hồi ra tới đất Dư-hàng
Rời quê-hương xuôi tận phương Nam
Cõi đường trần lầm-than dong ruổi
Vào đất Nam đời mới sáng lên
Rồi chiến-tranh bùng thêm lần nữa
May-mắn thay người vẫn vẹn nguyên
Thời-gian trôi đến hồi biến chuyển
Cảnh gia-đình chẳng còn tụ-hội
Mẹ cùng cha và chị qui tiên
Anh ra đi xa nguồn xa cội
Các em theo dòng đời sống vội
Phải chúc chen trong cõi trầm-luân
Em nay đành vĩnh-biệt tình thâm
Lìa cõi thế về miền không tuổi !!!
Anh còn chịu cuộc đời dong ruổi
Chốn bụi hồng nhiều nỗi phiền ưu
Trần gian cõi tạm phù-du
Ru em giấc ngủ thiên-thu vĩnh-hằng
RĐinh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2021 03:28:25 bởi Ct.Ly >