CÓ EM LÀM LINH MỤC
thaisan 22.09.2008 20:35:07 (permalink)
CÓ EM LÀM LINH MỤC
 
 
thái san

 
 
Thực tế điều này tôi chưa hề suy nghĩ. Vì nhiều điều kiện:
-Chưa và không biết.
-Muốn đạt tới chức linh hướng vô cùng quan trọng.
-Phải làm được gì cho đời.
-Chấn chỉnh lại chính những gì trong chính gia đình đã vướng mắc, phát sinh.
-Bản thân mình có và kiên nhẫn đi suốt con đường đã chn.

 
Thường thì trong cuộc đời trăm năm thoáng qua như vó câu qua cửa hoặc như gió thoảng mây bay. Nhưng ít ai ngờ, vẫn có thể chịu nổi. Tuy nhiên, gương trước mắt đầy dẫy thầy tu đã theo chân Chúa gọi nhưng không được bao lâu, những đoạn đường chông gai mà nhiều kẻ đã vi phạm lời thề lời hứa.
 
Tuy nhiên vượt qua được là một tuyệt tác, sự chịu đựng. Cũng đôi phần chính do hoàn cảnh tạo nên, thảng do cái số, nếu nói theo đời thường, hoặc theo chủ quan thì cũng đã được Chúa quan phòng. Chuyện kể chính như sau:
Lúc nhỏ, mấy chú cháu (tức với chính đứa con trai tôi) ăn chơi, quen biết, bồ bịch, làm phiền gia đình, kèm theo vượt biên, thư cho nguời yêu cũng chẳng kém, và chẳng ít. Ngay lúc cha xứ Phúc nhạc tâm tình cởi mở, phải chăng đó là kể về, khen, chê, nhận thức tùy hỷ mỗi người. Lấy tâm điểm quán càfê làm chính.
Thấy thế ghẹo và kích thích tôi viết bài thơ con cóc:
 
TU LÀ VỐN HAY TRỐN CHẠY, KHÁT KHAO
                                      Có câu:
Tu là cội phúc, tình là dây oan. Lại có câu:
Ai chửi ta là thầy ta, ai khen ta là kẻ thù của ta.
 
tu sĩ sống cuộc là tận hiến
không bôn ba tình ái nỗi oan đời
không tham lam giầu sang phú quý người
nói chân chất dâng trọn mình cho Chúa ?
làm dũ bỏ cái tối tôi lớn lắm từ thượng thời cổ
vì cái tôi nặng quá thành cái tội
quên dứt dưỡng sanh thôi ích kỷ vinh vang
lớn khôn theo thỏa mộng hư không
quyết theo mơ giấc hồng lười hèn sắc chúa
nên sợ án tình trăm tuổi xa hẳn em
mình anh trơ mặt chịu đời
không ruồng rẫy em cái tôi nặng dần
nay ta đã dấn thân rồi
quyết tâm theo Chúa trọn đời xa thôi
 
 
Sự dồn nén của mấy em gái hoặc thêm bao nhiêu kỷ niệm, bao khổ đau, đứa cháu chết, tù tội từ đời anh đến đời em, làm cho chính người phải bước vào con đường tu trì, tuy chưa mấy khi khổ tu, nhưng “cũng như vậy”, sau được học hành thêm về thần học, dần dà thấm nhuần đạo lý.
 
Theo như chuyện Tam quốc. Khi không còn đường thối lui ắt phải tiến tới, của sông Xích bích. Sự tiến tới lôi cuốn, tạo nên kính thích, hưng phấn, thoải mái hơn sống thực tế như ngoài đời xô bồ. Từ đó bước đi không chuệnh choạng, dù vó ngựa có nhiều sợi tóc dài vướng chân ngựa làm chuệnh choạng chân ngựa. Vì có sự thành công, lôi cuốn, đúng ý, trả cho cái tâm hồn hư không, chẳng vướng bận, có vài việc phụ cảm thấy hay và có lợi thuận tiện, dù nhỏ như sợi tóc. Kèm theo sau những sự kính trọng trong đời thường dành cho các thầy tu, thương mến mà đời dành cho những kẻ đã có tâm tu trì chính hiệu cũng có, dù chưa hiểu rõ chính tâm người.
 
Như mọi người, ai nấy, cũng đồng ý cầu chúc tân lm mạnh khỏe và thực chân theo ý Chúa.
Nay tôi viết vài lời này, tự truyện, an ủi chính mình và cũng xác nhận với chính bản thân. Chú là một chú em chí hiếu, tuy nhiên chưa gọt dũa được bao nhiêu, bao điều do đời tạo nên nhưng sẽ tự mình dậy mình (I make for myself or selt service). Nghĩa là sau đời sẽ dậy.
 
Tất nhiên ai cũng biết, ngoài ý hướng chân thiện mình cố theo, hoàn cảnh, nhưng cần nhất cái tâm chính, chân. Vì trong triết học có dậy:
-Chính danh tự, định danh phận, thiên ý, nhân tâm và hành chánh tương tham. Những chữ cốt lõi.
 
Dù sao nay leo cau cũng đã tới buồng không lẽ trèo xuống.
 
Tôi chính thức nói với chú một câu:
-Dầu gì đã nói phải hành, đã đẵn thì phải vác cả cành lẫn cây, thế thôi.
Vào những ngày này cũng nên hồ hởi phấn khởi một chút nói theo ngôn ngữ băng từ học, đọc sẵn của cơ chế. Thứ nhất cho chính bản thể sau noi gương cho các em con cháu sau này, thấy lời nói của cha, ông chuẩn mực, đừng như cơ chế mới, tạo nên những cách sống quá tầm thường một cách thô tục, thô thiển chứ chưa nói đến thô bỉ.
Hướng di của kẻ cầm quyền là:
-Quen, ôm, hôn nằm với nhau, đẻ và nuôi con,  mù đi chẳng và đừng biết họ quản trị mình thế nào, cách nào, đó là thất sách. Làm thui chột đi nhiều thế hệ, có nghĩa là họ đã định sẵn những ngưỡi lãnh đạo theo cơ chế sẵn cả thế kỷ trước, sau rồi.
Bởi thế trên các phương tiện truyền thông như  tivi, báo đài ai cũng cảm thấy sợ hãi những hình ảnh, câu chuyện dâm ô, tồi bại, phi luân thường đạo lý, nhất là những phương tiện truyền thông đó lại chính trong tay mình. (chấp nhận mình tả tức trái thì vẫn theo còn ai thì mặc ai), nếu không tuân thì tù và tù, thế là hết.
Bản chất người phương Tây là  mở  ra tức  bạch hóa.
Bản chất người phương Đông là đậy lại, chúng cho nhập nhiễm cái thói mở, đóng thành thử nước Việt nam ta biến thành nửa kín, nửa hở còn tệ hại hơn là cho mở hẳn ra, nó lôi cuốn, dụ dỗ trẻ theo khuôn thước khác quá tệ.
 
LỜI CẦU NGUYỆN:
 
Lạy chúa Kitô mến yêu. Nếu Chúa có thật trên thế gian này thì con chỉ xin duy nhất một điều trước khi nhắm mắt là cho gia đình con trở nên thuần khiết hơn để những đứa em, con, cháu biết hướng thiện và sửa sai tâm hồn như chính chú em nay đã thành người linh hướng, dù chính bản thân, chú luôn cầu xin nhưng chưa được hoàn thiện, nay con tiếp tay cùng xin Chúa giúp đỡ gia đình cho chúng biết hồi tâm tưởng lại xoay chuyển chúng thành người đơn giản nhất là biết yêu thương nhau, thêm sức khỏe, thêm ý tứ với chữ hiếu, nghĩa, trọn vẹn đạo con em, vợ chồng, cháu chắt. Đó là điều hiện thời con vẫn còn đang mơ ước. Lại nữa chuyển ý hướng chúng đừng quá nặng vật chất, làm mất đi sự cao thượng trong đời sống.
 
LỜI KẾT LUẬN CHỦ QUAN:
 
 
Ngoài cái được còn nhiều cái chưa, tất nhiên sẽ sửa chữa từ anh, chị, và các em, cháu cho ta không muốn nói chữ chuẩn mực mà chỉ nói tất cả đều hay hơn cho đại gia đình tuyệt vời hơn người ngoài nếu so sánh. Còn nếu không, ta chỉ để thật tự nhiên việc gì đến sẽ đến, nghĩa là ta bán hàng rẻ sẽ có nhiều khách đoái đến hàng và trông vào, từ đó sẽ có nhiều hạnh phúc sớm đến trong đại gia đình hơn thêm mà thôi.
Với mục đích chính làm yên lòng thân phụ dưới suối vàng.
Chúng con cũng dâng lên ngài lời cầu xin thành thật như khi xưa ngài đã treo hẳn trên giữa trần của hai nhà chữ “PHÓ THÁC”.
Chúng con xin phó thác đại gia đình cho ngài, xin ngài chuyển hướng, khiển cho về đường hướng mà chính ngài muốn.
Chúng con cũng không quên cầu xin cho ngài sớm về chầu dưới chân Chúa là chủ của gia đình và thế hệ.
 
Tôi viết vài lời để kính nhớ người khuất:
-Kính thưa bố, nay em đã theo tròn được ý nguyện của bố.
-Xin bố linh thiêng phò trợ cho đi nốt con đường bố đã và em nối tiếp.
-Hoặc ý bố muốn gì thêm xin tự sai khiến lòng con cái mà hướng tâm chúng về, cho trọn đạo nghĩa xưa tròn vẹn.
Và xin bố thánh hóa anh, chị, các em đã lầm đường lạc lối tìm về điểm chính là Chúa và Mẹ cho trọn đạo, hoàn thành bao ước nguyện xưa bố đã mang theo ý nghĩa “phó thác”.
Trong lòng ao ước một ngày nào gặp lại bố nơi củu tuyền và thưa cùng bố rằng:
-Chúng con đã cố gắng xua đuổi những quỷ ma khỏi đầu nhưng hiện chúng con đang bị vây quanh vì cái đói của loài người, trong đó có Việt nam ta.
 
 
 
thái san
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 20:39:10 bởi thaisan >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9