Cuộc Sống Thường Ngày
Thu Đi
Lặng lẽ thu chào sắp lập đông
Lá vàng rơi rụng chẳng ai mong.
Quay về phố cũ mờ sương trắng
Trở lại đường xưa thiếu nắng hồng.
Mỗi tiết luôn thay xuân nhạt thắm
Từng mùa biến đổi hạ phai nồng.
Tại trời chấp nhận than chi nữa
Năm tháng cuồng quay cũng nhói lòng.
Trung Dũng
16-10-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2013 14:57:32 bởi Trần Trung Dũng >
Chào Đón Em về lãng đãng tím hoàng hôn Phố núi sương giăng đẹp hút hồn. Chào đón dã quì nghiêng trước ngõ Vui mừng sim tím vẫy đầu thôn. Trăng vàng trông đợi thuyền neo bãi Mây trắng ước mong sóng đậu cồn. Cạn chén tình say ngày hội ngộ Vườn thơ thi hữu gặp đồng môn. Dũng Trần 26-10-2013
Nắn Nót Nắn nót trao nàng một chữ yêu Từ lâu ấp ủ dẫu chưa nhiều. Nhìn trăng lấp lánh hoa tình ngả Nghe gió rì rào giấc mộng xiêu. Vắng bến sông xưa mong mỗi sớm Lặng bờ thuyền cũ ngóng từng chiều. Đừng chê anh nhé đời bươn trải Vẫn trọn vẹn giành bức gấm thêu. Trung Dũng 25-10-2013
Còn Đâu Đâu chiều lưu luyến bến sông xưa Ngập nắng lưng trời lòng vẫn mưa. Ngóng đợi thông reo buồn quãng vắng Trông chờ gió hú lộng bờ trưa. Biết làm sao được thời gian trôi Mặc kệ loài người tự xử thôi Mưa nắng trời sinh luôn vẫn vậy Bão giông chỉ khiến lá mồ côi. Quảng đại bao dung được thảnh thơi Tâm hồn phơi phới đón xuân tươi Nụ cười đẹp mãi hồng đôi má Không lẽ lại quên để chán đời. Chuyện nhỏ vì sao phải chấp nê Bao ngày đằng đẵng vượt sơn khê Vui mừng chẳng thấy sầu hoen lệ Lối cũ nhìn nhau khiến khó về. Dũng Trần 24-10-2013
Thơ vui Kiếp Làm Cha Làm cha khổ vậy đôi khi Vợ nói răm rắp cái gì cũng nghe. Thử không xem sẵn sàng đe Tối nay ra chõng ngoài kia mà nằm. Giận cũng cố nuốt vào lòng Kẻo sợ to tiếng xóm giềng cười chê. Con thương thấy thế tỉ tê Bố ơi kệ mẹ chấp gì đúng không? Giờ sáu mươi tuổi vai ông Vậy mà cổ vẫn nặng gông ngày nào. Mới hay dẫu có thét gào Thì cái kiếp bố khác nào "ô sin". Trung Dũng 24-10-2013
Mong Chờ Khắc Khoải Viết mãi nhưng nào có được thơ Sông ơi sao cứ cách đôi bờ. Nối cầu một thuở mà nay vẫn Phải đợi đò ngang trao ước mơ. Ngày ấy em cười anh có thư Giấy hồng mực tím hẹn trung thu. Mong chờ tròn khuyết bao mùa nhớ Trăng cũng mỏi mòn hóa tương tư Từ nay anh hứa dẫu còn xa Cách biệt đôi bờ vẫn thiết tha Ấm áp xuân sang lòng lắng đọng Nồng nàn biển biếc tình bao la. Trung Dũng 15-10-2013
Cam Chịu Nghĩ Buồn Nói mãi, nói hoài cũng vậy thôi Cột long, vách lở đã lâu rồi. Bây giờ đạo đức do tiền tính Không bạc ốm đau cứ đợi coi. Trách được ai đây bởi mãi hèn Nào đâu dám nói chỉ thầm rên. Đau thương cắn rứt chờ trời cứu Cúi mặt, quay đầu đố ngẩng lên. Thì đành phải chịu thiếu không gian Vẫn biết ngoài kia giặc giã càn Yên xác canh tàn chưa biến đổi Cố lo đã chắc được bình an. Trung Dũng 26-10-2013

Nguyên văn bởi
Dương Đoàn Trọng
XIN THƯA
Nhà người đầy tớ thật cao sang
Ai đến xin thưa phải ngỡ ngàng
Nhấn nút chuông reo không kẻ đáp
Cao lời gọi cửa chó hù oang
Chủ nhân muốn gặp đi sau bếp
Tớ gái hân hoan tiếp trước làng
Chớ dại đem quà đi cửa chính
Tội danh hối lộ cúi lưng mang
Dương Đoàn Trọng
30/10/2013
Ô Sin Nhà Phụ Mẫu
Giúp việc thôi mà cứ tưởng sang
Ô sin lính lệ kiếp làng ngàng
Mượn danh đôi lúc tay xô đẩy
Núp tướng vài lần miệng thét oang.
Khách đến ta đây vênh trước ngõ (vênh váo)
Người qua dáng vẻ vác đầu làng. (Vác mặt)
Nực cười đầy tớ nhà vương giả
Cũng cố oai hùm vẻ mặt mang.
Trung Dũng
31-10-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2013 12:23:03 bởi Trần Trung Dũng >
Hên Xui Vắng lặng thu chiều chẳng có ai Bên đường quán cóc nắng dần phai. Lưa thưa chiếc lá vàng hiu hắt Buôn bán sao như thấy hãm tài. Thật khó đoán mò những chặng sau Làm ăn trắc trở biết về đâu. Tinh mơ tiệm mở không người khách Ngơ ngác nhìn quanh gánh nặng sầu. Thất nghiệp nên dân chắc hết tiền. Bão giông mùa mất lại triền miên Giá tăng đã vậy còn nhiều phí Vì thế kinh doanh cũng lụy phiền. Mới hay người tính dễ gì nên Cố gắng lam làm số vẫn đen. Bươn trải ngược xuôi mà mãi khổ Trách than cũng thế mặc xui hên. Trung Dũng 30-10-2013
Thơ Buồn
Ta muốn vào thăm lại Trang thơ từ ngày nào Tự nhiên nay bỗng ngại Chưa biết là vì sao.??? Một thuở từng ước ao Những bài thơ mình viết Như đại dương rì rào Sóng hôn bờ tha thiết. Bao đêm dài mải miết Viết như mê để rồi Ánh đèn khuya cũng mệt Không đứng nữa phải ngồi. Thời gian lặng lẽ trôi Thơ viết hoài chẳng khá Bút nghiên buồn buông trôi Tình, thơ chia hai ngả... Lỡ vướng rồi nhớ quá Giấy bút bụi phủ mờ Lại đem ra tàn phá Cào xé như thằng khờ. Nhưng thơ chỉ cằn khô Như cát vàng sa mạc Viết xong mang nhập kho Lâu thành thùng thư rác. Vậy mà không thể khác Cứ cắm cúi làm thơ Cho thêm đầy thùng rác Nghĩ hoài lại thấy lo. Trung Dũng 01-11-2013
Hoa ngắm ai mong sớm lụi tàn
Tình đời cũng vậy sợ lìa tan
Cái điều tưởng dễ nhưng không thể
Chua xót buồn đau cứ ngập tràn.
Trung Dũng
01-11-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2013 20:19:58 bởi Trần Trung Dũng >
Muốn Muốn làm ngọn sóng Thái bình dương Muốn bước bên nhau khắp nẻo đường. Muốn đợi từng chiều trao nỗi nhớ Muốn chờ mỗi tối gửi niềm thương. Muốn mơ gặp gỡ qua ngàn chặng Muốn ước sum vầy đến mọi phương. Muốn luyến lưu lòng nhau mãi mãi Muốn vương vấn dạ sáng như gương. Trung Dũng 31-10-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2013 20:19:02 bởi Trần Trung Dũng >
Ngắm Đồi Chè
Sóng lượn đồi chè xanh ngát xanh
Long lanh sương đọng búp đầu cành.
Lững lờ gió động vờn sim tím
Đỏng đảnh mây lay vẫy cúc lành.
Xóm núi ngày nào giờ phố thị
Làng thôn thuở ấy hiện kinh thành.
Lâng lâng bút mực ghi nguồn hứng
Sóng lượn đồi chè xanh mãi xanh.
Trung Dũng
02-11-2013
Nỡ Nào
Thời gian thấm thoắt cứ dần qua
Hết sớm rồi trưa đến nắng tà.
Trao liệng vườn trời xanh cánh nhạn
Vẫy vùng thảm nước trắng thiên nga.
Yên bình chẳng dại làm giông cuốn
Tươi đẹp không khờ khiến lệ sa.
Chớ vội hờn người đau xót lắm
Dây trùng phím lỏng nhạt lời ca.
Trung Dũng
02-11-2013
Mây Và Núi
Mây bay đầu núi nắng xanh trời
Đừng nhé vội vàng thổi gió ơi.
Để tím tơ vương không lạc nẻo
Cùng hồng lụa nối chẳng xa nơi.
Rừng xưa một thuở xanh mây núi
Đò cũ ngàn năm thắm bến thôi.
Mặc bão, hay giông luôn đứng thẳng
Bên mây hội ngộ mộng chung đôi.
Trung Dũng
07-11-2013
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: