Cuộc Sống Thường Ngày
NIỀM MƠ Bao lần mượn chữ ghép lời thơ Gửi sóng lòng dâng cuộn vỗ bờ. Khắc khoải bên rèm luôn ngóng đợi Bâng khuâng cạnh liếp mãi trông chờ. Đan hình ấp ủ thầm trong mộng Dệt cảnh sum vầy lặng cõi mơ. Nghĩa đậm nồng say từ thuở ấy Theo đời lữ khách nối đường tơ. Trung Dũng 07-7-2014
CHỜ XUÂN Tàn thu lặng lẽ lá rơi vàng Lối cũ hiu buồn chẳng bạn sang. Đợi ngõ chiều buông lòng thấp thỏm Chờ hiên nắng đổ dạ mơ màng. Trăng tà vẫn đứng thương hoài gửi Nguyệt mỏi chưa về nhớ mãi mang Đã mấy năm rồi mong được tỏ Lời trao nảy lộc sớm xanh bàng. Trung Dũng 09-7-2014
ĐÔNG VỀ Có phải hờn nhau hết vội vàng? Sông chiều lặng sóng chẳng buồn sang. Đò xưa khách vắng chờ hiu hắt Bến cũ người không đón muộn màng. Cứ nghĩ từ lâu tình đắm đuối Đâu ngờ lại mắc cảnh đa mang. Đành đem khắc khoải bên đời nhớ Đợi đến mùa đông đỏ lá bàng. Trung Dũng 10-7-2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 10:23:42 bởi Trần Trung Dũng >
AI SẼ??? Đổ nát là do lũ bợ tàu Tham tàn dối gạt chẳng từ đâu. Dân lành rước tặc sang đè cổ Nước mạt tìm gian để cưỡi đầu. Cứ tưởng vàng son tình nghĩa đẹp Đâu lường kế độc của loài sâu. Lầm than tổ quốc ai người sẽ Gọi những anh hùng phải đến mau. Trung Dũng 17-7-2014
GIÀ Tóc đẫm màu vôi nhuộm tuổi tàn Không còn thấp thỏm mỗi mùa sang Xuân chiều hết thuở hồng đơm nụ Hạ cũ buồn duyên lá chuyển vàng. Ấm lửa đường quen hoài đã lụi Ân tình nẻo nhớ mãi giờ tan Lâu đài hạnh phúc mơ gì nữa Chỉ có hàng me gọi khẽ khàng. Trung Dũng 17-7-2014
MẤT ĐIỆN Cúp điện buồn hiu đã nửa ngày Kêu gào thợ chữa kẻ nào hay. Thôn làng thấp cổ hoài cam chịu Phố thị sang giầu cũng phải cay. Khổ tối không đèn như hũ bịt Đau chiều chẳng gió tựa màn quây. Nàng thơ chậm hiểu còn chua chát Bắt tội gần xa phải dãi bầy. Trung Dũng 22-7-2014
THỜI GIAN Mệt mỏi vì mưa đã mấy ngày Không thèm mở nhạc dẫu rằng hay. Lời xưa ước hẹn hoài lơ đãng Dạ những mong về chỉ đắng cay. Lạc bước nghèo quê người chẳng gặp Xuôi tìm cũ lối cổng còn quây. Tình hoa nở đẹp trao từ đấy Chút lửa hoàng hôn nỡ lạc bầy?. Trung Dũng 23-7-2014
CẦU CHO Cảm ơn những ngóng, những trông Đò ngang cập bến dòng sông nơi này. Quê xưa thanh vắng hao gầy Nghe văng vẳng tiếng sư thầy tụng kinh. Chuông chùa theo nắng lung linh Ngân vang trong gió bồng bềnh gần xa. Nay về bạn hãy cùng ta Ngọt bùi chia sẻ lời ca ân tình. Cầu cho non nước thanh bình Cầu cho hạnh phúc an lành muôn dân. Trung Dũng 25-7-2014
TÌM ĐÂU Chỉ thấy ngày mai những mịt mù Không còn cảnh đẹp nắng mùa thu. Lòng mang nặng nỗi buồn vô cảm Biển đẹp phai màu hết lãng du. Mệt rã chồn chân hoài khắp nẻo Đau rời mỏi gối mãi từng khu. Tìm đâu nhiệt huyết ngày xưa nữa Lặng lẽ bên đường thoảng gió vu. Trung Dũng 26-7-2014
NIỀM MONG Vẫn phải im nhìn giọt nắng rơi Phai chiều thảng thốt những đầy vơi. Quay đầu cửa bắc hoài hoang lạnh Ngoảnh mặt bờ nam mãi rối bời Rượu mở bên mình li mỗi chiếc Trà châm lẻ bạn góc riêng đời. Luôn lòng khắc khoải niềm mong đợi Lửa sẽ bừng lên rực sáng trời. Trung Dũng 27-7-2014
VẮNG THU Tưởng đã yên bình được ngắm thu Ngờ đâu ập đến những mây mù. Mưa đường trống trải không người lại Bão, bạn im lìm chẳng tiếng ru. Tiếc thuở êm đềm tâm mãi nhẹ Thương thời khắc khoải nguyệt hoài lu. Phai tàn lá rụng rồi ai sẽ Chợt nghĩ mai này hỏi kiếm thu. Trung Dũng 30-7-2014
KIẾP BUỒN Ngập biển, tràn sông kiếp dãi dầu Chân chồn, gối mỏi tại vì đâu? Sang đường cuộn gió buồn mi tủi Thắp lửa ùa giông đẫm lệ sầu. Cảnh mạt không tiền lo mỗi cắc Thân nghèo chẳng bạc tính từng xâu. Thanh nhàn ước mãi chừng không đặng Ngẫm chán đời xui chỉ một màu. Trung Dũng 10-10-2014
XA Những tưởng thêm gần lại hóa xa Người đi cỏ mọc gốc thông già. Chiều mong gió tủi âm thầm khóc Sớm đợi mây buồn lặng lẽ qua. Có phải không còn thương khóe mắt? Hay là đã hết nhớ làn da? Bao ngày ngõ ngóng nào ai gọi Chỉ thấy đìu hiu ngọn lửa tà. Trung Dũng 17-11-2014
NGHÈO Thoảng chốc đời ta sáu chục rồi Chân chồn, gối mỏi lúc nào ngơi. Về nam cúi mặt mờ hương đất Ngược bắc còng lưng nhạt gió trời. Kẻ đón trao nồi khoai vững dạ Người thương gửi đấu gạo hồng môi. May mà bạn hữu còn rau cháo Chẳng bỏ người dưng giữa quãng đời. Trung Dũng 17-11-2014
XÓT CẢNH Xót cảnh chia lìa buốt nhói tim Càng đau lệ ứa dễ ai kìm. Lòng thương ấp ủ còn đâu nữa Dạ nhớ cồn cào cũng phải im. Lạnh nhạt quay đầu quên muốn gọi Thờ ơ ngoảnh mặt chán mong tìm. Êm đềm tổ ấm sao đành nỡ Gió lộng, mây lùa bạt cánh chim. Trung Dũng 29-11-2014
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: