Cuộc Sống Thường Ngày
Về Đây Anh đã về rồi kể từ đây Chẳng như làn gió thổi mây bay. Thuyền neo bến đậu hoài lưu luyến Sóng gió không đi khỏi nơi này. Kỷ niêm vui buồn mình sẻ chia Cùng nhau sánh bước chốn sơn khê Quê hương sông nước ngày xưa ấy Như cũng cùng nhau níu lối về. TrungDũng
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trung Dũng
Vui được bao nhiêu mình cứ vui
Tình bạn như...... sao ở trên trời
Lấp lánh thật nhiều không đếm được
Hai phương xa cách chẳng ngăn lời
thụy du
Gặp Gỡ Biết rằng vui được thì cứ vui Nhưng sao hiểu được ở trên đời Nhiều khi mình muốn mà ngược lại Thế là tự khắc phải buồn thôi. Cầu mong cho mọi sự êm xuôi Tình cảm bạn bè cùng chung đôi Diễn đàn thư quán mình gặp gỡ Trao đổi tâm tư thấy bồi hồi. TrungDũng
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Trung Dũng
Vui được bao nhiêu mình cứ vui
Tình bạn như...... sao ở trên trời
Lấp lánh thật nhiều không đếm được
Hai phương xa cách chẳng ngăn lời
thụy du
Gặp Gỡ
Biết rằng vui được thì cứ vui
Nhưng sao hiểu được ở trên đời
Nhiều khi mình muốn mà ngược lại
Thế là tự khắc phải buồn thôi.
Cầu mong cho mọi sự êm xuôi
Tình cảm bạn bè cùng chung đôi
Diễn đàn thư quán mình gặp gỡ
Trao đổi tâm tư thấy bồi hồi.
TrungDũng
Cuộc đời vốn vẫn vô thường thôi
Mình quí mến nhau đã tốt rồi
Mong mãi như lời ta cùng hứa
Để đừng mang tiếng bạc như vôi
thụy du
Ngắm Trăng Trăng một mình đêm vắng Soi bóng sông dịu hiền Ánh vàng trôi lấp lánh Đi theo dòng triền miên. Trăng tròn rồi trăng khuyết Sông vẫn chảy êm đềm Một mối tình tha thiết Sóng hôn bờ dịu êm. Ngắm trăng anh ước ao Cầm tay nhau hai đứa Kề vai chung ngọt ngào Thì thầm trao lời hứa. Ôi tình yêu đẹp quá Sáng tựa như trăng rằm Em ửng hồng đôi má Mình nguyện cùng trăm năm. TrungDũng
Cuộc đời vốn vẫn vô thường thôi Mình quí mến nhau đã tốt rồi Mong mãi như lời ta cùng hứa Để đừng mang tiếng bạc như vôi thụy du Vôi Trầu cau mà thiếu chút vôi Làm sao đỏ thắm làn môi em hiền. Dù gì mình cũng có duyên Diễn đàn thư quán cùng thuyền hoạ thơ. Vắng lâu là thấy ngóng chờ Làm sao quên được những giờ bên nhau. TrungDũng
Em Đợi Một mình bên dòng sông Em bồi hồi đứng đợi Thuyền anh có xuôi dòng? Tìm về em ngày mới. Em đã chờ rất lâu Từ binh minh buổi sáng Giờ nắng đã đỉnh đầu Chưa thấy anh thấp thoáng. Cứ mỗi độ xuân qua Ve kêu rồi hạ tới Bưởi mấy mùa ra hoa Chắc chờ anh lần cuối. Em luôn tự hỏi mình Con tim sao khắc khoải Trách ai nỡ vô tình Làm cho em đợi mãi. Dòng sông buồn tê tái Không có thuyền anh qua Bến cô đơn trống trải Để lòng người xót xa. Anh ơi! anh có biết Bao năm tháng đợi chờ Cầm bút đây em viết Một mối tình bằng thơ. Như con ong yêu mật Như con bướm yêu hoa Yêu anh yêu nhiều nhất Mối tình đầu thiết tha. TrungDũng
Bên Dòng Sông
Bên bờ dòng sông cũ
Có phải anh vẫn chờ ?
Người của một mùa thu
Thường về ở trong mơ
Anh nghe gì nỗi chờ
Hay chạnh lòng khắc khoải
Bao nhiều lần thương nhớ
Gọi tên người chiều phai
Cứ mỗi lần ngang qua
Trong bồn chồn kỷ niệm
Có lời ru trong gió
Có tiếng thở nỗi niềm
Em năm xưa còn đó
Mắt buồn vẫn buồn hơn
Nhặt lá phong màu đỏ
Nghe hồn thả chập chờn
Dòng sông trôi tháng năm
Chở về nguồn nỗi nhớ
Xuân đi thu lẵng lặng
Người chờ người bơ vơ
Người đi lòng nằng nặng
Bước từng bước nhọc nhằn
Người đi người trở lại
Nuối tiếc những mùa trăng
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2009 06:39:23 bởi Lam Hồng Minh >
Bên Dòng Sông Ấy Bên bờ dòng sông cũ Anh vẫn đợi chờ em Đã qua bao mùa lũ Bên lở bên bồi thêm. Màu phù sa thắm đỏ Như chân tình của anh Trao tận tay em đó Hương hoa trái ngọt lành. Anh chờ em ngày ấy Mắt ngắm nhìn dòng sông Chập chờn con cá nhảy Thấy nhớ em nao lòng. Đừng bắt anh đợi lâu Khiến lòng này xao xuyến Ta nối sẵn nhịp cầu Cho tình thêm lưu luyến. Em đi rồi em đến Mang hương lúa ngọt ngào Thuyền xưa cùng về bến Thoả mong chờ khát khao. TrungDũng
PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG Anh ơi anh hãy ra xem Hôm nay vui quá em đem khoe nè Trang thơ lưu bút mùa hè Nhạc lòng trổi nhịp chú ve gọi sầu Phượng mầu thắm sắc cành cao Anh trèo hái cánh hồng màu tặng em Để cho em cười vui thêm Anh cài lên tóc đỏ thêm má hồng Thế rồi mấy mùa... buồn trông Xa nơi trường cũ viễn đông biệt mù Khói lam đất Việt gửi thư Hẹn ngày ta lại tầm dư nỗi niềm Nhớ nhau thao thức từng đêm Mơ về quê cũ lòng thêm quặn sầu Nhìn hoa phượng đỏ trên đầu Nhành cây cao vút ve sầu nhớ nhau Hàn Băng
Tiếng Ve Ve ơi sao vội gọi hè Để cho nắng sớm đã về từ đây. Phượng hồng thắp lửa trên cây Trống trường điểm phút chia tay đến rồi. Chụm đầu lưu bút thay lời Riêng anh ,anh lấy nụ cười trao em. Chỉ cần em cứ lặng im Nhìn nhau tha thiết làm tin trong lòng. Anh xin lấy cánh phượng hồng Ép trong cuốn sổ cất trong tim nàng. TrungDũng PHƯỢNG HỒNG Thế rồi mỗi độ hè sang Em mang lưu bút lật trang thơ tình Hình anh chung với hình mình Nhưng mà chỉ cánh phượng xinh ấy mà Phượng anh đủ cánh nhị hoa Phượng em bé tí chỉ là cánh rơi Nhớ ngày xưa ấy thương ơi Anh em cùng nhặt phượng rơi về nhà Ép vào lưu bút bướm hoa Trong tim anh cất màu hoa phương hồng Bây giờ có còn nhớ không "Mỗi năm hè đến phương hồng trổ hoa Ngây thơ em rủ anh ra Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung Bây giờ còn nhớ hay không...?" Phượng hồng đỏ cánh thắm lòng nhớ ai... Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 08:44:08 bởi Han Bang >
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Bên Dòng Sông Ấy Bên bờ dòng sông cũ Anh vẫn đợi chờ em Đã qua bao mùa lũ Bên lở bên bồi thêm. Màu phù sa thắm đỏ Như chân tình của anh Trao tận tay em đó Hương hoa trái ngọt lành. Anh chờ em ngày ấy Mắt ngắm nhìn dòng sông Chập chờn con cá nhảy Thấy nhớ em nao lòng. Đừng bắt anh đợi lâu Khiến lòng này xao xuyến Ta nối sẵn nhịp cầu Cho tình thêm lưu luyến. Em đi rồi em đến Mang hương lúa ngọt ngào Thuyền xưa cùng về bến Thoả mong chờ khát khao. TrungDũng
Giây Phút Yêu Thương
Anh có đếm giọt thời gian ?
Chảy vào dòng sông yêu thương vô tận
Khoảnh khắc nào ngăn nổi máu con tim
Phút giây nào quên mình thờ thẫn ?
Em đếm rồi mà sao ngớ ngẩn
Chừng ấy giận hờn giây phút đã quên
Đi về phía bên kia dòng sông
Phù sa đã lấp đầy bên lở
Anh có đếm trong từng nhịp thở ?
Nhịp rối bời chờ đợi xuyến xao
Rồi đêm nữa là những ngọt ngào
Làm sao đếm một quãng dài cuộc sống...
Lam Hồng Minh[/font
[
Giây Phút Yêu Thương
Anh có đếm giọt thời gian ?
Chảy vào dòng sông yêu thương vô tận
Khoảnh khắc nào ngăn nổi máu con tim
Phút giây nào quên mình thờ thẫn ?
Em đếm rồi mà sao ngớ ngẩn
Chừng ấy giận hờn giây phút đã quên
Đi về phía bên kia dòng sông
Phù sa đã lấp đầy bên lở
Anh có đếm trong từng nhịp thở ?
Nhịp rối bời chờ đợi xuyến xao
Rồi đêm nữa là những ngọt ngào
Làm sao đếm một quãng dài cuộc sống...
Lam Hồng Minh[/font Vững Bước Đi Lên Anh đã đếm từng ngày ,từng ngày một Em đi lâu anh hoảng hốt kiếm tìm. Lật trang thơ em vẫn cứ lặng im Anh lại phải trở về trốn cũ Bên dòng sông chẳng năm nào thoát lũ Đợi chờ em xao xuyến trong lòng... Lúc em về rạng rỡ trời đông Gió như cũng vui đùa hớn hở Em trở về anh nụ cười rạng rỡ Gặp lại rồi vẫn ngượng ngùng bỡ ngỡ. Má ửng hồng e ấp mãi không thôi Cứ như là vẫn đang tuổi đôi mươi Con tim nhỏ làm người ta xấu hổ Em ơi! nhé tiếp con đường dang dở Cầm tay nhau ta vững bước đi lên. TrungDũng
Hãy Nói Đi Em Em ơi!Nhé mình vẫn chung đường chứ? Hay là em đang lo sợ điều gì Dõi nhìn theo nhịp chân bước em đi. Anh lại nghĩ hình như em giận dỗi Nếu như đúng anh là người có lỗi Hãy nói ra ta cởi mở cùng nhau Và em ơi chỉ cần nói một câu Anh sẽ hiểu từ nay không thế nữa. Đừng em nhé nếu chúng mình dang dở Thì còn đâu lối xưa cũ vẫn đi Tim anh rồi như tuyết trắng tan đi. Giữa trưa nắng chẳng còn dấu vết Em ơi!hãy nói cho anh biết.? TrungDũng
[
PHƯỢNG HỒNG Thế rồi mỗi độ hè sang Em mang lưu bút lật trang thơ tình Hình anh chung với hình mình Nhưng mà chỉ cánh phượng xinh ấy mà Phượng anh đủ cánh nhị hoa Phượng em bé tí chỉ là cánh rơi Nhớ ngày xưa ấy thương ơi Anh trai cùng nhặt phượng rơi về nhà Ép vào lưu bút bướm hoa Trong tim anh cất màu hoa phương hồng Bây giờ có còn nhớ không "Mỗi năm hè đến phương hồng trổ hoa Ngây thơ em rủ anh ra Bảo nhặt hoa phượng về nhà chơi chung Bây giờ còn nhớ hay không...?" Phượng hồng đỏ cánh thắm lòng nhớ ai... Hàn Băng
Vần Thơ Vần thơ em thật ngọt ngào Làm cho anh phải dạt dào rồi đây Rượu nồng chưa uống đã say Xa nhau chưa gặp đã ngây ngất lòng Ánh dương chiếu sáng trời đông Vẫn không sánh được phượng hồng nơi em. TrungDũng
Hãy Nói Đi Em
Em ơi!Nhé mình vẫn chung đường chứ?
Hay là em đang lo sợ điều gì
Dõi nhìn theo nhịp chân bước em đi.
Anh lại nghĩ hình như em giận dỗi
Nếu như đúng anh là người có lỗi
Hãy nói ra ta cởi mở cùng nhau
Và em ơi chỉ cần nói một câu
Anh sẽ hiểu từ nay không thế nữa.
Đừng em nhé nếu chúng mình dang dở
Thì còn đâu lối xưa cũ vẫn đi
Tim anh rồi như tuyết trắng tan đi.
Giữa trưa nắng chẳng còn dấu vết
Em ơi!hãy nói cho anh biết.?
TrungDũng
HÃY NÓI
Hãy nói đi dù là lời vĩnh biệt
Mai xa rồi ta mãi mãi chia xa
Rải đường hoa theo vệt nắng la ngà
Đường xa quá đường xa xa quá!
Em ấp úng bờ môi không chịu nói
Hãy nói đi lời thật của lòng mình
Cớ vì sao khoé mắt lại rưng rưng
Thôi em nhé anh đây xin nhận lỗi
Ừ đấy nhé anh là người có tội
Trêu em rồi anh liền vội ăn năn
Nín đi bé chiếc khăn anh lau vội
Đôi mắt buồn lịm chết cả hồn thu...!
Hãy nói đi những lời ví dụ như:
- Ghét ghét lắm em ghét anh lắm lắm
Em ơi em hãy nói đi bờ môi thắm
Mấp máy môi em hãy nói đi nào !
H B
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 09:25:57 bởi Han Bang >
[
HÃY NÓI Hãy nói đi dù là lời vĩnh biệt
Mai xa rồi ta mãi mãi chia xa
Rải đường hoa theo vệt nắng la ngà
Đường xa quá đường xa xa quá!
Em ấp úng bờ môi không chịu nói
Hãy nói đi lời thật của lòng mình
Cớ vì sao khoé mắt lại rưng rưng
Thôi em nhé anh đây xin nhận lỗi
Ừ đấy nhé anh là người có tội
Trêu em rồi anh liền vội ăn năn
Nín đi bé chiếc khăn anh lau vội
Đôi mắt buồn lịm chết cả hồn thu...!
Hãy nói đi những lời ví dụ như:
- Ghét ghét lắm em ghét anh lắm lắm
Em ơi em hãy nói đi bờ môi thắm
Mấp máy môi em hãy nói đi nào !
H B
Muốn Nói Cùng Em Anh muốn nói với em điều này lắm. Nhưng chỉ lo em lẳng lặng không nghe Tiếng chào mào ríu rít trên ngọn tre Nắng lấp lánh bờ ao cuối xóm. Anh muốn nói nhưng lòng còn thấp thỏm Chỉ sợ rằng bỗng chốc lại xa nhau Vườn sau nhà thơm ngát cánh hoa cau Anh kiên quyết từ nay mình sẽ nói. Biết con tim vẫn âm thầm réo gọi Hãy nói đi câu nói của lòng mình. Hãy nói đi đừng sợ "ấy" vô tình Cứ im lặng làm sao nàng biết được. Hãy nói đi nếu không người nói trước Thì hoá ra mình lạc bước còn đâu Rồi lại thành mình đến trước hoá sau... Em sẽ trách sao nhát ghê không nói. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 09:58:08 bởi Trần Trung Dũng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: