Cuộc Sống Thường Ngày
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Tặng em LamHồngMinh Gửi Nắng Hôn Anh
Sáng nay thức dậy thấy hoa hồng nở
Thoang thoảng mùi hương nắng gió lay
Thấy anh cười mĩm thơm vầng trán
Thấy nắng ghé vào đôi mắt nai
Sáng nay thức dậy nắng vàng thay áo
Hồng ngập lòng em như đóa hồng
Nắng bên em ấm mời xuân đến
Em gởi nụ hôn từ cõi lòng
Hôn má anh thơm như nụ hồng
Xua xua giá lạnh những ngày đông
Xua đi phiền muộn điều lo sợ
Anh ghé thăm nhà như hoài mong
Lam Hồng Minh
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Mong Muốn Chân Thành Anh cũng muốn được làm tia nắng Để gió hôn sâu lắng mặn nồng. Sưởi cho em ấm áp cõi lòng Không lạnh giá đêm đông dài trống trải. Và anh muốn rồi đây mãi mãi Sánh vai em đi hái ngàn hoa Trao cho em những khúc tình ca Luôn hát tiếp những lời bất diệt. Rồi anh muốn chẳng bao giờ ly biệt Được gần nhau tha thiết cho nhau. Được gần nhau như những cặp bồ câu Có một mối tình đầu chung thuỷ. TrungDũng
Chiều Anh
Anh nhất định đòi em sang đây
Khoe với cô Du nắng với mây
Bôn ba tấp nập em mua vé
Tàu hỏa chuyến đầu rượt nắng mai
Em trở về bình minh vừa lên
Nắng thơm trải gót giọt nắng mềm
Nụ hôn em gửi từ lần trước
Anh cất kỷ chưa hay bỏ quên ?
Em sẽ về nhà hát tình ca
Đàn anh rung phím dưới hiên nhà
Mùa xuân vừa ghé lên note nhạc
Ca khúc tình yêu thôi đừng xa...
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 01:26:03 bởi Lam Hồng Minh >
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Tặng Hoa Anh đã tặng em một bông hoa thắm Rực lửa hồng ấm áp thiết tha Hương nồng say vang mãi khúc em ca Bao âu yếm mặn mà đằm thắm. Em đã đến như ngàn tia nắng ấm Trái tim anh vui ngây ngất ngắm nhìn. Rạng rỡ cười lấp lánh ánh bình minh Trong sâu thẳm anh thấy mình hạnh phúc. Cuộc đời đó vẫn đang nhiều gấp khúc Ngại ngần không khi giông bão vẫn còn Quê hương xưa ta đi mãi đường mòn Đường kỷ niệm nằm trong ký ức Đến hôm nay đã qua nhiều nhịp bước Liệu được còn như trước không em? Đừng để rồi chỉ thấy mãi bóng đêm Hoa héo úa bên thềm hiên vắng... TrungDũng
Tặng niềm tin yêu
Đóa hoa hồng anh tặng em hương còn thắm
Màu đỏ con tim ôi giọt thiết tha
Lòng vui mở hội như buổi sáng chim ca
Ngàn ca khúc tình yêu dâng anh đó
Từ anh đến lòng xuân thơm hoa cỏ
Bầu trời lam trong vắt những niềm tin
Tặng cho nhau bao ca khúc diễm tình
Của nhân loại ước ao đời hạnh phúc
Em tặng anh niềm tin yêu chen chúc
Vào con tim vào nhịp thở phút giây
Giận hờn thương yêu nhớ mãi đong đầy
Là cuộc sống thường ngày nhiều hương vị
Trăng mười lăm trăng về vườn Thúy
Em chờ anh từ thế kỷ xa xưa...
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 01:56:57 bởi Lam Hồng Minh >
Mấy Ngày Không Đến Thế là đã mấy ngày không đến Chắc làm em xao xuyến bâng khuâng. Anh tự hỏi mình em có buồn không? Nếu mắc lỗi xin được cùng tha thứ. Mùa phượng vĩ những đài hoa cháy đỏ Vẫn chung tình hè về đó bên nhau Vậy mà ai ngăn cách được đâu Như nam bắc dẫn nhịp cầu chung lối. Không đến được khiến lòng anh bối rối Mong sao em xá tội nghe em Mới mấy ngày đã nỡ vội quên?... TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2009 15:26:03 bởi Trần Trung Dũng >
Tặng niềm tin yêu
Đóa hoa hồng anh tặng em hương còn thắm
Màu đỏ con tim ôi giọt thiết tha
Lòng vui mở hội như buổi sáng chim ca
Ngàn ca khúc tình yêu dâng anh đó
Từ anh đến lòng xuân thơm hoa cỏ
Bầu trời lam trong vắt những niềm tin
Tặng cho nhau bao ca khúc diễm tình
Của nhân loại ước ao đời hạnh phúc
Em tặng anh niềm tin yêu chen chúc
Vào con tim vào nhịp thở phút giây
Giận hờn thương yêu nhớ mãi đong đầy
Là cuộc sống thường ngày nhiều hương vị
Trăng mười lăm trăng về vườn Thúy
Em chờ anh từ thế kỷ xa xưa...
Lam Hồng Minh
Mấy Ngày Không Gặp Vậy là đã mấy ngày không gặp mặt Em ở đâu hiu hắt nỗi buồn Nhìn mây trời anh chợt thấy buồn hơn Chẳng lẽ em dỗi hờn quên đến? Nhớ những lúc mình bên nhau trìu mến Tay tronh tay lưu luyến đầy vơi Không gặp em anh như thấy mưa rơi. Đừng xa nhé cho sắc trời rực rỡ Đừng xa nhé cho hoa tình đua nở Nụ hôn em anh cất ở trong tim Để phòng khi em không nói lặng im Anh có chỗ kiếm tìm san sẻ. Và như thế mình đâu đơn lẻ Vẫn bên nhau nhớ nhé em ơi! TrungDũng
Mấy Ngày Không Đến
Thế là đã mấy ngày không đến
Chắc làm em xao xuyến bâng khuâng.
Anh tự hỏi mình em có buồn không?
Nếu mắc lỗi xin được cùng tha thứ.
Mùa phượng vĩ những đài hoa cháy đỏ
Vẫn chung tình hè về đó bên nhau
Vậy mà ai ngăn cách được đâu
Như nam bắc dẫn nhịp cầu chung lối.
Không đến được khiến lòng anh bối rối
Mong được em xá tội nghe em
Mới mấy ngày sao đã nỡ vội quên?...
TrungDũng
Không phải mùa Thu mà sao lá cứ rụng bên thềm
Cho mắt biếc buồn tênh trông trời xa thăm thẳm
Một chiều buồn trời không còn sắc nắng
Rải lên hoa màu hồng chớm sáng hừng đông
Phố hoa xưa không có biển sóng gầm
Không thấy được thuyền trăm năm về bến hẹn
Bóng tà dương nghiêng mình chào e thẹn
Nét nhu mì bẽn lẽn bước vào thơ
Và cứ thế mỗi ngày vần mãi đợi chờ
Vườn hoa mộng bướm mơ vào ý nhớ
H B
Chiều Buồn Hoàng hôn xuống bâng khuâng lòng mong nhớ. Đường thanh niên dang dở những hạt mưa Sóng hồ tây hờ hững đuổi nhấp nhô Thuyền câu đã khuất mờ vào tối. Trống trải sao một mình ta bước vội Không bên em nào biết hỏi vì đâu? Trăng hạ tuần còn ẩn trốn trong sao Mùi hoa sữa thiếu ngọt ngào hơn trước. Ôi có lẽ mình đã tan mộng ước? Để chiều buông nặng trĩu bước chân anh Lá cây kia như mất hẳn màu xanh Trái chín đỏ hết ngọt lành được nữa Đã yêu lắm mình bên nhau một thuở Từng trao nhau những hơi thở bồi hồi. Sao giờ đây bỗng chốc lại đổi rời Em xa cách không một lời từ biệt. Chiều hồ tây chẳng còn tha thiết Quên thật rồi những da diết còn đâu Ngập lòng buồn giá buốt buổi mưa ngâu. Xa xót quá chỉ thấy sầu chắn lối. TrungDũng
Chiều Buồn Hoàng hôn xuống bâng khuâng lòng mong nhớ. Đường thanh niên dang dở những hạt mưa Sóng hồ tây hờ hững đuổi nhấp nhô Thuyền câu đã khuất mờ vào tối. Trống trải sao một mình ta bước vội Không bên em nào biết hỏi vì đâu? Trăng hạ tuần còn ẩn trốn trong sao Mùi hoa sữa thiếu ngọt ngào hơn trước. Ôi có lẽ mình đã tan mộng ước? Để chiều buông nặng trĩu bước chân anh Lá cây kia như mất hẳn màu xanh Trái chín đỏ hết ngọt lành được nữa Đã yêu lắm mình bên nhau một thuở Từng trao nhau những hơi thở bồi hồi. Sao giờ đây bỗng chốc lại đổi rời Em xa cách không một lời từ biệt. Chiều hồ tây chẳng còn tha thiết Quên thật rồi những da diết còn đâu Ngập lòng buồn giá buốt buổi mưa ngâu. Xa xót quá chỉ thấy sầu chắn lối. TrungDũng
Buồn Xa Vắng
Có lời buồn ai rớt xuống hoàng hôn ?
Rơi lên nắng hạt sầu thương nhung nhớ
Em xếp chữ vội vàng theo nhịp thở
Gởi về xa nóng bỏng vần thơ tình
Vẫn còn đây nụ hôn buổi nguyên trinh
Chiều tím nắng soi người tình qua lối nhỏ
Thấy bóng anh liêu xiêu vờn ngọn cỏ
Ùa tràn tim muôn bản nhạc tình ca
Em mang hết chiều xuân mộng với hoa
Buồn theo gió ra đi phương trời lạ
Ở lại cùng nhau bên nhau muôn thuở
Ấm lạnh vui buồn mưa nắng mùa thơ
Những ngày mưa kề vai anh bên song cửa
Nhắc nhở hoài kỷ niệm phố tình nhân
Nhờ có mưa nên mình xích lại thật gần
Chiếc dù nhỏ em cảm ơn khoảng cách
Mình vào đời nhau gió mưa thử thách
Nên vắng nhau giây phút đẩm chiều buồn
Lam Hồng Minh
Tên Em Nàng muốn rằng mình chỉ rõ tên Có khó gì đâu hãy nhìn lên Bầu trời lấp lánh muôn sao sáng Ngôi nào sáng nhất chính là em. Anh chỉ rõ rồi chính tên em Cái tên lưu luyến ở trong tim Bốn mùa tùng cúc hoa mai nở Đã khiến cho anh mãi kiếm tìm. TrungDũng
LÀ AI ?
Tên Tùng ? Tên Cúc ?Hoa hay Mai?
Dũng ơi sao lại dấu Du hoài?
Cứ không chịu nói cho Du biết
Sao mà sáng nhất.....đó là ai?
thuỵ du
Hương Bưởi Thế là đã mấy mùa hương bưởi Ta xa quê rong ruổi chiến trinh Khoác lên người bộ quân phục màu xanh Ra biên giới hoá thành chiến sĩ. Buổi ban đầu sao lại buồn thế nhỉ Nỗi nhớ nhà âm ỉ không nguôi Nhớ mùi hương trên mái tóc em tôi Mùi hương bưởi không lời nào nói hết... Mắt cay cay cứ dâng trào tha thiết Nơi thao trường rèn luyện thật hăng Ngày đội ngũ đêm báo động hành quân Đoàn chiến sĩ cứ âm thầm tiến bước Súng nhấp nhô đường gập ghềnh phía trước Đâu xá gì khi có được lòng tin. Nơi hậu phương anh nhớ mãi không quên Mùi hương bưởi đã mấy mùa xa cách. TrungDũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: