Cuộc Sống Thường Ngày
Đời Lính Ai cũng biết lính là gian khổ Phải xa quê đồn trú biên cương Dầm dãi nắng mưa có khi rét thấu xương Với no đói thất thường như cơm bữa. Nhà để trống sống trong lòng công sự Súng bên mình lại cứ ngỡ người yêu Canh gác đêm thâu vẳng tiếng cú kêu Càng lạnh lẽo nơi núi rừng biên giới. Rồi có lúc cơm chưa kịp xới Tiếng còi vang lại vội chạy đi. Rồi những hôm đèn tắt canh khuya Lại phải thức thay ca tuần thú Cho quê hương yên bình trong giấc ngủ Đời lính ta gian khổ xá chi. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2009 12:47:03 bởi Trần Trung Dũng >
Hương Bưởi
Thế là đã mấy mùa hương bưởi
Ta xa quê rong ruổi chiến trinh
Khoác lên người bộ quân phục màu xanh
Ra biên giới hoá thành chiến sĩ.
Buổi ban đầu sao lại buồn thế nhỉ
Nỗi nhớ nhà âm ỉ không nguôi
Nhớ mùi hương trên mái tóc em tôi
Mùi hương bưởi không lời nào nói hết...
Mắt cay cay cứ dâng trào tha thiết
Nơi thao trường rèn luyện thật hăng
Ngày đội ngũ đêm báo động hành quân
Đoàn chiến sĩ cứ âm thầm tiến bước
Súng nhấp nhô đường gập ghềnh phía trước
Đâu xá gì khi có được lòng tin.
Nơi hậu phương anh nhớ mãi không quên
Mùi hương bưởi đã mấy mùa xa cách.
TrungDũng
HƯƠNG BƯỞI THOẢNG QUA
Qua mấy mùa hoa thơm vờn tóc rối
Nhớ về anh nơi chiến tuyến xa vời
Bận hành quân anh nhắn nhủ vài lời
Em thông cảm không trách hờn anh đấy
Chiều hôm nay gió lay giàn hoa giấy
Phất thơm nồng mùi hương bưởi thoảng qua
Nhớ về anh mấy mùa bưởi ngát hương xa
Anh chưa gửi cánh hoa hồng lên trang giấy
Một chiều mưa tím ngắt cả trời mây
Cánh thiếp hồng anh gửi đến tận tay
Ngày hôn lễ sánh vai cùng người mộng
Em mỉm cười nhưng màn mưa chảy rộng
...
Em nhìn hoài vào cõi hư không....!
H B
Trích đoạn: Thuỵ Du
Tên Em
Nàng muốn rằng mình chỉ rõ tên
Có khó gì đâu hãy nhìn lên
Bầu trời lấp lánh muôn sao sáng
Ngôi nào sáng nhất chính là em.
Anh chỉ rõ rồi chính tên em
Cái tên lưu luyến ở trong tim
Bốn mùa tùng cúc hoa mai nở
Đã khiến cho anh mãi kiếm tìm.
TrungDũng
LÀ AI ?
Tên Tùng ? Tên Cúc ?Hoa hay Mai?
Dũng ơi sao lại dấu Du hoài?
Cứ không chịu nói cho Du biết
Sao mà sáng nhất.....đó là ai?
thuỵ du
Giả Vờ Em đã biết rồi còn giả lơ Tên em viết đẹp như vần thơ Rồi đây anh cứ say xưa với Ấp ủ tên người trong giấc mơ. TrungDũng
HƯƠNG BƯỞI THOẢNG QUA
Qua mấy mùa hoa thơm vờn tóc rối
Nhớ về anh nơi chiến tuyến xa vời
Bận hành quân anh nhắn nhủ vài lời
Em thông cảm không trách hờn anh đấy
Chiều hôm nay gió lay giàn hoa giấy
Phất thơm nồng mùi hương bưởi thoảng qua
Nhớ về anh mấy mùa bưởi ngát hương xa
Anh chưa gửi cánh hoa hồng lên trang giấy
Một chiều mưa tím ngắt cả trời mây
Cánh thiếp hồng anh gửi đến tận tay
Ngày hôn lễ sánh vai cùng người mộng
Em mỉm cười nhưng màn mưa chảy rộng
...
Em nhìn hoài vào cõi hư không....!
H B
Ngày Năm Ấy Anh nhớ lắm ngày này năm ấy Ta chia tay em ở lại quê hương Súng trên vai gìn giữ biên cương Nơi quê mẹ em chịu thương chịu khó Cứ mỗi lúc vi vu làn gió Anh bồi hồi nhớ hương bưởi tóc em Rồi mỗi đêm tiếp nối hành quân Sao lấp lánh cứ ngỡ em cùng bước Anh nhớ lắm những gì ta có được Nơi thẳm sâu ao ước rồi đây Hết chiến tranh mình tay nắm trong tay Hoà nhịp sống quên những ngày xa cách. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2009 08:28:32 bởi Trần Trung Dũng >
Chẳng Bao Giờ Xa Nữa Anh đã đến chẳng bao giờ xa nữa Sẽ bên em như nhịp thở con tim Sẽ bên em như nước thuỷ triều lên Thuyền và bến trao duyên tình muôn thuở. Anh đã đến chẳng bao giờ xa nữa Niềm tin yêu luôn ở trong anh Cõi lòng mình rộng mở mông mênh Giang tay đón tấm chân tình em đó. Anh đã đến chẳng bao giờ xa nữa. TrungDũng
Mưa Chiều Lác đác mưa chiều tý tách rơi Mưa có nhiều đâu một lúc thôi Mà sao cũng thấy buồn ập đến Trống vắng mây bay xám cả trời. Mưa lúc nắng còn chưa tắt xong Đường bốc hơi lên thật oi nồng Hè về ve đã râm ran hát Lóng lánh nước treo cánh phượng hồng. Mưa chiều chợt đến lòng bâng khuâng. TrungDũng
quote:
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Khéo Thế Vâỵ là đã biết được tên em "Giả vờ" nên chắc muốn ăn kem Kem cốc ,kemque, hay ốc quế Cho anh đi với tìm quán quen. Con gái cũng khéo giả ngây thơ Làm anh lạc lối đến vu vơ Nói đúng tên rồi mà không nhận Liệu bắt bí nhau đến bao giờ? TrungDũng KEM NÀY TÊN CHI Vậy thì mình đi ăn kem nhen Ở ngoài đầu ngỏ có quán quen Kem cốc,kem que hay ốc quế? Kem này có tên là gì heng? Bây giờ Du có thêm cái tên Gọi là " Bắt Bí " dễ thương hen ! Tên ấy xem ra mà đẹp nhỉ ! Lần này là Dũng đặt à nhen ! thụy du
Quá Khứ Chẳng lẽ đã đi vào quá khứ? Những say mê tích trữ trong lòng Bao nhớ nhung âu yếm mặn nồng Bỗng chốc như cầu vồng ngũ sắc. Biết hỏi ai chỉ tự mình thắc mắc Bởi vì đâu em ngoảnh mặt quay đi. Ánh trăng buồn chứng kiến cảnh chia ly. Anh tê tái chẳng có gì bù đắp Tình yêu cứ như ngọn đèn sắp tắt Gió ơi đừng thổi mất được không? Lòng thấy khô như sa mạc mênh mông Thuyền rời bến dòng sông trống vắng. Bao suy tư khiến hồn ta trĩu nặng Mong mây bay cho ánh nắng tràn về Để lúa vàng ngây ngất sóng ven đê Đàn chim hót đầu hè ngày mới Khi mỗi sáng nôn nao chờ đợi Nghe đâu đây tiếng gọi của em. Quá khứ làm rung động con tim... TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 12:45:10 bởi Trần Trung Dũng >
Quá Khứ Chẳng lẽ đã đi vào quá khứ? Những say mê tích trữ trong lòng Bao nhớ nhung âu yếm mặn nồng Bỗng chốc như cầu vồng ngũ sắc. Biết hỏi ai chỉ tự mình thắc mắc Bởi vì đâu em ngoảnh mặt quay đi. Ánh trăng buồn chứng kiến cảnh chia ly. Anh tê tái chẳng có gì bù đắp Tình yêu cứ như ngọn đèn sắp tắt Gió ơi đừng thổi mất được không? Lòng thấy khô như sa mạc mênh mông Thuyền rời bến dòng sông trống vắng. Bao suy tư khiến hồn ta trĩu nặng Mong mây bay cho ánh nắng tràn về Để lúa vàng ngây ngất sóng ven đê Đàn chim hót đầu hè ngày mới Khi mỗi sáng nôn nao chờ đợi Nghe đâu đây tiếng gọi của em. Quá khứ làm rung động con tim... TrungDũng Quá Khứ Về
Quá khứ chưa đi nên lòng thổn thức
Kỷ niệm đầy rơi ngập lối mùa thu
Tìm bóng anh dài cuối nẻo sương mù
Thu rất đậm và bóng anh càng đậm
Màu sương mù không che đôi mắt sáng
Trong hơi thu loang hình bóng người yêu
Quá khứ về ngồi sát với buổi chiều
Nhớ nhớ quá chiếc dù che hai đứa
Nhớ nhớ lắm bàn tay hong tay ấm
Em trở về chìm xuống những hoàng hôn
nghe kí ức vụn rời soi gương vỡ
Tìm mông lung như đã mất linh hồn
Em trở lại khi bình minh vừa thức
Quá khứ về theo đôi mắt rưng rưng
Ôm chầm niềm vui hơi thở choáng ngừng
Anh còn đó dang vòng tay ôm chặt
Lam Hồng Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 05:20:44 bởi Lam Hồng Minh >
Quá Khứ Về
Quá khứ chưa đi nên lòng thổn thức
Kỷ niệm đầy rơi ngập lối mùa thu
Tìm bóng anh dài cuối nẻo sương mù
Thu rất đậm và bóng anh càng đậm
Màu sương mù không che đôi mắt sáng
Trong hơi thu loang hình bóng người yêu
Quá khứ về ngồi sát với buổi chiều
Nhớ nhớ quá chiếc dù che hai đứa
Nhớ nhớ lắm bàn tay hong tay ấm
Em trở về chìm xuống những hoàng hôn
nghe kí ức vụn rời soi gương vỡ
Tìm mông lung như đã mất linh hồn
Em trở lại khi bình minh vừa thức
Quá khứ về theo đôi mắt rưng rưng
Ôm chầm niềm vui hơi thở choáng ngừng
Anh còn đó dang vòng tay ôm chặt
Lam Hồng Minh Còn Nhớ Không? Đến rừng hoa hái một bông thật đẹp Tay nâng niu trao hết nhớ nhung Trông em vui đôi má lúm ửng hồng Nào đi nhé chúng mình cùng chung bước. Tình yêu đến dễ gì mà có được Hãy đắp xây sau trước thuỷ chung Hãy trào dâng như sóng nước biển đông Và rực rỡ như phượng hồng lửa đỏ. Anh yêu lắm bắt đầu từ ngày đó Còn nhớ không em gái nhỏ của anh Còn nhớ không nơi góc phố uốn quanh Khi mình đứng mưa giăng mành khắp lối. Trời lạnh quá áo choàng anh trao vội Ôm bờ vai em bối rối dính mưa Còn nhớ không từng mỗi kỷ niệm xưa? TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 07:32:19 bởi Trần Trung Dũng >
Chuyện Tình Dòng sông còn đó nhiều khúc quanh Vững lái tay chèo thuyền vẫn nhanh Ánh trăng nghiêng nước vàng lấp lánh Lớp trước lớp sau sóng gập ghềnh. Cứ nghĩ tình yêu mãi vững bền Không ngờ cũng giống thuỷ triều lên Hết mùa hạ nắng trời oi bức Rồi đến thu sang hoá dịu hiền. Thế nên mới có chuyện dỗi hờn Người nói bình minh, đứa hoàng hôn Căng thẳng đối đầu được một lúc Bằng uống chưa tàn ấm trà thơm. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 13:10:28 bởi Trần Trung Dũng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: