ĐỪNG!
Con gái nói bắc là đông*
Thân cỏ :bà lảo đâu mong dối lòng?
Có nói có , không nói không,
Thơ vui dăm chử, tơ hồng chả trông !
Dám đâu cao vọng , đèo bồng
Trọn đời là bến không chồng Dủng ui
Đừng nghen! đừng nói iu tui **
Để tui yên phận, chôn vùi niềm riêng
Khen tui dể mến dịu hiền
Nghe sao chua chát, ưu phiền vây quanh
Duyên lành ảo ảnh mong manh
E ngày đứt sợi chỉ mành tơ loan!
Tơ loan một mối dây oan
Cỏ đà buột chặc, lở quàng vào tim
Thì thui ***tim đả ngủ im
Đừng khìu nó thức, mà tìm nổi đau
Tóc mây giờ bạc trắng màu
Nghĩa nhân suy gẫm :tựa tàu chuối te
Cuộc đời oan trái éo le
Lời thơ hài hước sao nghe nảo lòng
Ảo hình...có có...không không...?
Hôm nay không có zdui , nên mần*** *thơ hổng có hồn, đọc thơ hổng có cười ngọn cỏ nha Dũng...Cười thì nhớ cười nhỏ nhỏ thôi đó...không cười to nghen!
* câu thơ của DŨNG đó
**iu tui=yêu tôi
***thì thui=thì thôi
**** mần=làm