Càng già càng dẻo càng dai
Tình càng đằm thắm chẳng phai tí nào.
Cò cưa thấy vẫn ngọt ngào
Khối cô cao tuổi lao đao vì tình.
Sức tàn cũng cố dỗ dành
Chị em vui vẻ thì mình cũng vui.
Tại vì thấy cỏ xa xôi
Thế nên Đào ,Mận ngỏ lời đẩy đưa.
Ruộng hạn gặp được trời mưa
Đợi cỏ chỉ thấy lưa thưa đầu bờ.
Đói lòng ai nỡ đợi chờ
Cơm nguội lót dạ vài tô cố gò.
Cỏ về lau miệng sạch khô
Hết còn dấu vết khỏi lo ghen hờn.
Chỉ buồn đói góp no dồn
Bữa ăn không xuể bữa lần không ra.
Có trách thì trách người ta
Chăm cho Đào, Mận nở hoa làm gì. hì hì
 
Trung Dũng
 
 
CẦU  DUYÊN.
 
Cầu  duyên  anh  bước làm  chi ...
Cho  đào..cho mận ...thầm  thì  lời  yêu ...
Tình  vui   nắng  sớm  mưa  chiều .
Đào tàn  _  mận  úa ...cỏ  liêu  xiêu..buồn ...
Anh  rằng ...lệ  chớ  nên tuôn....
Gia  trung  chốn  ấy..  vợ  luôn  chờ chồng ..
Anh tôi    đâu  dám  đèo  bồng ..
Ghẹo  nhau  vui nét ...chỉ   hồng  không  se ,,.
Gia  đình   nội  tướng  hiền  thê ..
Anh không phụ  bạc  _  luôn mê ...cơm  nhà ..
Phở  là ...món  phụ  quanh  ta ...
Vợ  là  mái  ấm ..tuổi  già  đoàn  viên...
Ai  mà  phụ  bạc...nợ  duyên...
Trời  buồn _  đất  giận...ưu  phiền ..thiên  thu...
 
hihihihihhihi   anh trai...
 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2010 15:21:49 bởi ngoncogiodua >