THẾ THÌ..
Đừng thấy cỏ yếu mềm trông ẻo lả
Gío trêu đùa,nghịch ngượm thổi phong ba.
Nghịch mần chi? cho hồn cỏ xót xa!
Theo chiều gió, liu xiu không vững dáng!
Sau cơn giông,đất trời bình yên lắm
Cỏ mĩm cười_ đứng dậy vẫn ngông nghênh!
Vẫn thách thức_ dù cỏ xanh yếu ớt
Chẵng chết đâu_ chớ đến để trêu đùa
_____________________________
Hoài Thương
Có qua có lại cho toại lòng nhau phải không bạn DŨNG...
thơ vui cho thư giản giãm bớt căng thẳng hén bạn.Không có buồn cỏ nha.
Gió Buổi Chiều Tôi muốn làm ngọn gió Ve vuốt mỗi buổi chiều Thầm thì vui với cỏ Trong nắng vàng liêu xiêu. Ánh hoàng hôn buồn thiu Cỏ ngẩn ngơ không gió Bước chân người cô liêu Bâng khuâng theo ngọn cỏ. Ngày xưa tôi còn nhớ Dẫm phải cỏ dễ thương Cỏ may vươn tay nhỏ Níu chặt chân bên đường. Em có là ngọn cỏ Ẻo lả và yếu mềm Ấy vậy mà giông gió Vẫn hành trình bình yên. Trung Dũng