Cuộc Sống Thường Ngày
Mượn Sự Việc Nói Sự Việc Tôi cứ thấy món này giờ nhạt thế Muối đâu rồi hay chẳng lẽ quên luôn Cơm cháo gì chỉ một bát canh suông Nhìn ngao ngán dâng nỗi buồn lạnh nguội. Đâu không biết chợ về từ nửa buổi Nấu nướng gì để đến nỗi này sao? Chẳng bù cho ngày trước thật ngọt ngào Giờ lại bỗng với xạc xào đông giá. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2009 13:19:52 bởi Trần Trung Dũng >
[
Tình bạn Lội suối trèo non giữa ngút ngàn Gừng cay mối mặn c ảnh cơ hàn Thân thương giữ trọn tình cao khiết Nghĩa bạn tâm giao ngát hương lan T.T.K.23.10.2009 Không Đề Hiu hắt đường quê vẫn một mình Bóng đâu không thấy chỉ mỗi hình Chân bước thấp cao chiều thu lạnh Không uống mà say phải men tình.? Men gì chẳng có một chút hương Lại khiến cho người ta vấn vương Ruộng hạn lâu ngày mong mưa xuống Trời nắng ngập đồng muốn mây buông. TrungDũng _____________________________
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/FFA1E6C64F424852A2BD96F30EA99C71.jpg[/image]
Ba Người Gió buồn bã nhìn cỏ đang cháy nắng Mưa chẳng về để khô trắng ven sông Khát nước lắm cổ họng giờ nghẹn đắng Mây đâu rồi thấy thế có buồn không? Nắng vô tình cứ đốt mãi mênh mông Làm cỏ héo đến nỗi lòng quặn thắt Gió chỉ biết với nỗi buồn hiu hắt Muốn mưa về mang tưới mát đợi mong. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2009 07:36:37 bởi Trần Trung Dũng >
Buổi Sáng Nhìn Hoa Tôi ở đấy có phải đâu Đà lạt Cũng sương mù, cũng man mác bâng khuâng Từng nhành hoa đọng giọt nước long lanh Con bướm trắng cứ loanh quanh bay lượn. Này ta hỏi làm sao không đậu xuống? Mỏi cánh rồi lại còn ngượng với hoa Nhụy đón chào hương thơm ngát bay xa Buồn cho bướm cứ la đà bay mãi. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2009 07:31:37 bởi Trần Trung Dũng >
quote:
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Tình bạn
Lội suối trèo non giữa ngút ngàn
Gừng cay mối mặn c ảnh cơ hàn
Thân thương giữ trọn tình cao khiết
Nghĩa bạn tâm giao ngát hương lan
T.T.K.23.10.2009
Không Đề
Hiu hắt đường quê vẫn một mình
Bóng đâu không thấy chỉ mỗi hình
Chân bước thấp cao chiều thu lạnh
Không uống mà say phải men tình.?
Men gì chẳng có một chút hương
Lại khiến cho người ta vấn vương
Ruộng hạn lâu ngày mong mưa xuống
Trời nắng ngập đồng muốn mây buông.
TrungDũng
Tàn thu Tàn thu lành lạnh gió rong chơi Bến vắng ngàn lau cảnh tả tơi Liễu rủ bờ mơ dòng lệ đổ Lan tàn bến mộng mạch sầu khơi Phương xa gửi bóng lòng không đổi Nẻo lạ mang hình dạ chẳng rời Cám cảnh vầng trăng ai sẻ nửa Hoa buồn dục nhớ bướm chơi vơi T.T.K.25.10.2009
Tàn thu Tàn thu lành lạnh gió rong chơi Bến vắng ngàn lau cảnh tả tơi Liễu rủ bờ mơ dòng lệ đổ Lan tàn bến mộng mạch sầu khơi Phương xa gửi bóng lòng không đổi Nẻo lạ mang hình dạ chẳng rời Cám cảnh vầng trăng ai sẻ nửa Hoa buồn dục nhớ bướm chơi vơi T.T.K.25.10.2009 Vẫn Thế Vẫn thế mùa thu lại mùa thu Hoa tàn hoa nở cũng đến thu Ngày nay trời nắng mai mưa xuống Ướt lạnh rồi khô nhớ đến dù. Bướm có bao giờ bỏ được hoa Bay hoài bay mãi dẫu rất xa Trăng tròn, trăng khuyết trời sinh thế Sóng lặng thuyền trôi nước hiền hòa. Trung Dũng
Sự Đời Xa thì nhung nhớ vơi đầy Ước ao mong được có ngày bên nhau. Gần rồi mặt ủ mày chau Tiếng to tiếng nhỏ những câu thật buồn. Xa thì nắng tắt mây buông Hoa tươi ủ rũ ánh dương nhạt nhòa. Sự đời gần mãi rồi xa Vừa vui, vừa khổ thế là yên thân. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2009 17:23:53 bởi Trần Trung Dũng >
TRĂN TRỞ
Chẵng ai yêu mẹ bẳng con ,
Nhân tình thế thái, mẹ còn mong chi ,
Chỉ là ảo ảnh sầu bi
Chân tâm ai dám cho đi bao giờ?
Nghỉ rằng mẹ quá ngu _ khờ ,
Nên đưa mẹ đến cỏi bờ tang thương
Tình đời hai chữ...vấn vương
Mẹ xin trả lại _ nhường đường người qua !
Con ơi lòng mẹ xót xa ,
Chân tình đã mất_mặn mà thấy đâu?
Mắt môi_ giờ đậm màu sầu
Tình chân* phiêu bạt nơi nào?_ tìm đâu !
Quẵng cho rồi gánh thương đau
Gánh thêm trĩu nặng _ gặp nhau thêm buồn,
Lệ ơi _ lệ chớ xuôi nguồn...
Thời gian liều thuốc can trường...sẻ quên
* tình chân=chân tình
Cảm ơn DŨNG nhiều nhé.lúc rày lòng không vui ..nên cũng ít vào VNTQ...chúc mây & gió tình bền chặc nhé...
Trích đoạn: ngoncogiodua
TRĂN TRỞ
Chẵng ai yêu mẹ bẳng con ,
Nhân tình thế thái, mẹ còn mong chi ,
Chỉ là ảo ảnh sầu bi
Chân tâm ai dám cho đi bao giờ?
Nghỉ rằng mẹ quá ngu _ khờ ,
Nên đưa mẹ đến cỏi bờ tang thương
Tình đời hai chữ...vấn vương
Mẹ xin trả lại _ nhường đường người qua !
Con ơi lòng mẹ xót xa ,
Chân tình đã mất_mặn mà thấy đâu?
Mắt môi_ giờ đậm màu sầu
Tình chân* phiêu bạt nơi nào?_ tìm đâu !
Quẵng cho rồi gánh thương đau
Gánh thêm trĩu nặng _ gặp nhau thêm buồn,
Lệ ơi _ lệ chớ xuôi nguồn...
Thời gian liều thuốc can trường...sẻ quên
* tình chân=chân tình
Cảm ơn DŨNG nhiều nhé.lúc rày lòng không vui ..nên cũng ít vào VNTQ...chúc mây & gió tình bền chặc nhé...
Sẽ Qua Thôi
Dòng sông cũng khi đầy khi cạn
Cánh đồng còn khi hạn khi mưa.
Thương con chẳng quản sớm trưa
Tảo tần giờ mẹ tóc thưa mất rồi.
Bao nhiêu sầu khổ trên đời
Vai gầy mẹ gánh cả đời cho con.
Trăng tàn rơi xuống đầu non
Có ai ngờ được héo mòn cỏ hoa.
Phận buồn chợt bỗng xót xa
Trách ai thay đổi khiến ra thế này.
Hết còn đâu nữa những ngày
Dưới trăng mình được sum vầy ngắm thu.
Đôi lời thay tiếng hát ru
Tạnh mưa trời nắng mây mù sẽ tan.
Qua thôi lạnh lẽo cơ hàn
Mùa xuân ấm áp hương lan thắm nồng.
TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 07:42:32 bởi Trần Trung Dũng >
[quote]Sẽ Qua Thôi
Dòng sông cũng khi đầy khi cạn
Cánh đồng còn khi hạn khi mưa.
Thương con chẳng quản sớm trưa
Tảo tần giờ mẹ tóc thưa mất rồi.
Bao nhiêu sầu khổ trên đời
Vai gầy mẹ gánh cả đời cho con.
Trăng tàn rơi xuống đầu non
Có ai ngờ được héo mòn cỏ hoa.
Phận buồn chợt bỗng xót xa
Trách ai thay đổi khiến ra thế này.
Hết còn đâu nữa những ngày
Dưới trăng mình được sum vầy ngắm thu.
Đôi lời thay tiếng hát ru
Tạnh mưa trời nắng mây mù sẽ tan.
Qua thôi lạnh lẽo cơ hàn
Mùa xuân ấm áp hương lan thắm nồng.
TrungDũng
ĐỐI MẶT. Sẻ qua thôi ! rồi sẻ qua , Sau cơn giông tố phong ba ập về, Hậu quả_ chua chát nảo nề Trời sầu, đất thãm bốn bề tan hoang ! Thê lương tan nát... bẻ bàng , Tóc sao chóng bạc, canh tàn cô miên ! Tim già bé nhỏ vô duyên, Chân tâm đi lạc vào miền dối gian... Câm lời , nén khóc _ chả than Đời vốn là vậy...phủ phàng, nhẩn tâm ! Thôi thì :còn lại bao năm... Đường trần chìm nổi thăng trầm quản chi Nưả đời...đường khổ đả đi Lùi ưh? _thẵng bước ngại gì trầm luân, Bùn lầy cạm bẩy vướng chân, Đó là bài học tinh thần dồi trao! Gạt đi dòng lệ nghẹn ngào Dắt con đi... nén thét gào thương tâm Cam thân...sống giữa âm thầm, Chờ ngày buông bỏ...ra nằm nghiã trang... ngọn cỏ gió đùa
DƯ ÂM Bao mùa lá rụng trôi qua
Bấy nhiêu nỗi nhớ nhạt nhoà mắt cay
Trách trời thả gió heo may
Để cho sương lạnh héo gầy trăng thanh
Cũng còn đây chút mong manh
Buồn vui luôn mãi song hành kề bên
Dễ gì xoá được màu quên ?
Sáng trăng vằng vặc càng bền lòng đau !
Nhớ ngày xưa tựa gốc cau
Mắt cười nhìn chiếc lá trầu bói xem
Nói rằng duyên phận của em
Đẹp như cánh phượng vừa têm vôi nồng
Ngây thơ em dậy má hồng
Trăng thu bối rối cây lồng bóng em
Ánh vàng buông trải lụa đêm
Vòng tay anh ngả thân mềm chơi vơi
Thế rồi ngày tháng êm trôi !
Duyên tan mộng lạc xa xôi ngút ngàn
Hạ tàn mở lối thu sang
Người đi có nhớ trăng vàng thu xưa ? T.T.K.3.11.2009 TTK ghé thăm TTD nè. Chúc vui
ĐỐI MẶT. Sẻ qua thôi ! rồi sẻ qua , Sau cơn giông tố phong ba ập về, Hậu quả_ chua chát nảo nề Trời sầu, đất thãm bốn bề tan hoang ! Thê lương tan nát... bẻ bàng , Tóc sao chóng bạc, canh tàn cô miên ! Tim già bé nhỏ vô duyên, Chân tâm đi lạc vào miền dối gian... Câm lời , nén khóc _ chả than Đời vốn là vậy...phủ phàng, nhẩn tâm ! Thôi thì :còn lại bao năm... Đường trần chìm nổi thăng trầm quản chi Nưả đời...đường khổ đả đi Lùi ưh? _thẵng bước ngại gì trầm luân, Bùn lầy cạm bẩy vướng chân, Đó là bài học tinh thần dồi trao! Gạt đi dòng lệ nghẹn ngào Dắt con đi... nén thét gào thương tâm Cam thân...sống giữa âm thầm, Chờ ngày buông bỏ...ra nằm nghiã trang... ngọn cỏ gió đùa Mấy Lời Vơi Bớt Nỗi Buồn Đọc thơ sao thấy não nề Lời như ai oán tái tê lòng người. Dẫu sao việc cũng đã rồi Có ai tránh được cuộc đời trái ngang. Hên thì sông nước mênh mang Thuyền xuôi, thuyền ngược rộn ràng cánh chim. Chỉ buồn số phận của em Lời nào nói hết nỗi niềm đắng cay. Trời tuôn mưa mãi cả ngày Âm thầm gạt giọt lệ này xót xa. Con thơ giờ bỗng thiếu cha Đơn côi một bóng mái nhà cô liêu. Lạnh lùng căn gác đìu hiu Hỏi tìm đâu nữa dáng chiều ngày xưa. Lá vàng rơi xuống gió đưa Thôi đừng nghĩ nữa như chưa có sầu Lời thơ thấm đẩm nỗi đau Ngày mai quên hết ngẩng đầu mà đi. Bình minh vẫn đẹp sợ gì Hoa thơm vẫn nở có khi nào ngừng. Tiếng chim ca hót vang lừng Chôn vùi quá khứ đón mừng xuân sang. Trung Dũng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2009 13:49:08 bởi Huyền Băng >
Chúc Vui Lên Gió ơi gió hãy động lay hồn cỏ Màn sương buông từng giọt nhớ long lanh. Cho lòng em sáng mãi ánh trăng thanh Và xuân đến đón gió lành cuối phố. Vui mừng với những đóa hoa hồng nở Được vô tư như em nhỏ ngây thơ. Được nôn nao bên cảm giác đợi chờ Rồi ngày mới đẹp giấc mơ toại nguyện. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 07:46:41 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
DƯ ÂM
Bao mùa lá rụng trôi qua
Bấy nhiêu nỗi nhớ nhạt nhoà mắt cay
Trách trời thả gió heo may
Để cho sương lạnh héo gầy trăng thanh
Cũng còn đây chút mong manh
Buồn vui luôn mãi song hành kề bên
Dễ gì xoá được màu quên ?
Sáng trăng vằng vặc càng bền lòng đau !
Nhớ ngày xưa tựa gốc cau
Mắt cười nhìn chiếc lá trầu bói xem
Nói rằng duyên phận của em
Đẹp như cánh phượng vừa têm vôi nồng
Ngây thơ em dậy má hồng
Trăng thu bối rối cây lồng bóng em
Ánh vàng buông trải lụa đêm
Vòng tay anh ngả thân mềm chơi vơi
Thế rồi ngày tháng êm trôi !
Duyên tan mộng lạc xa xôi ngút ngàn
Hạ tàn mở lối thu sang
Người đi có nhớ trăng vàng thu xưa ?
T.T.K.3.11.2009
TTK ghé thăm TTD nè. Chúc vui
Dư Âm Ngọt Ngào Dư âm thơ thật ngọt ngào Dường như đã lại lạc vào nơi tim. Bồi hồi ngỡ giấc mơ đêm Ánh trăng thu trải bên thềm đầy hoa. Phải chăng tiếng gọi thiết tha Của lòng em mãi ngân nga từng chiều. Lời như muốn nói thật nhiều Vòng tay ấm áp trao điều ước mơ. Ngượng ngùng ngỏ ý vào thơ Gửi anh em hỏi bao giờ mới sang. Mấy mùa lá rụng trái ngang Đến nay biết hết ngỡ ngàng hay chưa? Bầu trời đẹp lúc tan mưa Còn em đẹp bởi khi vừa gặp nhau. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 07:47:50 bởi Trần Trung Dũng >
Mấy Lời Vơi Bớt Nỗi Buồn
Đọc thơ sao thấy não nề
Lời như ai oán tái tê lòng người.
Dẫu sao việc cũng đã rồi
Có ai tránh được cuộc đời trái ngang.
Hên thì sông nước mênh mang
Thuyền xuôi, thuyền ngược rộn ràng cánh chim.
Chỉ buồn số phận của em
Lời nào nói hết nỗi niềm đắng cay.
Trời tuôn mưa mãi cả ngày
Âm thầm gạt giọt lệ này xót xa.
Con thơ giờ bỗng thiếu cha
Đơn côi một bóng mái nhà cô liêu.
Lạnh lùng căn gác đìu hiu
Hỏi tìm đâu nữa dáng chiều ngày xưa.
Lá vàng rơi xuống gió đưa
Thôi đừng nghĩ nữa như chưa có sầu
Lời thơ thấm đẩm nỗi đau
Ngày mai quên hết ngẩng đầu mà đi.
Bình minh vẫn đẹp sợ gì
Hoa thơm vẫn nở có khi nào ngừng.
Tiếng chim ca hót vang lừng
Chôn vùi quá khứ đón mừng xuân sang.
Trung Dũng
BAO GIỜ KHỔ TẬN ...CAM LAI? Mộng ước đơn sơ một mái nhà, Con khờ hạnh phúc bên mẹ cha , Ước vọng đơn sơ _ đơn sơ quá Sao mộng xa vời _ ôi xót xa! Nào có mơ đâu cảnh sang giàu ! Nào ôm khát vọng sống nhà cao? Chân tâm tìm hoài _ tâm mòn mõi, Mơ nữa làm gì ? thêm đớn đau ! Than khóc cùng trời...trời không thấu Trách đất _đất nào có hay đâu Thôi thì nuốt ngược dòng lệ oán Niếm đủ mùi đời...trước lẩn sau ! Biển khổ trầm luân đâu riêng mình! Bao người ngụp lặn giữa nhục vinh Ráng bơi, ráng lội trong hi vọng, Chả oán ,không hờn...chỉ lặng thinh... Cảm ơn anh TTD...đả cho cỏ những lời an ủi qua thơ...cầu mong lời thơ của anh linh ứng nha
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: