Cuộc Sống Thường Ngày
BAO GIỜ KHỔ TẬN ...CAM LAI? Mộng ước đơn sơ một mái nhà, Con khờ hạnh phúc bên mẹ cha , Ước vọng đơn sơ _ đơn sơ quá Sao mộng xa vời _ ôi xót xa! Nào có mơ đâu cảnh sang giàu ! Nào ôm khát vọng sống nhà cao? Chân tâm tìm hoài _ tâm mòn mõi, Mơ nữa làm gì ? thêm đớn đau ! Than khóc cùng trời...trời không thấu Trách đất _đất nào có hay đâu Thôi thì nuốt ngược dòng lệ oán Niếm đủ mùi đời...trước lẩn sau ! Biển khổ trầm luân đâu riêng mình! Bao người ngụp lặn giữa nhục vinh Ráng bơi, ráng lội trong hi vọng, Chả oán ,không hờn...chỉ lặng thinh... Cảm ơn anh TTD...đả cho cỏ những lời an ủi qua thơ...cầu mong lời thơ của anh linh ứng nha An Ủi Phần Nào Trời đã sinh ra số mệnh rồi Biết làm sao được em gái ơi! Nhưng hãy gắng lên mà vươn tới Đức năng thắng số đừng buông xuôi. Ngày trước anh đây cũng rất nghèo Nhà tranh vách đất vướng dây leo Mỗi lần mưa xuống mang xô hứng Gió lạnh qua khe réo gầm gào. Hàng ngày qua bữa với cháo rau Nuốt mãi không trôi vợ nghẹn ngào Nhà mình túng quá anh yêu nhỉ Ừ hãy đợi thời tính xem sao. Ngày tháng thế rồi cũng dần qua Reo hạt mấy mùa đã trổ hoa Trái thơm theo đấy rồi cũng chín Em cười "nếp gấp" đã dãn ra. Được cái gia đình luôn yên vui Chồng thuận, vợ hòa vang tiếng cười Con cái hiền ngoan giờ thành đạt Chẳng dám mong nhiều chỉ thế thôi. Mấy lời chia sẻ với em tôi Mong một sớm mai sẽ đổi đời Buồn khổ thay đi bằng hoan hỉ Phúc lộc mang về cây thắm tươi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 07:58:45 bởi Trần Trung Dũng >
[quote]Chúc Vui Lên
Gió ơi gió hãy động lay hồn cỏ
Màn sương buông từng giọt nhớ long lanh.
Cho lòng em sáng mãi ánh trăng thanh
Và xuân đến đón gió lành cuối phố.
Vui mừng với những đóa hoa hồng nở
Được vô tư như em nhỏ ngây thơ.
Được nôn nao bên cảm giác đợi chờ
Rồi ngày mới như giấc mơ toại nguyện.
Trung Dũng
GIÓ ĐÙA NGỌN CỎ
Gío nhìn cỏ úa u sầu
Nên gió bay đến ví dầu hời ru
Hốn thơ bay giữa trời thu
Gíúp cỏ thoát chốn ngục tù ưu tư
Tình huynh đầm ấm hiền từ
Trời khô huynh kéo mây mù về đây
Cho mưa rơi xuống trần ai
Cho cỏ nhẹ nhõm ngủ say yên bình...
Cãm ơn huynh TTD nhiều ...mong cỏ sẻ có một người anh là ngọn gió hiền từ nhá anh DŨNG < không có hoá bão tố đây nhé huynh >
GIÓ ĐÙA NGỌN CỎ
Gío nhìn cỏ úa u sầu
Nên gió bay đến ví dầu hời ru
Hốn thơ bay giữa trời thu
Gíúp cỏ thoát chốn ngục tù ưu tư
Tình huynh đầm ấm hiền từ
Trời khô huynh kéo mây mù về đây
Cho mưa rơi xuống trần ai
Cho cỏ nhẹ nhõm ngủ say yên bình...
Cãm ơn huynh TTD nhiều ...mong cỏ sẻ có một người anh là ngọn gió hiền từ nhá anh DŨNG < không có hoá bão tố đây nhé huynh >
Cuối Chiều Góp Vui Chẳng biết có giúp được không Nhưng anh luôn vẫn chỉ mong em cười. Hoa sim nở tím lưng đồi Sẻ chia chân bước nhịp đời lẻ loi. Hạ tuần trăng khuyết đơn côi Cuối chiều em có bồi hồi nhớ ai? Hoàng hôn tím nỗi nguôi ngoai Tóc em trong gió bóng dài như mây. Đường xa mỏi cánh chim bay Làm sao tay nắm được tay bây giờ. Gió êm nước chảy lững lờ Thuyền thơ chở nặng đợi chờ bến xưa. Về đi kẻo lỡ trời mưa Anh không đến kịp đón đưa lại buồn. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 17:48:10 bởi Trần Trung Dũng >
Gặp Nhau Gặp nhau chiều ấy mưa rơi Tần ngần em đứng bên tôi ngượng ngùng Chợt nhìn đôi má ửng hồng Bồi hồi cứ thấy trong lòng nao nao. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2009 09:00:43 bởi Trần Trung Dũng >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2009 13:04:25 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Mưa Rơi
Trời sao mãi chẳng tạnh mưa Để cho tôi đến đón đưa em về. Nhà xa cách mấy điếm đê Đường chơn, chân lấm, tái tê lạnh người. Nóng lòng trông đứng, trông ngồi Mặc mưa tôi cứ đội trời đón em. Trung Dũng
Quê Xưa Quê xưa vẫn đấy con đò Nối đôi bờ với điệu hò luyến lưu. Hàng tre ríu rít chim kêu Nghiêng nghiêng bóng đón gió chiều vi vu. Thuyền trôi thả những lời thơ Ngọt ngào sông uống trăng mơ ngập lòng. Núi cao mây đứng mấy tầng Là đà sương phủ bâng khuâng giọt buồn. Người đi đi khắp muôn phương Nay về xây dựng quê hương đẹp giàu. Em ơi đang ở nơi đâu? Có hay quê đã thaymàu khác xưa Ngược xuôi thuyền ghé đón đưa Tấm lòng lữ khách tương tư quê mình. Sóng lăn con nước lung linh Ôm con đò đến bến tình trao duyên. Em về xuân tới bên hiên Dòng sông hò hẹn dịu hiền như xưa. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2009 13:24:20 bởi Trần Trung Dũng >
Không Đề Em không đến nữa thì thôi Cũng đành chấp nhận nói lời gì đâu Chỉ buồn chẳng có trước sau Đường dài mỏi cánh chim câu rã rời. Trung Dũng
Dòng Đời Oan Nghiệt Ngược xuôi vẫn cái dòng đời Hỏi ai chẳng có rã rời bước chân. Đắng cay tủi hổ nhọc nhằn Có không dùng được nhịn ăn cho người. Xót đau cũng phải gượng cười Nén lòng chấp nhận đành thôi tiếc gì. Mai này sức khỏe kém đi Liệu còn gắng được đến khi về già.? Trung Dũng
Không Đề
Em không đến nữa thì thôi
Cũng đành chấp nhận nói lời gì đâu
Chỉ buồn chẳng có trước sau
Đường dài mỏi cánh chim câu rã rời.
Trung Dũng
GIẬN RỒI
Chỉ là nói vậy đấy thôi
Người yêu không đến ... giận rồi còn đâu!?
Cúc Hương
Về Thăm Anh
Về nghe gió lạnh luồng song cửa
Giọt vắn giọt dài đêm còn mưa
Bùi ngùi thương dáng anh còn đứng
Có phải anh chờ bóng người xưa
Về thăm anh ngày ấy cũng mưa
Không anh em nhỏ giọt lệ thừa
Bao năm xa vắng em đâu biết
Anh vẫn còn chờ ướt dưới mưa
Em về thăm anh ngồi nán lại
Đêm này tâm sự chuyện trần ai
Long đong cuộc sống đời khó nhọc
Tuổi mộng xa vời nét phôi phai
Nhìn anh buồn tủi bên dòng đời
Làm em rươm rướm lệ vừa rơi
Chia anh đau xót dòng oan nghiệt
Cho anh vai nhỏ dựa đừng rời...
Lam HỒng Minh
Bất Ngờ Ngày nào mình cũng thấy nhau Vậy mà đằng ấy quay đầu làm ngơ. Thật không hay chỉ giả vờ Làm cho tớ thấy hững hờ quá đi. Trung Dũng
GIẬN RỒI
Chỉ là nói vậy đấy thôi
Người yêu không đến ... giận rồi còn đâu!?
Cúc Hương
Chỉ buồn chẳng có trước sau
Chiều mưa sớm nắng biết đâu mà lần.
Thương cho cánh bướm nhọc nhằn
Tìm hoa ong đã cản ngăn mất rồi.
Trung Dũng
Còn Không Ngày Ấy Em đến thăm anh thật là vui Mùa thu đang đẹp nắng xanh trời Chùm bưởi chín vàng nơi đầu ngõ Đàn bướm lượn quanh đóa hoa cười. Ngày ấy gặp nhau lúc trời mưa Anh trao áo khoác thế mà vừa Kỷ niệm buổi đầu luôn nhớ mãi Hương vị ngọt ngào vẫn như xưa. Ngày nay mưa bỗng nặng hạt hơn Nụ cười như thoáng chút héo hon Gặp nhau chỉ tính bằng giây phút Hội ngộ một ngày_tháng cô đơn. Đường quen lối cũ thấy bâng khuâng Lá vàng rơi rụng ngập đầy sân Dấu chân còn đó người không thấy Thuyền đã đi rồi em sang sông??? Có còn vai nhỏ dựa đừng rời? Vòng tay xiết chặt hay đã lơi? Tại sao trời chút cơn mưa xuống? Quán vắng bên đường em gặp tôi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 08:00:51 bởi Trần Trung Dũng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: