Duyên Nghèo
Trong tôi ngóng đợi đã lâu
Âm thầm không nói từ đầu mùa trăng.
Thẫn thờ nhìn áng mây giăng
Theo từng cơn gió lang thang phương trời.
Mái tranh nép ở lưng đồi
Nghèo nên em cứ xa xôi thưa dần.
Năm chừng mười họa một lần
Đến mà lại đứng tần ngần ngó trông.
Cây bàng lá đỏ mùa đông
Quen nhau lâu nỡ nguội lòng thế sao.
Vẫn còn in dấu ngày nào
Vờn quanh đâu đó thì thào tiếng ai.
Ngọt ngào đọng mãi không phai
Những lời hẹn ước của hai chúng mình.
Mai này chung một cuộc tình
Giờ đây bỗng chốc bóng hình chia xa.
Lối mòn chân bước đi qua
Nhưng không ghé thấy xót xa ngập buồn.
Trái mùa chợt có mưa tuôn
Hạt mưa mặn đắng cô đơn phận nghèo...
Dõi theo vóc dáng yêu kiều
Mờ dần trong khói lam chiều buồn thêm.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2009 14:13:03 bởi Trần Trung Dũng >