Cuộc Sống Thường Ngày
Buồn Vui Nhìn mưa chợt thấy bâng khuâng Buồn vui lẫn lộn trào dâng trong lòng. Buồn vì em đã lấy chồng Đường chia hai ngả má hồng còn đâu. Cuộc đời chìm nổi nông sâu Em đi: Một chút nhớ nhau có còn? Ngậm ngùi chỉ thấy hoàng hôn Dòng sông thuở ấy dập dồn sóng xô. Vui là ruộng đất cằn khô Trời cho mưa xuống đầu bờ lúa reo. Hồ thuỷ điện nước dâng cao Người dân vơi bớt lao đao nắng hè. Cụ già kể chuyện cháu nghe Thiên thời, địa lợi thôn quê bớt nghèo. Đời ta cũng giống cánh diều Lưng trời gió mạnh, lật nhào gió ngưng. Trung Dũng (Thiên thời, địa lợi, nhân hoà)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 14:02:03 bởi Trần Trung Dũng >
Mèo , chó
Mèo quào chó _ gâu
Chó sủa mèo _ ngầu vuốt móng nhe nanh
Con dỗi thì bố dỗ dành
Em hờn anh chứ loanh quanh pha trò
Mong chờ mắt em liếc , ngó
Là anh hết nỗi lo lo em huề
Đỗ Hoàng Quân
* Pha trò chút cho vui ! Kính lời chúc phúc ạ ! Ha ha ha aaaaa
Biên giới
Ngọt ngào đằm thắm người ta
Còn tôi lạnh lẽo những xa xót buồn
Nói năng mãi chẳng ra hồn
Thế là biên giới đóng đồn cách chia.
Trung Dũng cảm ơn bạn đã ghé thăm lại còn pha trò giải khuây.
Trung Dũng
CHÁU LÀ THẰNG NHỎ TÍ TI
Vông niên tuổi có là bao
Nên chẳng xấc láo tuổi cao bằng người
Tiểu điệc cháu chắt đấy thôi
Kính lời thăm bác tuổi đời bằng non
D H Q
Kính bác Trung Dũng vui thơ ạ ! Ha ha ha aaaaaaa
Tản Mạn Cảm ơn người đã quen tôi Sáng bâng khuâng nhớ, chiều bồi hồi mong. Gió ơi mát buổi trưa hè Võng đưa kẽo kẹt bờ tre sau nhà. Phượng hồng đầu ngõ trổ hoa Xin hái một nhánh làm quà tặng em. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 13:59:12 bởi Trần Trung Dũng >
Trách Trách con thuyền ấy ngày nào Lang thang tìm bến lạc vào cõi mơ. Để rồi sóng gió ngu ngơ Nhấp nhô mãi lại bơ vơ giữa dòng. Trung Dũng
Ước
Em ơi đẹp quá: bông hồng
Long lanh hạt nước để lòng tôi say.
Ước gì được hoá thành mây
Che cho em rợp những ngày nắng hun.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 13:49:15 bởi Trần Trung Dũng >
Mây Mây bay hờ hững tầng không Gió ơi sao chẳng động lòng đón đưa. Buồn rồi mây hoá thành mưa Tóc mai em ướt môi xưa tím rồi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 13:57:05 bởi Trần Trung Dũng >
Còn Nhớ Không Em Em ơi giờ đã khác xưa? Hay là vẫn thế nắng mưa một mình. Anh đâu phải kẻ vô tình Nỡ nào chia rẽ bóng hình gió, mây Giận hờn tình nghĩa thêm say Ngọt ngào đổi chỗ đắng cay trong đời. Nếu không may có lỡ lời Lẽ ra em phải là người vị tha. Ngay như cây lá cỏ hoa Cũng còn ngan ngát cho ta hương nồng. Thế mà em lại phụ lòng Quay đầu, ngoảnh mặt lạnh lùng tuyết rơi. Dù cho sông nước cuộn trôi Cánh bèo vẫn nổi đến nơi cuối nguồn. Hôm nay anh sẽ rất buồn Ngày mai có chắc em còn vui không? Đường quê xuôi ngược người dưng Luôn thấy tay bắt mặt mừng chào nhau. Chứ không giống với em đâu Mênh mông sa mạc một màu hoang vu. Não nề những giọt mưa thu Giá băng đôi mắt âm u đất trời. Đành rằng đã cách xa rồi Cũng nên gửi tới một lời tôi yên. Khi nào đến lúc kết duyên Cầu mong đôi lứa thuyền quyên để mừng. Trung Dũng
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Mây
Mây bay hờ hững tầng không
Gió ơi sao chẳng động lòng đón đưa.
Buồn rồi mây hoá thành mưa
Tóc mai em ướt môi xưa tím rồi.
Trung Dũng
gió
tại mây hững hờ
gió cũng làm lơ
mây hờn...gió quạy
nửa chừng mưa rơi...
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2010 07:27:15 bởi nhabe >
gió
tại mây hững hờ
gió cũng làm lơ
mây hờn...gió quạy
nửa chừng mưa rơi...
nhabe
Tình Ca Mây Gió Đào hoa gió thật đa tình Có khi nào chịu một mình với mây. Lặng im tìm đến với cây Xôn xao chim hót, tung bay cánh diều. Hoàng hôn tím cả buổi chiều Gió đâu có biết buồn nhiều lòng mây. Vậy mà gió vẫn đắm say Lẻn bên khe suối, níu vai núi ngàn. Dập vùi hoa thắm héo tàn Thì thầm khúc nhạc cung đàn thiên thu. Luồn qua ô cửa vi vu Hỏi thăm tha thiết mùa thu lá vàng. Từ miền đông bắc gió sang Ngại ngùng cả chuyến đò ngang đi về. Một mình lòng dạ tái tê Mây hờn khóc mãi thật nghe não nùng. Lúa chiêm đang tuổi trổ đòng Nước dâng nghèn nghẹn đâm bông khó rồi. Hững hờ gió chẳng một lời Để mây lặng lẽ giữa trời mênh mông. Trung Dũng (viết vui đấy nhé)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 18:01:51 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
gió
tại mây hững hờ
gió cũng làm lơ
mây hờn...gió quạy
nửa chừng mưa rơi...
nhabe
Tình Ca Mây Gió Đào hoa gió thật đa tình Có khi nào chịu một mình với mây. Lặng im tìm đến với cây Xôn xao chim hót, tung bay cánh diều. Hoàng hôn tím cả buổi chiều Gió đâu có biết buồn nhiều lòng mây. Vậy mà gió vẫn đắm say Lẻn bên khe suối, níu vai núi ngàn. Dập vùi hoa thắm héo tàn Thí thầm khúc nhạc cung đàn thiên thu. Luồn qua ô cửa vi vu Hỏi thăm tha thiết mùa thu lá vàng. Từ miền đông bắc gió sang Ngại ngùng cả chuyến đò ngang đi về. Một mình lòng dạ tái tê Mây hờn khóc mãi thật nghe não nùng. Lúa chiêm đang tuổi trổ đòng Nước dâng nghèn nghẹn đâm bông khó rồi. Hững hờ gió chẳng một lời Để mây lặng lẽ giữa trời mênh mông. Trung Dũng (viết vui đấy nhé) tình ca gió mây
giờ mây trách gió đa tình
nhớ chăng mây cũng đào hoa khác gì
ngày xưa ai đã thầm thì...
"thấy cô má thắm môi hường...
anh liếc một cái...bình thường mà em"
vậy thì mây chớ có than
tin mây... gió sẽ có ngày lầm to...
nhabe (viết thật đấy nhé
)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 22:56:11 bởi nhabe >
tình ca gió mây
giờ mây trách gió đa tình
nhớ chăng mây cũng đào hoa khác gì
ngày xưa ai đã thầm thì...
"thấy cô má thắm môi hường...
anh liếc một cái...bình thường mà em"
vậy thì mây chớ có than
tin mây... gió sẽ có ngày lầm to...
nhabe (viết thật đấy nhé
)
Mây nào có biết làm gì Chỉ chờ gió thổi bay đi khắp trời Khi nào gió nổi giận rồi Buồn lòng chút nỗi sầu đời mưa rơi. Trung Dũng
Trách Ai Làm Khói Lá thay đổi màu xanh Để ngày mai thành mới Cũng như em và anh Quen mà không dám tới. Chỉ sợ em từ chối Bao lần muốn ghé qua Mặt trời dần xuống núi Lại lặng lẽ rời xa. Bởi vì em nào hay Lá thì thầm vẫy gọi Ngưỡng mộ và mê say Những vần thơ biết nói. Không rõ ai gây khói Làm lá mắt cay thôi Mùa thu về gió thổi Lại rì rào cười tươi. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 14:00:16 bởi Trần Trung Dũng >
Trách Ai Làm Khói Lá thay đổi màu xanh Để ngày mai thành mới Cũng như em và anh Quen mà không dám tới. Chỉ sợ em từ chối Bao lần muốn ghé qua Mặt trời dần xuống núi Lại lặng lẽ rời xa. Bởi vì em nào hay Lá thì thầm vẫy gọi Ngưỡng mộ và mê say Những vần thơ biết nói. Không rõ ai gây khói Làm lá mắt cay thôi Mùa thu về gió thổi Sẽ rì rào cười tươi. Trung Dũng
KHÓI BAY
Lá mùa rơi đầy cội
Rừng bâng khuâng bồi hồi
Em có biết lòng tôi
Ngập ngừng nơi ngỏ trước
E ngại...bước ... dừng bước
Nên đến thăm hay không
Mắt cứ hỏi trời hồng
Khói phả cay mi ướt
May mắn cơ hội...được
Em gọi cửa nhà Tôi
Tim gỏ nhịp từng hồi
Tôi liền sang em...nhớ
Khi ru xong cháu nhỏ
Tôi khăn gói qua đò
Thăm tình em chờ ngỏ
Đôi sông nước...gấp cho
...
Đỗ Hoàng Quân
@ He he he.... Cháu nói hộ nỗi lòng của bác TTD đấy ! Ka ka ka aaaaaa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 21:58:45 bởi DOHOANGQUAN >
KHÓI BAY
Lá mùa rơi đầy cội
Rừng bâng khuâng bồi hồi
Em có biết lòng tôi
Ngập ngừng nơi ngỏ trước
E ngại...bước ... dừng bước
Nên đến thăm hay không
Mắt cứ hỏi trời hồng
Khói phả cay mi ướt
May mắn cơ hội...được
Em gọi cửa nhà Tôi
Tim gỏ nhịp từng hồi
Tôi liền sang em...nhớ
Khi ru xong cháu nhỏ
Tôi khăn gói qua đò
Thăm tình em chờ ngỏ
Đôi sông nước...gấp cho
...
Đỗ Hoàng Quân
@ He he he.... Cháu nói hộ nỗi lòng của bác TTD đấy ! Ka ka ka aaaaaa
Ý Nghĩ Sai Rồi Em lại nói sai rồi Mùa thu lá vàng rơi Cuộc đời là như thế Hết trẻ đến già thôi. Gặp nhau đùa góp vui Để được thấy em cười Sáng bừng trên đôi mắt Khi gần lúc xa xôi. Một tiếng gọi em ơi Thoáng giây phút bồi hồi Cũng chỉ là mộng ảo Trên con đường nổi trôi. Trung Dũng
Mong Anh đang mong được "ốm" đây Để em có cớ hẹn ngày sang thăm Hôm nay giữa tháng mười lăm Trăng tròn đẹp lắm anh thầm ước mơ. Một mai dưới gốc cây thơ Có người con gái đứng chờ chàng yêu. Trung Dũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: