Đợi Hồi Âm  
     
   Tại chẳng khéo khôn bị giận rồi  
   Đừng trách anh buồn em gái ơi  
   Trên đời mọi thứ đều khiếm khuyết  
   Thì tránh sao đây sự lỡ lời.  
     
   Cứ nghĩ rằng em sẽ về thăm  
   Hạt giống anh ươm đã nảy mầm  
   Vươn cao xanh lá trong chiều nắng  
   Lặng bóng hoàng hôn vẫn âm thầm.  
     
   Có vẻ như em đã hiểu lầm  
   Vụng về câu chữ tốt ở tâm  
   Chân tình lòng mãi luôn ghi nhớ  
   Mỗi sớm bình minh đợi hồi âm.  
     
   Trung Dũng          + Ái chà chà ! Nghe bạn than (hổng biết nhiêu tuổi, gọi thí đại là "bạn" hổng bạn bằng tuổi tớ, thì cũng bạn sồn sồn, hổng bạn sồn sồn thì là bạn cao niên, hổng phải bạn cao nhiên thì bạn trên chót vót chín mươi chín gần 100 luôn) Gọi danh từ chung là bạn, nhảy vào đọc thơ hay, ngứa bút, quệt vài dòng, xong co giò chạy thẳng. Bạn muốn đuổi oánh đập đạp đá thoi thụi tát cũng không kịp đâu. 
  
 
  Bắt đầu vào câu ghẹo, chọc, phá nha : 
   
   
  HỒI ÂM 
   
  Ai bảo anh này nói dai ơi 
  Những lời hổng đúng em la "trời!" 
  Mà anh cứ nói hoài nói mãi 
  Nên em giận lẫy bỏ đi thôi ! 
   
  Em giận rồi nhe hổng thèm về 
  Hổng thèm ươm giống tình thơ quê 
  Hổng thèm trở lại vườn mơ mộng 
  Mặc bóng hoàng hôn buồn não nề 
   
  Em đây chắc cú hổng hiểu lầm 
  Anh cưa anh kéo hầm bà lằn 
  Bảo em tin hả? Còn lâu đấy ! 
  Hồi âm ba chữ "Hổng về thăm" 
   
  Hi híiiiii 
   
  Chạyyyyyyyyyyyyyyy          
  & Tớ xin giới thiệu 
  Tớ là chú tiểu 
  Ở chùa hổng yêu 
  Đọc kinh sợ nhiểu 
   
  Từ nhỏ tu chùa 
  Đầu tóc miểng vùa 
  Trọc lơ nhúm tóc 
  Ngay mỏ át nhóc 
   
  Ở chùa cũng học 
  Lớp phổ thông cơ 
  Lên trên đấy nhớ 
  Để biết làm thơ 
   
  Tiểu ghẹo Dũng ờ  
 
  Trung ngay chính điện 
  Tiểu ghẹo khéo miệng 
  Trần hổng có la [sm=10_point.gif] 
   
  Nhưng phải thủ à 
 
  Kẻo không bị đánh 
  Tiểu phải chạy tránh 
  Chậm sẽ ăn đòn 
   
  Tiểu chạy lon chon [sm=tiptoe.gif] 
  Đầu còn ngoái lại 
 
  Con mắt nháy nháy  [sm=3.gif] 
  Cái miệng cười kà 
 
   
  Ka ka ka 
