Cuộc Sống Thường Ngày
SƯ ÔNG XÂY CHÙA
Sư Ông xây chùa bên kia
Chùa cao chín tháp vui chia mười đền
Sư Ông nức tiếng vang rền
Trần Trung oai Dũng làm nên lẫy lừng
Bên kia Sư xây nhà chung
Đền đài lộng lẫy một vùng trời thơ
Tâm thiền tĩnh lặng như mơ
Hào nhân thi phú tươi tơ ánh vàng
Mọi người hoan hỉ đường quang
Dân cư mạng ảo sáng choang tình người
Mọi người vui vẻ tươi cười
Lòng người như thể được mười thuốc tiên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2011 21:23:01 bởi HRPT >
Trích đoạn: HRPT
SƯ ÔNG XÂY CHÙA
Sư Ông xây chùa bên kia
Chùa cao chín tháp vui chia mười đền
Sư Ông nức tiếng vang rền
Trần Trung oai Dũng làm nên lẫy lừng
Bên kia Sư xây nhà chung
Đền đài lộng lẫy một vùng trời thơ
Tâm thiền tĩnh lặng như mơ
Hào nhân thi phú tươi tơ ánh vàng
Mọi người hoan hỉ đường quang
Dân cư mạng ảo sáng choang tình người
Mọi người vui vẻ tươi cười
Lòng người như thể được mười thuốc tiên
Nguyện Cầu
Chỉ là một áng mây buồn
Chỉ là một chút giận hờn lứa đôi
Chỉ là chia sẻ chút thôi
Ngọt ngào, cay đắng những lời từ tâm.
Mong rằng ai cũng tri âm
Mong rằng ai cũng ân cần cùng nhau.
Nghĩa tình trọn vẹn trước sau
Phật đường cúi lậy nguyện cầu an vui.
Ấm no đến với muôn nơi
Tự do, hạnh phúc xanh tươi trường tồn.
Trung Dũng
Trích đoạn: langyen
A ha... Chú Trung Dũng Trần về rồi! Mừng quá mừng quá !
Lâu lâu mới thấy chú về
Đường xưa lối cũ lê thê gót buồn
Chú về nơi ấy có thương
Màu trời có thắm sắc hương đỏ hồng
Chú đi THƯỜNG NGÀY ngóng trông
CUỘC SỐNG còn mãi theo dòng thời gian
Chú đi quê cũ chảy lan
Theo từng bước chú miên man những chiều
Dù Có Đi Đâu
Dù có đi đông, đi tây
Bồi hồi luôn nhớ nơi này không nguôi.
Đường xưa lối cũ xa xôi
Gót mòn in dấu trong tôi từng ngày.
Hương hoa ngan ngát dâng đầy
Màu trời, sắc nắng ngất ngây tâm hồn
Trăng kia khi khuyết, khi tròn
Tình người lữ khách mãi còn như xưa.
Trung Dũng
Cầu Cầu cho tình mãi an lành Như hoa mở cánh trên cành ngát hương In trong ánh mắt người thương Bốn mùa rọi sáng nhật thường lòng vui Thanh Thanh Khiết
Trích đoạn: halethuong
Lâu rồi tìm mãi không ra
Thuỵ Du cô đã đi xa đâu rồi
Cô đi người ở bồi hồi
Nhớ sao là nhớ đứng ngồi ngóng trông
Cô đi bên ấy vui không
Trời Tây có rét ... chạnh lòng vần thơ
Cô đi bỏ lại bơ vơ
Câu thơ chú Dũng ngẩn ngơ chiều buồn
Vui Buồn Chung Bước
Người ta cũng phải lấy chồng
Tự nhiên cuộc sống theo dòng thời gian.
Đường đời ngập những lo toan
Còn đâu hứng thú diễn đàn cùng ai.
Hạ Lê Thương cũng một mai
Xe hoa chờ đón gót hài nhẹ đưa.
Vườn nhà chú Dũng ngập mưa
Song thưa vi vút gió lùa chông chênh.
Buồn vui nhịp bước song hành
Ngọt bùi, cay đắng cũng đành: vậy thôi.
Trung Dũng
Nghe Những Phôi Phai
-%-
Giờ ta còn là khoảng trống chênh vênh
Huế ngày xưa và bây giờ xa quá...
Chút đắng cay rót thêm đời mệt lã
Nặng nỗi niềm hoang vắng một vòng tay
Tím buổi chiều mà đắm những ngất ngây
Của tuổi yêu tháng năm nào chua xót
Nghe hoàng hôn đi qua vùng mật ngọt
Sỏi đá dường vụn vỡ dưới bàn chân...
Ta nghẹn ngào góp nhặt nửa bâng khuâng
Một nửa kia gửi người làm kỷ niệm
Trao cho nhau đây vành khăn trắng liệm
Một mối tình để hoài vọng trôi đi
Thôi hỡi người, đau đớn nữa mà chi ?
Tôi cất bước chối từ bao dĩ vãng
Hãy chôn kín chuyện mình vào quên lãng
Hết thật rồi, đau đớn nữa mà chi ?
Thụy Du
_____________________________
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương
Cô Du về rồi Sư Ông ơi ! Cô Du về rồi ! Chú Trung Dũng Trần ơi ! Ra mau đi này ! Đón mừng cô đây này Sư Ông Chú Trung Dũng ơi !
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Cầu
Cầu cho tình mãi an lành
Như hoa mở cánh trên cành ngát hương
In trong ánh mắt người thương
Bốn mùa rọi sáng nhật thường lòng vui
Thanh Thanh Khiết
Thôi đừng nhé những ngậm ngùi
Làm giông bão mãi chôn vùi màu xanh.
Có còn nữa dưới trăng thanh
Đôi ta được uống ngọt lành suối thơ.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2011 09:48:24 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: HRPT
Nghe Những Phôi Phai
-%-
Giờ ta còn là khoảng trống chênh vênh
Huế ngày xưa và bây giờ xa quá...
Chút đắng cay rót thêm đời mệt lã
Nặng nỗi niềm hoang vắng một vòng tay
Tím buổi chiều mà đắm những ngất ngây
Của tuổi yêu tháng năm nào chua xót
Nghe hoàng hôn đi qua vùng mật ngọt
Sỏi đá dường vụn vỡ dưới bàn chân...
Ta nghẹn ngào góp nhặt nửa bâng khuâng
Một nửa kia gửi người làm kỷ niệm
Trao cho nhau đây vành khăn trắng liệm
Một mối tình để hoài vọng trôi đi
Thôi hỡi người, đau đớn nữa mà chi ?
Tôi cất bước chối từ bao dĩ vãng
Hãy chôn kín chuyện mình vào quên lãng
Hết thật rồi, đau đớn nữa mà chi ?
Thụy Du
_____________________________
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương
Cô Du về rồi Sư Ông ơi ! Cô Du về rồi ! Chú Trung Dũng Trần ơi ! Ra mau đi này ! Đón mừng cô đây này Sư Ông Chú Trung Dũng ơi !

Đón rồi nào thấy ai sang
Hết mưa lại nắng dở giang tối ngày.
Biết sao được nước vơi đầy
Có mong cũng chỉ nơi này ngập mưa
Bồi hồi nhớ chuyện khi xưa
Mới xa một chút đã ngơ ngẩn lòng.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2011 09:54:55 bởi Trần Trung Dũng >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Lưu Luyến Đôi Bờ !?
Trời ơi thơ ngập cái nhà
Sao anh còn trách tình ca không về
Tìm vần thơ chữ đam mê
Nó đi đâu mất đề huề được hôn?
Cho anh tâm tịnh lắng hồn
Đắn đo sớm tối lom khom tán tình
Cho anh nấu sử sôi kinh
Bỏ bùa làm phép mà rình trăng hoa
Cho anh quên cửa mất nhà
Vào chùa gõ mõ thương ca tặng đời
Hương Quế
Thơ Cười
Bỏ bùa em có đâu say
Làm anh lại phải tối ngày vào ra
Gọi thì bảo vẫn ở xa
Dỗi hờn, nhõng nhẽo người ta chẳng cần.
Đến khi thuyền bến ở gần
Với tay cầm lại tần ngần không đưa.
Gì mà chỉ thấy nắng mưa
Phen này chắc thật vào chùa tụng kinh.
Cầu xin Đức Phật hiển linh
Cho chim về tổ, cho mình về quê
Xem còn dằn hắt cười chê
Chí phèo thị Nở phu thê nữa là.
Trung Dũng
Chẳng Hết
Trời sinh con nước vơi đầy
Lại còn thêm nữa chuyện ngày và đêm.
Đã là hai tiếng anh em
Mà sao chẳng hết hờn ghen trong đời.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 09:55:21 bởi Trần Trung Dũng >
Thu Mây thu xanh ngát một màu Em mơ ngày mốt vườn trầu mướt tươi Gió thu êm dịu chơi vơi Em mang sắc áo màu trời thiên thanh Nắng thu lướt nhẹ sau mành Bờ môi khẽ chạm mong manh nụ cười Sông thu nước chảy êm trôi Thuyền thơ em gửi cho người tri âm… Thanh Thanh Khiết
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Thu
Mây thu xanh ngát một màu
Em mơ ngày mốt vườn trầu mướt tươi
Gió thu êm dịu chơi vơi
Em mang sắc áo màu trời thiên thanh
Nắng thu lướt nhẹ sau mành
Bờ môi khẽ chạm mong manh nụ cười
Sông thu nước chảy êm trôi
Thuyền thơ em gửi cho người tri âm…
Thanh Thanh Khiết
Xuân
Én về báo hiệu mùa xuân
Mưa phùn một chút bâng khuâng vẫn còn.
Tháng năm chờ đợi mỏi mòn
Lá vàng rơi những mầm non đâm chồi.
Long lanh sương nắng mặt trời
Mai đào khoe sắc đây rồi dáng em.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2011 14:22:38 bởi Trần Trung Dũng >
SƯ ÔNG ! SƯ ÔNG !
Sư hứa với con Sư nhớ không
Người chờ bên ấy Sư ghi lòng
Chậm gì thế vậy Sư ông hỡi
Bàn tiệc dọn rồi bạn ngóng trông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2011 19:37:10 bởi HRPT >
Nhịp Cầu Thân Ái
Đường quê mình bước cùng nhau
Tình xưa nghĩa cũ từ lâu lắm rồi.
Tay trong tay những bồi hồi
Lặng im như cũng ngàn lời bên tai.
Bao lần ngắm lá thu phai
Bao lần ngắm cánh hoa mai thay màu
Ngậm ngùi chia xớt nỗi sầu
Lệ rơi khi mỗi đầu cầu cách xa
Em lâu đài đẹp nguy nga
Còn anh hiu hắt quê nhà đợi mong.
Từ đây đò nối bến sông
Không còn nữa cảnh chờ trông đôi bờ.
Trung Dũng
Lửa Hồng Cháy Mãi
Đằng đẵng mấy mùa xuân chia xa
Lẻ bóng âm thầm tháng ngày qua
Thì em hiểu rõ từ thu ấy
Chim cũng buồn quên cả hát ca.
Thử nghĩ mà xem chỉ mình anh
Lạc bước trên đường xưa vắng tanh
Liêu xiêu chiều tím hoàng hôn xuống
Hy vọng thật nhiều vẫn mong manh.
Cách biệt từ lâu đợi ngóng tin
Trăng khuyết, trăng tròn thủy triều lên
Trung thu lá rụng mùa thay mới
Hạ đến phượng hồng chỉ lặng im.
Cuộc sống thường ngày luôn khó khăn
Anh nói vậy thôi đừng băn khoăn
Xa nhau mới thấy lòng như đã
Lửa cháy bừng lên gấp mấy lần.
Trung Dũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: