Thơ Đường Luật (Tỉnh Thức)
Xuân đất khách 5.
Đồi núi chập chùng cách bến sông
Thương em thiếu thốn vẫn chung lòng
Nhà tranh mái lá không than vản
Áo vải quần bô chẳng thẹn thùng
Nuôi đám con thơ, tròn nghĩa Mẹ
Giúp người chồng mến, vẹn câu tòng
Bao năm hương lửa không son phấn
Vẫn giữ đôi môi thắm nụ hồng Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003
Xuân đất khách 6.
Nụ hồng vẫn nở ở đầu môi
Anh bước chân đi vượt núi đồi
Xây đắp ước mơ nơi hải ngoại
Vun bồi mộng tưởng chốn xa xôi
Mấy năm đèn sách âm thầm đợi
Bao độ mai đào lặng lẽ trôi
Những tưởng ba đông trời giá lạnh
Mùa Xuân nắng ấm đến đây rồi Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003
Xuân đất khách 7.
Rồi có ngờ đâu mộng rã rời
Rẻ chia hai đứa ở hai nơi
Chồng, phương trời lạnh, sầu đơn chiếc
Vợ, chốn quê nghèo, sợ lẻ loi
Một bức màn nhung vừa khép lại
Hai vùng đất lỡ mới chia phôi
Trong ngoài đâu thấy màu đen trắng
Chỉ biết cầu mong với Phật Trời Nguyễn Gia Linh
Xuân đất khách 8.
Phật Trời chứng giám tấm lòng con
Hẹn với người xưa vẹn quốc hồn
Ba độ mai vàng, gìn đạo nghĩa
Mấy mùa tuyết trắng, giữ lòng son
Những mong trở lại đem hăng hái
Nào ngỡ ra đi sống mỏi mòn
Chỉ tiếc con khờ trong bất hạnh
Tám năm trống vắng một tình thương Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003
Xuân đất khách 9.
Tình thương, giáo dục, nói sao bằng
Những kẻ đương quyền có nghĩ chăng ?
Trước trọng Tổ Tiên cùng kính lão
Sau lo non nước lại vì dân
Đừng đem chủ nghĩa ra đàp áp
Nên lấy yêu thương để đãi đằng
Nếu được bao người xin trở lại
Hẹn ngày chung sức việc canh tân Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003
Xuân đất khách 10.
Tân cải, mọi người vẫn mến mê
Quyết đem tâm sức dệt câu thề
Một con chim én, Xuân không lại
Mấy ngọn đông phong, Tết chẳng về
May mắn con khờ qua nước lũ
Vui mừng vợ yếu vượt bờ đê
Từ đây tất cả cùng sum hợp
Chỉ thiếu trăng vàng chiếu cảnh quê Nguyễn Gia Linh
Bordeaux, ngày 13-03-2003
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 1. Trung Thu ngày Tết đã qua rồi
Mộng ước giữ hoài, mãi thế thôi
Cá chép đèn lồng cùng bánh mứt
Hột sen thập cẩm với chè xôi
Đành đem cất lại, buồn mi mắt
Hay để xa rời, nhạt nét môi
Chén rượu tiễn đưa chờ ấm lại
Cho vầng trăng hết xẻ làm đôi Nguyễn Gia Linh
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 2. Đôi bờ chia cách, thiếu người đưa
Một nét ưu tư chẳng thấy thừa
Gió gọi thì thầm trong tiếng gió
Mưa rơi tí tách giữa hồn mưa
Niềm thương lẫn lộn sương giăng sớm
Nồi nhớ chan hòa bóng nhạt thưa
Biết đến bao giờ đôi mắt biếc
Thâu đêm tâm sự hết sầu chưa ? Nguyễn Gia Linh
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 2. Đôi bờ chia cách, thiếu người đưa
Một nét ưu tư chẳng thấy thừa
Gió gọi thì thầm trong tiếng gió
Mưa rơi tí tách giữa hồn mưa
Niềm thương lẫn lộn sương giăng sớm
Nồi nhớ chan hòa bóng nhạt thưa
Biết đến bao giờ đôi mắt biếc
Thâu đêm tâm sự hết sầu chưa ? Nguyễn Gia Linh TÌNH TRÔI NỔI Chòng chành trôi nổi chuyến đò đưa Bến vắng người xa đợi cũng thừa Nắng đổ tâm tư vàng vọt nắng Mưa giăng số kiếp lạnh lùng mưa Sầu treo lơ lửng khung trời tím Buồn phủ hoang tàn mộng ước thưa Tình ngỡ lên hương tình hụt hẫng Trăm năm đau khổ dạ vừa chưa! Thanh Huy Chúc Song Linh vui, khỏe. TTH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2010 06:17:43 bởi TTH >
Trích đoạn: TTH
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 2. Đôi bờ chia cách, thiếu người đưa
Một nét ưu tư chẳng thấy thừa
Gió gọi thì thầm trong tiếng gió
Mưa rơi tí tách giữa hồn mưa
Niềm thương lẫn lộn sương giăng sớm
Nồi nhớ chan hòa bóng nhạt thưa
Biết đến bao giờ đôi mắt biếc
Thâu đêm tâm sự hết sầu chưa ? Nguyễn Gia Linh TÌNH TRÔI NỔI Chòng chành trôi nổi chuyến đò đưa Bến vắng người xa đợi cũng thừa Nắng đổ tâm tư vàng vọt nắng Mưa giăng số kiếp lạnh lùng mưa Sầu treo lơ lửng khung trời tím Buồn phủ hoang tàn mộng ước thưa Tình ngỡ lên hương tình hụt hẫng Trăm năm đau khổ dạ vừa chưa! Thanh Huy Chúc Song Linh vui, khỏe. TTH. Cám ơn Thanh Huy nhiều đã viếng thăm Tỉnh Thức, NGL hứa sẽ họa lại.
Thân kính
Gia Linh
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 3. Chưa biết đường đi cảm thấy buồn
Sợ rằng đời vẫn cứ tang thương
Sương chiều ghi mãi niềm lưu luyến
Nắng sớm gợi hoài nỗi vấn vương
Đom đóm khơi đèn trong xóm vắng
Thằn lằn chắc lưởi giữa đêm trường
Như than như thở điều cô quạnh
Đâu hiểu vườn khuya trăng sáng luôn Nguyễn Gia Linh
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 4. Luôn nhắc nhở rằng chớ oán than
Lá thu đổi sắc đến phai tàn
Sương buồn lệ ứa sầu rơi rụng
Gió lạnh chân chùn cảnh hợp tan
Sẽ có một ngày Xuân trở lại
Rồi bao dòng suối nước tuôn tràn
Nắng về làm ấm lòng nhân thế
Cho nhịp tim mình mãi chứa chan Nguyễn Gia Linh
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 5. Chứa chan tình nghĩa giữa trời thu
Thoang thoảng hương nồng gió nhẹ ru
Ngắm ánh trăng vàng như trải mộng
Nhìn vầng mây trắng tựa nhàn du
Một đời nhân thế chìm hư ảo
Mấy thuở giang hồ trốn tỉnh nhu
Đã biết thời gian không ngóng đợi
Thì sao chưa thỏa điệu phong lưu ? Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: Nguyen Gia Linh
Trích đoạn: TTH
Nhạt nét môi (Họa bài Mộng dưới trăng của Lam Vân) 2. Đôi bờ chia cách, thiếu người đưa
Một nét ưu tư chẳng thấy thừa
Gió gọi thì thầm trong tiếng gió
Mưa rơi tí tách giữa hồn mưa
Niềm thương lẫn lộn sương giăng sớm
Nồi nhớ chan hòa bóng nhạt thưa
Biết đến bao giờ đôi mắt biếc
Thâu đêm tâm sự hết sầu chưa ? Nguyễn Gia Linh TÌNH TRÔI NỔI Chòng chành trôi nổi chuyến đò đưa Bến vắng người xa đợi cũng thừa Nắng đổ tâm tư vàng vọt nắng Mưa giăng số kiếp lạnh lùng mưa Sầu treo lơ lửng khung trời tím Buồn phủ hoang tàn mộng ước thưa Tình ngỡ lên hương tình hụt hẫng Trăm năm đau khổ dạ vừa chưa! Thanh Huy Chúc Song Linh vui, khỏe. TTH. Cám ơn Thanh Huy nhiều đã viếng thăm Tỉnh Thức, NGL hứa sẽ họa lại.
Thân kính
Gia Linh
Trời bão lụt Nghe xót xa lòng chuyện tiễn đưa Bên sông bão dữ, đợi dư thừa Mây giăng khắp chốn người lo gió Lũ lụt bao ngày kẻ trốn mưa Trĩu nặng tâm tư nhiều ý tưởng Bàng hoàng thế cuộc lắm trò thưa Chờ thời biển cạn non mòn khó Chắc phải ưu sầu hả dạ chưa ? Nguyễn Gia Linh
Đã thành Cổ lai hy ! (Họa bài Cổ Lai Hy của TH Bùi Tiến) Mừng thay ! Xếp hạng, cổ lai hy !
Như vậy từ nay, khó được gì
Món vật tiềm tàng đem giữ kỷ
Con người quý giá dám so bì
Vì chưng sợ đụng đi không nổi
Lại nghĩ lo va chạm bất kỳ
Nếu sống thêm nhiều năm chẳn nữa
Bây chừ cuộc thế chả cần chi
Bây chừ cuộc thế chả cần chi
Hãy để người lo, thở cái khì
Những chuyện rộn ràng không nghĩ tới
Bao hồi thanh thản chẳng hề chi
Âm nhàn dội mãi thành âm thới
Giọng rắn vang luôn trở giọng lỳ
Ngẩn ngẩn, ngơ ngơ vui lắm nhỉ ?
Thì ra vừa mỏi lại vừa hy !
Nguyễn Gia Linh
24-03-2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: