Thơ Đường Luật (Tỉnh Thức)
Lời Thầy dạy Nẻo tới đường vào đá nhấp nhô Vòng đai tránh né cạnh bên hồ Tai ương tới tấp miền giông bão Nạn ách vây tràn lớp sóng xô Thánh giáo gieo lời như giáng ngọc Tiên Cơ gởi vận tựa bồng kho Lợi danh tàn rụi cùng năm tháng Chỉ có gương Thầy dẫn dắt cho Nguyễn Gia Linh
Mừng Xuân Tân Mão Chào mừng nắng mới sắc vàng tươi Ngọn nến lung linh sáng vận đời Nét bút tân kỳ trao chúc bạn Vần thơ tuyệt kỹ viết cho người Dần qua lặng lẽ buồn dông bão Mão đến hiên ngang rộn tiếng cười Ấn quán đường thi vui vẻ lắm Trần gian khó kiếm kẻ thương tôi! Nguyễn Gia Linh
Nhớ cảnh đồng quê Nhớ lại ngày xưa bỏ bến sông Ra đi nắng sớm phủ ven đồng Buồn xem ruộng lúa trao người nhớ Cảm ngắm hồ sen gởi kẻ trồng Cảnh cũ hồn xưa hoen sắc mộng Vườn quen ý mới thắm môi hồng Đường xa bóng nhỏ chìm hương ảo Có đủ cho lòng thức tỉnh không ? Nguyễn Gia Linh
THUYỀN RỜI BẾN CŨ Ngờ đâu khách lạ đứng ven sông Bông lúa thơm hương trĩu nặng đồng Sóng vỗ bên bờ gây xúc cảm Thuyền trôi lơ lửng ngậm ngùi trông Bơ phờ nhánh liểu ru hồn mộng Thắm thiết cành dương dệt nắng hồng Mấy buổi thu về nghe quyến luyến Cho lòng nhớ lại chuyến về không… Nguyễn Gia Linh
Đời muôn nẻo Chiến sự nhiều phen tưởng thoát đời Nhưng hồn sống mãi tựa vui chơi Cây xanh xóm vắng thanh nhàn gọi Núi biếc quê xưa thong thả mời Lối nhỏ nương chiều nhàn nhã gọi Đường quanh ngõ hẹp khó bay hơi Ngàn thông gió cuốn xa vời vợi Đợi đến bao lâu hé miệng cười Nguyễn Gia Linh
Độc nhất Tham nhũng đưa vào có cũng không Đường trần vơ vét triệu ngàn đồng Trò xưa cướp giựt vờ nhai sợi Lối cũ ăn gian vặt đám lông Chúa Phật trên cao nhìn thấy ruột Thầy Tiên chín bệ đá vào mông Đừng hòng lên mặt treo bài giảng Lũ khỉ vô thần thực nhất phong Nguyễn Gia Linh
MỜI THƯỞNG THỨC TRÀ Vầng trăng chói sáng khắp nơi nơi Nhớ Tết trung thu được bạn mời Cá chép đèn lồng em thắp nến Trà thơm bánh ngọt, chú chờ xơi Tâm thành trải dấu không thêu dệt Ý dịu trao tim thấy tuyệt vời Đã tới cùng nhau đâu dám bỏ Vào đây ngắm cảnh thảnh thơi chơi Nguyễn Gia Linh
SỰ ĐỜI Thế sự ngày nay lắm kẻ gian Lộng hành hống hách chuộng kim vàng Ân tình chẳng thấy không đèn đóm Nghĩa bạn không thiêu cũng cháy tan Ảo mộng hy sinh đời liệt sĩ Hoài mơ máu đổ giấc điêu tàn Để dành bao nhóm đầy tham vọng Chỉ biết cậy quyền mặc tiếng than ! Nguyễn Gia Linh 12-09-2010.
Ơn Thầy Hướng ánh trăng vàng tỏa khắp nơi Chung trà chén rượu ngát hương mời Vần thơ ý tứ thanh nhàn nhặt Vận phú lời mơ thích thú xơi Một áng văn hay xây mộng ảo Bao dòng suối ngọt thắm trông vời Ơn Thầy dạy dỗ điều hơn thiệt Mới biết trong đời tiếu ngạo chơi Nguyễn Gia Linh
TUỔI GIÀ Sức trai chiến trận thỏa trong đời Đã đến tuổi già xướng họa chơi Ngắm nguyệt yêu hoa vui vẻ thích Nghe đàn thưởng nhạc tưởng tơ mời Bầu trời cảm hứng nhiều thanh thản Đất nước u hoài khó hắt hơi Một chuyến đi về quay lối mộng Thì thôi đứng lại hé môi cười Nguyễn Gia Linh
Một thời Nhật ký ngày xưa thoáng thật buồn Bài thơ chữ viết luống tơ vương Hồn ghi nét bút xuôi chiều tím Dạ gởi nguồn tim ngược bến hường Ngóng đợi sương mờ gieo luyến nhớ Mong chờ nắng sớm vướng vần thương Ngày nay tuổi ngọc giờ xa thẫm Cánh phượng chưa quen mộng thất thường Nguyễn Gia Linh
Mùa trăng sáng Ánh sáng vương lên đủ sắc màu Trung Thu hứng khởi xóa niềm đau Đèn lồng chập tối soi đường nhỏ Đóm lửa đêm thâu xóa nỗi sầu Đám trẻ vui đùa chiêng trống dội Người già dịu ấm chén trà ngâu Mùa nầy gió đổi xoay dần chuyển Hy vọng sang năm phước thọ đầu Nguyễn Gia Linh
Chữ Ái Tình yêu có chỉ đủ muôn màu Xúi bẩy hồn theo những nỗi đau Ước hẹn trăm năm bền sấm chớp Mong chờ lá thắm vượt thương sầu Theo rồi ngấn lệ hoen mi mắt Kế phải quanh tròng thấm chén ngâu Biết khổ nhưng mà vương sắc nhớ Nên đành đợi mãi bến giang đầu Nguyễn Gia Linh
NIỀM TIN Giữ vững niềm tin chẳng thể gàn Suốt đời khó nghĩ chuyện làm quan Con đường chinh chiến chưa hề trải Chiếc áo rằn ri chả dám càn Thơ phú màng chi cơn gió cản Rượu bầu nốc cạn nén tim gan Nho tông hướng đạo lòng thanh thản Tham nhũng bầy dơi hút cả đàn Nguyễn Gia Linh
Cổ lai hy Tất cả rồi đây sẽ trải qua Lai hi như thế vẫn chưa già Văn thơ mộc mạc đâu trêu nguyệt ? Phú tứ xềnh xoàng dám ghẹo hoa ? Bến đợi nguồn mơ cùng chiến hữu Sông chờ gốc nhớ phải buông tha Chiều mưa dốc núi mây mờ mịt Ngập lụt bên trời thấy xót xa Nguyễn Gia Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: