Một chút yếu lòng
lam xuong 26.09.2008 21:30:37 (permalink)

Ngày của tháng, tháng của năm

Ngày nhìn tháng kêu ca phàn nàn, tháng ngấc lên năm nghẹn cổ kêu oan, năm không trả lời chỉ thở dài thườn thượt. Một ngày kết thúc đầy nhàn chán, một tháng khép lại hững hờ, một năm trôi qua không quá nhiều lưu luyến. Nó bật cười bóc từng tờ lịch trong những ngày cuối năm rồi hy vọng sang năm... sang năm thôi mọi điều sẽ khác. Mùa đông không quá lạnh và nhạt tênh, vô vị quá mức... nó nhặt từng chiếc lá vàng rơi đâm thành những lỗ nhỏ nhìn xuyên lên bầu trời... ước chi... ước chi... Bỗng nhiên cảm thấy thanh thản và nhẹ nhàng hết mực, nó khẽ quay người nở một nụ cười hiền hậu. Đêm xuống dần, mọi cảnh vật đều nhuốm một mầu đen khiếp sợ và quỷ quái, chỉ có những vì sao xa, một ánh trăng lẻ loi cô độc giữa đêm mùa đông lạnh ngắt vẫn mãi sáng soi. Những bước chân lạc loài cô độc thấp thểnh qua từng con phố vắng, nó với cái bóng của mình... một mình soi bóng. Không còn ai... ngày hôm nay qua đi như vậy, ngày mai cũng sẽ là như vậy và ngày kia cũng thế... không hơn. Có ai thấy khác, có ai thấy vui không nhỉ? nó không tìm được cảm giác đó. Với nó, nó cảm thấy chiếc đầu của nó bây giờ còn nặng hơn gấp mấy lần trọng lượng cơ thể. Xa kia vẫn còn dáng của một ai đó đang nhặt ve trai, muộn... nó siết chặt hai đồng xu 5 trăm trong tay lưỡng lự rồi thêm hai đồng nữa, hai đồng nữa... Hạnh phúc là gì? hình như lâu rồi nó không còn biết nữa, không buồn, không vui... Một tiếng chim thất thanh kêu rú vụt bay, cũng đơn độc, lạc loài như nó vậy... Ồ, không riêng gì nó... đời buồn vậy sao? Một ánh mắt mừng vui lấp lánh rồi nhanh chóng vụt tắt lén lút như tên ăn trộm, vội vã bước nhanh như ma đuổi... đi đâu? Nó cũng thấy vui lây, đó là ánh mắt đẹp nhất cuối cùng trong ngày mà nó thấy được, họ đang hạnh phúc - người nhặt ve trai không biết, có thể người thân của họ sẽ được biết về sự may mắn cuối cùng trong ngày đó của họ nhưng nó thì rõ hơn cả, nó cũng vui, nó cũng mừng, niềm vui rạng ngời khi tất cả mọi điều dường như không còn ý nghĩa. Hôm nay... nó lẩm nhẩm tính... 30/11, ngày cuối cùng của một tháng, không phải tháng cuối cùng một năm, nó vui... Không ai biết, chính nó cũng không biết là tôi đang dõi theo nó, nó không biết là nó rất đáng yêu! và nó chợt thốt ra "Ôi! nhanh quá" khi nghe tôi nhắc "hết tháng 11 rồi"... Phải chăng... cái điều ấy... bây giờ nó mới nhận ra?

 
 
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9