NGẬM NGÙI RU TA
CƠN MÊ Và tất cả sẽ đi vào quên lãng, Lời yêu thương theo gió tự bao giờ. Bao phiền muộn sẽ theo cùng năm tháng Chiều thu buồn loang vỡ ánh trăng mơ ! Em đã đến và đã xa dịu vợi, Vườn hoa xưa quên mất một lối về. Miền hạnh phúc mãi ngoài tầm tay với Ta ngỡ ngàng tiếc nuối một cơn mê...! nhã uyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2008 09:51:58 bởi nha uyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: