Chân tôi cứ bước về phía trước
Nhanh quá rơi mất bản thân mình
Đích đến vẫn còn xa xăm lắm
Thân xác trên đường, "tôi" ở đâu?
Những lúc mệt mỏi, dừng chân nghỉ
Trong lặng lẽ.. tìm lại chính mình
Tôi nhặt được "tôi" trên con phố cũ
Thảng thốt, giựt mình... tôi gặp tôi!
Có nhiều đêm tôi thao thức..
Đếm từng canh qua những ngón tay
Tôi còn biết những khi trời trở gió
Đến gần sáng có ấm hơn không...
Tôi có bạn là khoảng không vô định
Và bạn tôi là gió Đông lạnh giá
Người bạn khác là đêm tối mênh mông
Lá cuối thu cũng là người bạn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2005 02:34:07 bởi hellomy9 >