Cơn lốc tình Tình là thế, luôn thay hình đổi bóng
Như áng mây trông giống những phù điêu
Đổi từng giây, thay từng phút, khác xa nhiều
Không bao giờ ta cầm giữ lâu được.
Hương sắc dục mấy người từ với khước
Bả lợi danh ít kẻ không đam mê
Cơn say tình ai còn nhớ nẻo về
Mộng vỡ tan mới ê chề tỉnh ngộ.
Như cơn lốc cuốn đời vào đồ thế
Cứ xoắn xoay, cứ vờ vịt ngu ngơ,
Dệt trận tiền vay bắt cuộc tình cờ
Quên bến cũ, mãi xun xoe bến mới.
Đã bội phản, vẫn nhẩn nha khoan vội,
Vẫn ởm ờ chối tội, không tại mình
Tại ai anh hỡi! Giã biệt ân tình
Hồn đã chết! Tình em vẫn chưa hết.
Và mãi mãi, tim non vẫn còn vết!