LÚNG TÚNG NHƯ THỢ VỤNG MẤT KIM thái san
thaisan 03.10.2008 22:06:17 (permalink)
 
LÚNG TÚNG NHƯ THỢ VỤNG MẤT KIM
 
 
thái san
 
Như mọi chiều chúng tôi thường tụ tập trong một nhà bất kỳ. để hàn huyên dăm ba câu chuyện của xóm làng, theo ý của bao cấp chính quyền, nghĩa là chỉ việc ăn no và bình ổn chớ lao xao chuyện bao đồng, còn để mặc mọi người giải quyết, cai trị.
Nhớ lại ngày vào xem lò đúc tại VICASA cho đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai nổi vài chuyện tuy chẳng của riêng mình gì, nhưng nghĩ mà tức, tiền của nhân dân nay thành tro bụi, vì một đám cháy tuy cỏn con, nhưng chính đó là bài học cho những đứa tiếm quyền đoạt vị, chiếm tiền bạc của nhân dân mà chẳng làm xong bất kỳ chuyện gì, chỉ nói thì thiệt hay, còn làm cà xịch cà đụi. Ngoài ngõ đã có tiếng kêu vang:
-Cái nhôm của nó đúc lại trong Long Bình còn tốt hơn nó đào từ mỏ boxit các ông ạ, nếu không thì mấy chất nhôm để đúc giây điện hạ thế chưa chắc đã xài nổi đâu ạ.
-Không cũng phải xài, muốn đẹp bọc nhựa vào. Có người cãi thật to:
-Có thể nó chịu không nổi cường độ sẽ nóng chảy, và tất nhiên sẽ cháy cho mà xem.
Chính câu nói này đã làm hại cả đời cậu ta sau chỉ vài hôm là cậu bị cách chức trưởng phòng chất lượng đúc của lò nhôm thuộc Hãng ViCaSa, tuy nhiên chưa mất hẳn việc, phải ra làm trưởng kho vật liệu sắt, và cứt sắt (tức sắt phế thải) có người trêu hắn là Trưởng phòng phân sắt, thường hay gọi anh trưởng phân. Có thể nhiều người hiểu nhầm là phân xưởng.
Hắn cũng chẳng dù chỉ một tiếng phàn nàn, phân bua, hay buồn phiền, tâm sự ra cho mọi người biết. Kể từ đó chẳng ai muốn ý kiền gì về việc đúc giây như thế nào, ra làm sao.
Hình như ai cũng sợ chạm đụng đến việc đúc giây điện hạ thế, nếu có ai bất kỳ nói thì chỉ nhận vài câu cười khẩy xong rồi biến, thế thôi.
 
Các xếp chữa ngập nước trong thành phố hỏi sao mãi mãi vẫn ngập là vì những cái cống chính để chảy, xả, thoát nước từ thành phố thì hầu như các xếp hay con cháu các xếp đã chiếm cứ hết để xây nhà làm thiếu, cản mất đường chẩy, thì thử hỏi làm cách nào giải thoát, cứ đầu voi đuôi chuột, chữa hoài, chữa hoài, và thành phố ngàn năm văn vật vẫn cứ có những chiếm cứ, ngay giữa đường như những lô cốt gác thời xưa, để xây, để dựng mãi vẫn những câu nói muôn dời trên bàn giấy.
Nhiều người nhìn thấy công việc làm, thêm thắt lời bàn thì phủi tay còn nói:
-Chuyện của người ta xía vô chi.
Đang nói chuyện vẫn có những câu nói từ trên truyền hình một kênh nào xa vọng lại, về chuyện cấp bằng lái xe cho các loại theo tiêu chuẩn, kể cả những đoạn đường người nhận khai thác làm, cán nhựa chẳng làm vừa lòng dân, còn lan man sang cả chuyện khai thác mỏ, ngay cho đến bây giờ vẫn chưa được cấp phép, tức chính những người quản lý chưa cấp phép với lý do, hay do sự luộm thuộm, lúng túng, ngay thuộc tỉnh Phú Thọ, phía bắc, gần Hà nội, thủ đô văn vật.
 
Chỉ vì đám cháy ngay đầu xóm ngay cột điện của một gia đình, đỏ cả mái tôn của người, mới xía vô chuyện bao đồng. Ðến độ phải kêu gấp ban cứu hỏa mới dập tắt, làm mới hai giờ rưỡi sáng đã mất giấc cho đến sáng, chỉ vì muốn khôn hơn người, bọc đường dây lại bằng chất dễ cháy, sau đó mời ban công an đến làm biên bản, và từ đó gắn chết thêm cầu dao tự động (CB circuit breaker). Thỉnh thoảng nhà nào đó bị bật thời thợ điện có dăm chục đồng cho đến vài trăm ngàn mà xài.
 
Như thế nói dân chúng phòng cháy chữa cháy như thế nào trong lúc nhà nước tạo cho phương tiện truyền nhiệt.
Tối đến, giờ cao điểm dân chúng dùng nhiều tăng cường độ điện nóng chảy và cháy. Cái này lỗi tại ai. Mà trước đây dây là dây điện trần làm sao cháy.
 
Tôi nhớ lúc có một anh bạn có vẻ lớn tuổi hơn tôi vào trong ban của hãng SALONPAS hỏi tôi một câu, trong lúc anh ta nói đã làm kỹ sư điện ba năm rằng:
-Anh ơi bóng đèn một trăm hai mươi, mình có thể xài hai trăm hai được không ạ.
-Cái thằng này. Và từ đó tôi lặng thinh…
 
Nhiều người nhìn thấy công việc làm, thêm thắt lời bàn thì phủi tay còn nói:
-Chuyện của người ta xía vô chi.
Những sự việc lúng túng của người Việt hiện như sau:
1. Về chính trị, tôn giáo chưa giải quyết ổn thỏa và chẳng bao giờ họ giải quyết.
2. Việc đất đai cố tình kiểm soát và khống chế toàn bộ.
3. Nhiều điều dân khiếu kiện thường kiếm cách thoái thác, lừa, dối.
4. Bệnh viện, trường học nói thật nhiều nhưng chỉ làm cho có, cho qua mắt nhân dân.
5. Dân nông nghiệp đói chưa biết cách giải quyết, tránh này gặp nọ. Nợ nầm chồng chất, đói vẫn đói. Theo tôi cứ chính thể nào cả miễn là người đói được no. Ðây toàn con cán bộ bự thì se sua còn chưa nghĩ đến sâu xa.
6. Trong trường vẫn còn chứng bệnh thành tích, cocc.
7. Ðiện lực, nhưng bất lực, nhờ vả, ăn nhờ được chăng hay chớ.
8. Nhà máy lọc dầu như vậy là qua lần, nữa.
9. Những nhân viên trong các cơ sở, bệnh viện, đều là con cháu đảng viên, tham nhũng, hối lộ.
10. Ngay lúc đúc dây điện để thay thế những đường dây cũ để có cái mà thay ra còn vào được túi chút ít.
11. Những khiếu kiện của nhân dân ra thế nào. Hay mãi nằm chờ ở Mai xuân Thưởng.
12. Cái tệ nạn đào đường, làm lô cốt tùy tiện trong những thành phố vẫn nguyên vậy.
 
VÀI LỜI ÐÀM TIẾU:
Ngoài những câu chuyện đếm xỉa với nhau như lời của một nông dân nói:
-Cấy lúa trên lưng nông dân cho đến câu của một ca sĩ:
-Tôi tiễn đưa người tử tế, và người Việt nam xuất ngoại cũng rất hãnh diện với cái viza của mình.
Ta xét rằng:
-Có lẽ đã từ lâu chúng ta quên mất chữ nhân, và cũng chẳng để ý đến rằng:
-HIỆN TẠI CHÚNG TA ÐANG LÚNG TÚNG NHƯ MỘT ÔNG THỢ VỤNG ÐÁNH MẤT KIM ÐANG TÌM VÀ TÌM THÌ LÀM SAO MÀ THẤY.
 
TÓM LẠI PHẢI ÐỔI MỚI…
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2008 04:59:02 bởi thaisan >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9