Gửi cô bé họ Hồ
Gửi cô bé họ Hồ Tôi vẫn nghĩ em là dòng sông Thương Êm êm chảy không một con sóng dữ Nếu có sóng là sóng thương sóng nhớ Vỗ đôi bờ cổ tích tuổi đôi mươi Dòng sông em lặng chảy giữa thơ tôi Trời thương nhớ lặng im soi đáy nước Vô tình quá tôi làm sao biết được Dòng sông em có dòng đục dòng trong Dòng đục sông em tôi bắt gặp trong thơ "Chới với trên cây chùm hoa sữa cuối mùa" Hoa chới với hay chính em chới với? "Nứt nẻ nụ cười" lòng tôi buốt nhói Dừng lại đi thu hỡi Để hoa sữa nồng ủ ấm lại lòng em Giữa đám tro tàn tôi muốn nhen lên Một ngọn lửa Nhỏ thôi Như ngọn đèn dầu giữa rừng cổ tích Để trong đêm, nếu em tìm đến Dùng lửa lòng tôi thắp lại những ước mơ Để dòng sông em lại trong như xưa Bờ cổ tích lao sao con sóng vỗ Và lòng tôi Một trời thương nhớ Lại lặng im soi đáy nước sông em Hà nội 4-10-2008 Cảm nghĩ khi đọc bài thơ " Cuối mùa" của hoangau
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Gửi cô bé họ Hồ
Tôi vẫn nghĩ em là dòng sông Thương
Êm êm chảy không một con sóng dữ
Nếu có sóng là sóng thương sóng nhớ
Vỗ đôi bờ cổ tích tuổi đôi mươi
Dòng sông em lặng chảy giữa thơ tôi
Trời thương nhớ lặng im soi đáy nước
Vô tình quá tôi làm sao biết được
Dòng sông em có dòng đục dòng trong
Dòng đục sông em tôi bắt gặp trong thơ
"Chới với trên cây chùm hoa sữa cuối mùa"
Hoa chới với hay chính em chới với?
"Nứt nẻ nụ cười" lòng tôi buốt nhói
Dừng lại đi thu hỡi
Để hoa sữa nồng ủ ấm lại lòng em
Giữa đám tro tàn tôi muốn nhen lên
Một ngọn lửa
Nhỏ thôi
Như ngọn đèn dầu giữa rừng cổ tích
Để trong đêm, nếu em tìm đến
Dùng lửa lòng tôi thắp lại những ước mơ
Để dòng sông em lại trong như xưa
Bờ cổ tích lao sao con sóng vỗ
Và lòng tôi
Một trời thương nhớ
Lại lặng im soi đáy nước sông em
Hà nội 4-10-2008
Cảm nghĩ khi đọc bài thơ " Cuối mùa" của hoangau
GỬI ANH ĐỒ
Chùm hoa sữa cuối mùa đã nở nơi đây
Gom góp nắng một ngày tươi tắn lại
Dẫu mùa thu không thể bên em mãi
Dẫu dòng sông trong đục, vơi đầy.
Bờ cổ tích ngày nào em mê say
Những chàng hoàng tử hào quang đã tắt.
Chẳng có ông Bụt nào ai xin gì cũng gật.
Chỉ mong gặp Thạch Sanh để em mượn chiếc đàn.
Ngọn lửa nhen lên từ đám tro tàn
Sẽ thắp sáng cho em cây nến nhỏ.
Và dòng sông lao xao sóng vỗ
Sẽ hoà vào đại dương cùng với bóng mây trời.
(hoangau)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: