Thơ Đất Ngời

Tác giả Bài
Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
Thơ Đất Ngời - 04.10.2008 18:51:28


Thơ Đất Ngời
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008
 
Đề từ:
Trăng Xuân còn vời vợi
Sáng ngời giữa lo toan
Sóng hát lời không nói
Giữa đất trời mênh mông
 
Đất ngời lời da diết
Bao yêu thương dâng tràn
Tuổi hai mươi mãi mãi
Gió động thềm miên man...
(Đỗ Ngọc Quang)
 
1. Nói với mình
Ngồi trước gương soi nói với mình
Đường đời qua mấy nẻo trường chinh
Lòng mong báo đáp công cha dưỡng
Dạ ước ao đền nghĩa Mẹ sinh
Bốn hướng chờ trông bao bạn hữu
Mười phương đón nhận bấy ân tình
Gia phong cố giữ lề tiên tổ
Ngồi trước gương soi nói với mình...
 
2. Đất ngời
Tiếng chim hót tặng hồn ta mỗi bận
Trên đầu ta ánh sáng tặng muôn loài
Dưới chân ta đất ngời lên sức sống
Con tim người hạt sáng tặng tương lai...
 
3. Ngã ba quê
Trái hồng ngâm
            vuông những tấm lòng
Vết chân chim
            ngang dọc nở hoa
Hằn vết má
           sâu dần ký ức
Ngã ba quê
          một thời đã thức
Một thời xa
          kỷ niệm chập chùng
Tay ai nâng trái hồng
Ngõ nhịp hồn ta bịn rịn...
 
4. Vườn quê
Trở về vườn quê
             lũy tre già nghiêng nghiêng
Ngọn nắng ban mai
            liếm từng chiếc lá
Thương mẹ, nhớ cha
            cuộc đời áo tơi vai sờn rơm rạ
Mồ hôi trải dài
            đẫm ruộng lúa nương khoai
Quang gánh oằn lưng
            mùa xuân rơi rụng
Chắt chiu cho con
           từng ngụm nồng say. Nồng say...
 
5. Mắt chiều và thơ
Mẹ như hạt ngọc lung linh
Thơ lần áo mẹ
             vượt ghềnh thác đi
Thơ trong mẹ
             buổi xuân thì
Trong veo mắt mẹ
             hàng mi thơ vào
Tự bao giờ tới mai sau
Thơ trên vai mẹ
             thấp cao chập chùng
Thân gầy mẹ gánh thơ cùng
Thơ xiêu bóng mẹ,
             vạt lưng thơ tràn
Mẹ và thơ
             cứ mênh mang
Lời ru hương cỏ,
             nắng vàng mẹ ơi!
Vành môi mẹ với thơ cười
Nếp nhăn vách má,
            điểm thời thơ in
Mắt chiều, đau đáu mẹ nhìn
Trông vời cánh nhạn,
            mẹ tìm thơ xưa
Tóc chiều
           chín nắng mười mưa
Áo tơi giòn nát,
           thơ đưa cánh diều
Bước chân dìu dặt muôn điều
Rưng rưng mắt mẹ mắt chiều đẫm thơ...
 
6. Chợ già
Góc chợ Già quê cũ
Mẹ lẫm đẫm thường xuyên
Rau cỏ mùa cằn cỗi
Non xanh quanh phố huyện
 
Mấy bận về làng nhỏ
Lối xanh rõ tiếng cười
Giàn trầu, cau mơn mởn
Nay hóa kẻ mồ côi
 
Hoa mưng đỏ cuối vườn
Cây không già năm tháng
Đám mây chiều lãng đãng
Phiêu du cùng yêu thương...
 
7. Đồng quê
Những con bò mộng
Đi qua cánh đồng
Đường cày thong thả
Mùa vàng trĩu bông
 
Những con cò trắng
Đi qua cánh đồng
Miếng mồi tất bật
Lặn lội bờ sông
 
Những con vịt xám
Đi qua cánh đồng
Luống cày mới xới
Trở về như không...
 
8. Lửa Xuân
Ngọn lửa xanh
Gió xô nghiêng
Đối diện em
Ngọn đèn và anh vẫn trẻ
Đáy mắt nhấn chìm tháng năm
Nhấn chìm rong rêu
Bồng bềnh ký ức
Trăng non thao thức
Khi khuyết khi đầy
Ôm ấp trời mây
Đất tràn bão tố
Ngọn lửa
Thầm xanh
Xuân ngời…
 
9. Phút giây
Ai cho ta mượn chút hương
Ta về ta trải đầy giường ngủ chơi
Ai cho ta mượn khoảng trời
Ta về ôm ấp làm người lãng du
Ai cho ta mượn cây dù
Ta che chớp bể, ta hù giá đông
Ai cho ta mượn một đồng
Ta mua một chút má hồng làm sang
Ai đưa ta chuyến đò ngang
Biết sông sâu cạn, biết vàng, biết thau
Cho ta mượn nón che đầu
Gió sương chen chúc đổi màu tóc mây
Ngồi chung một chuyến tàu đầy
Tử sinh cõi tạm phút giây bụi trần…
 
10. Giao thừa
Khoảng sân rười rượi tiếng cười
Mưa xuân thấm lạnh mắt ngời ngợi hoa
Bừng xuân trời đất mượt mà
Giao thừa chạm mặt bao la cõi hồn…
 
11. Trăng
Lại mùa trăng nữa mùa trăng nữa
Vằng vặc trăng thu quyện gió ngàn
Ngược xuôi muôn dặm trăng quên mỏi
Trăng mãi hồn nhiên trăng chứa chan…
 
12. Mưa xuân
Tóc ai gánh hạt sương xuân đỏ
Gánh những khoan thai trải thơm nồng
Dìu dịu lời du đầu ngọn cỏ
Gieo mạch ngầm trong vắt giữa dòng sông…

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 05.10.2008 20:47:23
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008
 
13. Chim Ưng
Đàn chim Ưng
            bay qua đồng hoang, đồi hoang, non cao biển cả
                     tìm bến bờ xa lắc
Chim Ưng đầu đàn
            cất giọng khàn khàn sặc mùi thuốc lá
Những con sóng thầm lặng
           gồng mình ô nhiễm môi sinh
Con suối xanh
          lười cất tiếng hát,
                    núi đồi trắng trọc màu tro  
Lão già lọm khọm ra vào
          mỗi ngày dưới mái lều tranh cổ tích
Nào hay biết gì
          chuyện đàn chim trời bay qua nhà lão mỗi ngày mấy lượt
Nào hay biết
          chuyện dòng sông, con suối kia
Ngày qua ngày
          những bông bí
Lão lượn qua vườn
          ngấu nghiến niềm hạnh phúc ...
 
14. Mưa
Mưa mấy hạt mái nhà run lẩy bẩy
Gạo trong lu cạn tự bao giờ
Ta ngồi hát một mình bên cánh cửa
Ngọn đèn gầy le lói cháy câu thơ ...
 
15. Áo xuân
Ơ kìa
             tà áo ai xanh quá
Biêng biếc nụ xuân
             nhả tơ vàng
Gió mơn trớn
             khua nghiêng dáng trúc
Dắt hồn ai
             từng nhịp khúc xuân sang
Em mặc áo
             hay choàng vuông khăn lạ
Bước thơ non
             sóng sánh đến diệu kỳ
Đôi guốc mộc
             gót son tươi rói
Chạnh hồn ai
             từng nhịp khúc em đi
Nhánh khói tỏa
              bồng bềnh huyền mỹ
Nơi lưng thon
              trăng chập chờn run
Em xa lắc ta ngời ngợi ngóng
Khoảng trống ta ai lấp lại cùng…
 
16. Sao khuya
Bất chợt hoàng hôn chựng lại
Vạt mây hoài niệm hững hờ
Làm sao gửi về phương ấy
Người mang hộ mấy tiếng cười
Gió đưa lời ru ai hát
Bàn tay nóng chút xa xôi
Tạm biệt vầng trăng đơn lẻ
Bên thềm nghiêng cánh hoa rơi
Gặp nhau lâu rồi chưa cũ
Vương chút hương quỳnh thưở ấy
Mà sao mới tận bây giờ
Người đi ga chiều lỡ hẹn
Ta về đơn lẻ phố mưa
Trên cao trăng dường ngủ sớm
Sao khuya quện rạng lối về
Hững hờ như là ngọn gió
Gửi lời sao chẳng thèm đưa…            
 
17. Thức
Mảng trăng
              cong vút lưỡi liềm
Giật mình đã bước
               qua thềm trăng xuân
Vài câu thơ
               lỡ gieo vần
Rằm đêm thức với
               hương thầm vợi xa
Sao mai
               thức giữa Ngân Hà
Một đời ta, thức với ta một đời…
 
18. Giáng sinh xanh
Gặp nhau
               đêm giáng sinh xanh
Quen từ
               ánh mắt trong lành cỏ cây
Hàng me 
               màu áo đã thay
Riêng ta tím cả đời này hỡi ai?
Phố đêm
               gõ nhịp khoan thai
Canh khuya
               nhuộm bóng giấc vài lần mơ
Giáng sinh xanh cả niềm mơ…
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 05.10.2008 21:41:07
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008
 
19. Sương xanh
Hạt sương
            dừng trên mái tóc
Xa vọng
             tiếng chuông nhà thờ
Cái lạnh xen vào nỗi nhớ
Eva cổ tích
             hóa niềm thơ
Hạt sương
             xanh niềm mơ ước
Hồng hoang
             đượm sắc cầu vồng
Thảo thơm hương đưa vời vợi
Ngàn sao sương xanh chờ đợi
Chim trời sải cánh mênh mông...
 
20. Hương Bình An
Trở lại Hương Bình
             chiều xuân thong thả
Bồng bềnh áng mây
             trời xanh cao lạ
Nói gì trong buổi đoàn viên
Cánh rừng chiều
             ngon giấc lặng thinh
Bầy gõ kiến
             rủ nhau về tổ
Hương đại ngàn
             nồng trong kẽ lá
Hương áo xưa  
             man mác bồi hồi
Những ngón tay xuân
             cài giọt sương rơi
Trong suốt một thời kỷ niệm
Cầu mong ai
             lời cầu mong thánh thiện
Cầu mong ta hương Bình An...
 
21. Cò ơi
Khóm trúc chốn đi về
Còn nương thân chiều vắng
Ai giương cung ra bắn?
Sóng Hồ Tây đượm buồn!
 
Tiếng đàn ai réo rắt
Tiếng lòng ai ngân nga
Cò ơi! Cò ở lại?
Hay mai cò đi xa?
 
Hoàng Thành xưa còn đó
Hà Thành phố ai qua
Cò gãy hơi tìm bạn
Nghe sao chạnh lòng xa...
 
22. Nhánh ca dao
Cánh cò nghiêng nhánh ca dao
Ta xa quê độ cành đào nở hoa
Cỏ may rơm rớm sương nhòa
Nao nao nghe tiếng tù và gọi trâu
Rong rêu mái ngói chim câu
Gật gù thầm nhắc đi đâu tìm về
Trăng xưa câu ví lời thề
Gót loan nhớ bạn mải mê đi tìm
Hành trang ướp cánh hoa sim
Lẫn trong ký ức giậu bìm bìm leo
Xa xăm ráng đỏ màu chiều
Lòng ta thương bạn nguyệt thiều trinh nguyên...
 
23. Xuân tình
Xuân vừa đến hoa khoe sắc nắng
Gió liu riu nhụy nhã hương đưa
Trăng thấp thoáng loan viền gối mỏng
Tình chứa chan nhịp khúc giao thừa...
 
24.Trái mùa
Sao mình lại gặp nhau đây
Sài Gòn nắng gió nồng say ngập ngời
Người về mang cả đất trời
Heo may theo bước chân người đi qua
Mai vàng vội vã trổ hoa
Chờ xuân lộc đã vàng qua sớm chiều
Trái mùa mưa gió bao nhiêu
Để người trái cả lời yêu ấy rồi
Gói miền ký ức xa xôi
Trao nhau cả tiếng nói cười run tay
Phố đêm đèn ấm ngàn cây
Sao không ấm nỗi lòng này hỡi ai?...
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 06.10.2008 13:19:41
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008
 
25. Một thoáng
Nhớ nhành rau đồng cũ
Mơ bưởi trắng vườn xưa
Thời gian mòn, nắng trải gió mưa
Hương ngát xanh thưở ấy
Chân trần dẫm nát thời gian
Núi đồi nhường bước nâng cánh thu sang
Thức ngủ nao nao những tiếng gọi thầm
Hương vợi xa xăm trong lời cầu nguyện
Nụ trắng trong cài cong vương miện
Trên môi người một thoáng nồng say...
 
26. Bến quê
Ta mang câu ví dặm
Cuộc hành trình xa xôi
Bỏ quên mùa xuân cũ
Gởi bến quê lâu rồi
 
Ai hát câu đò đưa
Rưng rưng chiều se thắt
Cõng thời gian mải miết
Sợi tóc chiều lưa thưa
 
Vương câu hò nhắn bạn
Đi tìm người trăm năm
Chợt thấy mình trống vắng
Đâu rồi vầng trăng non
 
Ta vớt miền ký ức
Giữa bên tơ sông chiều
Bảng lảng vầng mây ấm
Vuốt ve thời đã yêu...
 
27. Chuyện nhà quê
Chuyện nhà quê mẹ kể
Mùa xuân sắp đến rồi
Yếm đào mẹ nỏ có
Lặng lẽ mùa xuân trôi
 
Thềm nhà hoa đào nở
Soi bóng nước mỉm cười
Mặt trái xoan ửng đỏ
Áo nâu xuân vườn chồi
 
Người làng bên đến dạm
Bà mối nói có rồi
Con nhà lành lắm đám
Chậm chân xuân lỡ thời
 
Chiếc cầu qua xóm dưới
Nay hình như vắng người
Gốc đa làng đứng đó
Buồn hơn kẻ cút côi...
 
28. Nghiêng
Em nghiêng câu ví đò đưa
Ai nghiêng Ngàn Hống soi bờ Sông La
Điệu hò nhắn bạn phương xa
"Giận thương" rồi lại để mà thêm yêu...
 
29. Làn thu thảo
Vị Xuyên sóng sánh mặt hồ soi
Thơ còn cay thi cử Tú Xương ơi
Xanh xanh vời vợi làn thu thảo
Trăng thoáng đây rồi lá thơ rơi...
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 06.10.2008 13:43:57
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008 
 
30. Cứ đến
Ta không hẹn mà xuân cứ đến
Ta nào mong
Thu úa rụng bao giờ
Đường đời rộng, lối về lại hẹp
Biết bao giờ xuân chở hết niềm mơ...
 
31. Đừng hờn nhé
Em đến dâng anh trọn nụ cười
Chút hồn dịu nhẹ, chút xuân tươi
Anh đừng hờn nhé, xuân đùa đấy
Xuân không thể thiếu tiếng anh cười...
 
32. Gió xuân
Gió xuân chi lắm gió ơi
Để ta day dứt nhớ người dưng thêm
Gió quanh quẩn nắng bên thềm
Người dưng quanh quẩn đến mềm lòng ta
Nửa đời tóc thấm sương pha
Gió xuân chợt ấm như là người dưng...
 
33. Mỹ miều chi
Bạn tôi cũng giống người ta
Đời son trẻ vẹn đời hoa với người
Thuyền trăng đưa mái chèo xuôi
Bước về làm vợ sóng đôi cũng tình
Trời cho hai lúm đồng trinh
Qua đò lỗi hẹn mái đình gió xiêu
Xuân qua thắm nụ cười chiều
Nằm riêng đau đáu cô liêu một mình
Hỏi thăm bạn lại làm thinh
Thì ra chia chác cuộc tình trái ngang
Nụ cười khỏa cái bẽ bàng
Mỹ miều chi để mười vàng bằng thau...
 
34. Sợi nắng
Anh gieo từng hạt nắng
Cho mùa xuân đầu đời
Anh gieo từng ngọn gió
Tung cánh buồm xa khơi
 
Sợi tóc đan nỗi nhớ
Ánh mắt dệt niềm thương
Xuân về đôi má thắm
Gợi lòng ai vấn vương
 
Nồng hoa cau hương bưởi
Sợi nắng nhờ hương đưa
Giọt sương xuân vương mắt
Ấm lòng người tha phương...
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 06.10.2008 15:19:22
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008 
 
35. Em như thể
Em như thể cùng ta vui hạnh ngộ
Giữa muôn trùng khó nhọc ngược xuôi
Em như thể hiện thân từ Tháp Cổ
Đến và đi chưa có bao giờ
Em như thể nắng vàng ngọn gió
Vuốt giấc mềm ru ngủ nàng thơ
Câu đỏ đen trong ánh mắt chờ
Em đấy nhỉ là ai ngàn trước
Thăm thẳm xa, thăm thẳm rừng hoang
Ta chung thủy chờ nhau bến đợi
Chốn ban sơ như cõi thiên đàng
Ta rất thực tìm em miền mộng ảo
Một đời tơ vương cung nhịp luân hồi...
 
36. Nhớ
Nhớ nghe em hẹn ngày về
Xin ai đừng để câu thề gãy đôi
Đưa tay hứng giọt Đất-Trời
Giọt mưa, giọt nắng, giọt vời vợi xa
Giọt lung linh Đạo - giọt Tà
Giọt nào chia xớt với ta cõi lòng
Giọt rơi vương áo nâu sòng
Giọt miền châu Thổ - Rêu Phong, Ngự Hà
Giọt cho người, giọt cho ta
Giọt vương đỉnh núi, giọt va vào hồn
Xiêm Y ướt sũng sầu tuôn
Long Bào sáng tự mạch nguồn Ngời khơi...
 
37. Vô tình
Em nói gì những vầng mây trắng nhạt
Đưa nhau về biển khát
Trăng nghiêng phía đại ngàn
Áo em lay trên đôi vai gầy guộc
Gió mơn man, động tà xanh
Mỏng manh mỏng manh
Con sóng vừa sinh phải bạc đầu
Con dã tràng xây lâu đài mải miết
Biển vô tình cuốn tận đáy sâu...
 
38. Vì sao
Mẹ ủ giọt nước thành giọt trắng trong
Mẹ thả vào dòng sông từng giọt thời gian
Cha đầu nguồn thả vào sông ngọn gió
Ngọn gió hồn nhiên mang cánh mộng xa khơi
Con tàu giấy nhỏ nhoi dạt cuối phương trời
Bỏ lại phía sau bình minh màu úa
Bỏ lại phía sau giọt thời gian cổ tích
Ngày về mẹ ở nơi nao
Cha đầu nguồn với những vì sao - vì sao?
 
39. Làng tôi
Một chút hoa của đất
Một chút hương của trời
Một tấm lòng dân tộc
Ấp ủ giữa Làng tôi...
 
40. Hồ Tây
Sương chiều giăng mắc mặt Hồ Tây
Sóng xanh xanh nỗi nhớ hao gầy
Cánh cò nương gió trong chiều lạnh
Đợi bạn tàn ly khóm trúc lay...
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!

Soccon
  • Số bài : 1210
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.09.2008
RE: Thơ Đất Ngời - 06.10.2008 17:38:01
Thơ Đất Ngời (t.t)
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008  
 

41. Trăng Kiều
Giang Đình sóng vỗ chiều đông
Có còn Kim Trọng ngóng trông Kiều về?Người đi cất bước tái têCung đàn lỡ nhịp câu thề gãy đôiSóng trầm luân vỗ lưng trờiAi che khuất sóng ngăn lời của nhauCái nhìn chạm đến nỗi đauBùn non nhuốm cả cơ cầu hạnh hoaNhững mong ngày sáng đừng tàNhững mong mưa nắng cánh hoa đừng tànTrăng Kiều nghiêng ánh thu vàngCảo thơm còn dở Hồng Nhan đâu rồi?... 42. Giao mùaSau lưng đèn màu phố biểnThoáng qua nhịp khúc giao mùaAi xuôi về trong chiều vắngCòn ai đứng giữa gió mưa Áo vương mặt trời lưng núiChuông chùa rung nhịp thăng trầmMắt huyền đưa ngang chầm chậmNhư là rơi chút trầm ngâm Điệp điệp núi rừng khắc khoảiMưa ngàn thăm thẳm đường xưaNgười đi ôm màu kỷ niệmXôn xao gợi khúc giao mùa... 43. ChiềuChen chúc buổi chợBuôn thúng bán bưng Bất chợt mưa chiều ập đếnLều chợ đầy ắp mặt ngườiChân trầnBuôn thúng bán bưngTan cơn mưaGồng gánh vai trầnChân đấtTất bậtChợ chiềuĐến tận bình minh... 44. Lửa chiềuĐầu gối quá taiTrầu bỏ cối nghiềnRăng biến mất đã lâuAi xuôi ngược rầm rập bước chânChợ Già, chợ GátVạt áo nâu mấy lần đắp vá lên vai màu khácTóc cắt đầm giống trẻ lên baBà ngồi lặng thinh góc bếp củi treGiơ bàn tay quẹt nước mắt chảy vào kẽ máThằng Hân đi rồi ạ?Tao nhờ cậy aiRăng trời ở bạc rứa hè!Miếng trầu, bó chè, vài con cá TríchBước chân nó vềTau ngồi xó bếp nghe rõ từng hồiNó trở về Nam Lào, Quảng Trị tìm đồng đội nó rồiThút thít run đôi vai gầy guộcTháng ngày đan xen mái tócBếp lửa chiều ngóng phía trời xa... 45. Chia phôiAnh đi trong chiều mơNgoái nhìn nghiêng cuối bếnGiọt mưa chiều lưu luyếnNíu lòng người ra đi Dặm dài qua trường thiHàng cây dần che khuấtBánh xe xa mất hútLay dặm về em đi Con đường quê thiếu nắngNgười quê thưa tiếng cườiSương đêm giăng thầm lặngLạnh tràn qua mắt người Câu thơ rung nhịp khúcNao nao rớt từng lờiBàn tay run rẩy viếtViết nên chiều chia phôi... (Hết)
Sự đời cà khịa cái chơi
Khi vui muốn khóc, khi cười buồn tênh!