Thơ Đất Ngời
Soccon 04.10.2008 18:51:28 (permalink)


Thơ Đất Ngời
Nguyễn Hồng Oanh
NXB Văn Học - Hà Nội - 2008
 
Đề từ:
Trăng Xuân còn vời vợi
Sáng ngời giữa lo toan
Sóng hát lời không nói
Giữa đất trời mênh mông
 
Đất ngời lời da diết
Bao yêu thương dâng tràn
Tuổi hai mươi mãi mãi
Gió động thềm miên man...
(Đỗ Ngọc Quang)
 
1. Nói với mình
Ngồi trước gương soi nói với mình
Đường đời qua mấy nẻo trường chinh
Lòng mong báo đáp công cha dưỡng
Dạ ước ao đền nghĩa Mẹ sinh
Bốn hướng chờ trông bao bạn hữu
Mười phương đón nhận bấy ân tình
Gia phong cố giữ lề tiên tổ
Ngồi trước gương soi nói với mình...
 
2. Đất ngời
Tiếng chim hót tặng hồn ta mỗi bận
Trên đầu ta ánh sáng tặng muôn loài
Dưới chân ta đất ngời lên sức sống
Con tim người hạt sáng tặng tương lai...
 
3. Ngã ba quê
Trái hồng ngâm
            vuông những tấm lòng
Vết chân chim
            ngang dọc nở hoa
Hằn vết má
           sâu dần ký ức
Ngã ba quê
          một thời đã thức
Một thời xa
          kỷ niệm chập chùng
Tay ai nâng trái hồng
Ngõ nhịp hồn ta bịn rịn...
 
4. Vườn quê
Trở về vườn quê
             lũy tre già nghiêng nghiêng
Ngọn nắng ban mai
            liếm từng chiếc lá
Thương mẹ, nhớ cha
            cuộc đời áo tơi vai sờn rơm rạ
Mồ hôi trải dài
            đẫm ruộng lúa nương khoai
Quang gánh oằn lưng
            mùa xuân rơi rụng
Chắt chiu cho con
           từng ngụm nồng say. Nồng say...
 
5. Mắt chiều và thơ
Mẹ như hạt ngọc lung linh
Thơ lần áo mẹ
             vượt ghềnh thác đi
Thơ trong mẹ
             buổi xuân thì
Trong veo mắt mẹ
             hàng mi thơ vào
Tự bao giờ tới mai sau
Thơ trên vai mẹ
             thấp cao chập chùng
Thân gầy mẹ gánh thơ cùng
Thơ xiêu bóng mẹ,
             vạt lưng thơ tràn
Mẹ và thơ
             cứ mênh mang
Lời ru hương cỏ,
             nắng vàng mẹ ơi!
Vành môi mẹ với thơ cười
Nếp nhăn vách má,
            điểm thời thơ in
Mắt chiều, đau đáu mẹ nhìn
Trông vời cánh nhạn,
            mẹ tìm thơ xưa
Tóc chiều
           chín nắng mười mưa
Áo tơi giòn nát,
           thơ đưa cánh diều
Bước chân dìu dặt muôn điều
Rưng rưng mắt mẹ mắt chiều đẫm thơ...
 
6. Chợ già
Góc chợ Già quê cũ
Mẹ lẫm đẫm thường xuyên
Rau cỏ mùa cằn cỗi
Non xanh quanh phố huyện
 
Mấy bận về làng nhỏ
Lối xanh rõ tiếng cười
Giàn trầu, cau mơn mởn
Nay hóa kẻ mồ côi
 
Hoa mưng đỏ cuối vườn
Cây không già năm tháng
Đám mây chiều lãng đãng
Phiêu du cùng yêu thương...
 
7. Đồng quê
Những con bò mộng
Đi qua cánh đồng
Đường cày thong thả
Mùa vàng trĩu bông
 
Những con cò trắng
Đi qua cánh đồng
Miếng mồi tất bật
Lặn lội bờ sông
 
Những con vịt xám
Đi qua cánh đồng
Luống cày mới xới
Trở về như không...
 
8. Lửa Xuân
Ngọn lửa xanh
Gió xô nghiêng
Đối diện em
Ngọn đèn và anh vẫn trẻ
Đáy mắt nhấn chìm tháng năm
Nhấn chìm rong rêu
Bồng bềnh ký ức
Trăng non thao thức
Khi khuyết khi đầy
Ôm ấp trời mây
Đất tràn bão tố
Ngọn lửa
Thầm xanh
Xuân ngời…
 
9. Phút giây
Ai cho ta mượn chút hương
Ta về ta trải đầy giường ngủ chơi
Ai cho ta mượn khoảng trời
Ta về ôm ấp làm người lãng du
Ai cho ta mượn cây dù
Ta che chớp bể, ta hù giá đông
Ai cho ta mượn một đồng
Ta mua một chút má hồng làm sang
Ai đưa ta chuyến đò ngang
Biết sông sâu cạn, biết vàng, biết thau
Cho ta mượn nón che đầu
Gió sương chen chúc đổi màu tóc mây
Ngồi chung một chuyến tàu đầy
Tử sinh cõi tạm phút giây bụi trần…
 
10. Giao thừa
Khoảng sân rười rượi tiếng cười
Mưa xuân thấm lạnh mắt ngời ngợi hoa
Bừng xuân trời đất mượt mà
Giao thừa chạm mặt bao la cõi hồn…
 
11. Trăng
Lại mùa trăng nữa mùa trăng nữa
Vằng vặc trăng thu quyện gió ngàn
Ngược xuôi muôn dặm trăng quên mỏi
Trăng mãi hồn nhiên trăng chứa chan…
 
12. Mưa xuân
Tóc ai gánh hạt sương xuân đỏ
Gánh những khoan thai trải thơm nồng
Dìu dịu lời du đầu ngọn cỏ
Gieo mạch ngầm trong vắt giữa dòng sông…
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9