RE: Link Fourprit - bản trường ca bất tận
-
08.11.2008 15:33:27
PHẦN 1 : NHỮNG ĐỨA TRẺ CỦA CHÚA.
Đã mười sáu năm, thế giới có quá nhiều thay đổi. Nhóm chiến binh mang biệt danh GOF năm nào chỉ có hơn hai mươi thành viên mà nay đã tỏa rộng ra khắp thế giới, dưới sự điều khiển chính của hai thiên vương là Kiếm Vương Chark và Quyền Vương Trác Nghiên. Và dĩ nhiên những người có thể hoạt động trong tổ chức của GOF phải là những người có sức mạnh đặc biệt được tuyển chọn rất kĩ lưỡng, bởi lẽ công việc của GOF rất nguy hiểm và khó khăn. Một khi đã gia nhập tổ chức thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý là có thể hi sinh bất cứ lúc nào. Nhưng những người có sức mạnh đặc biệt thật sự trên hành tinh này lại rất hiếm, mà có lẽ chính họ cũng không hề biết đến khả năng đó của mình, khi họ còn rất trẻ. Đó là lý do GOF đã mở ra 6 trường dưới dạng các Garden ở 6 vùng đất chính của con người, nhằm phát hiện và đào tạo các nhân tài cho tổ chức. Và Garden mạnh nhất, đào tạo ra nhiều chiến binh nhất cho GOF là Dellish Garden....
CHƯƠNG 1
DELLISH GARDEN, QUẦN ĐẢO DELLISH, PHÍA NAM DÃY NÚI BROKEN TRIDEN HÙNG VĨ, ĐỊA PHẬN LOENTIFIC, NAM BÌNH DƯƠNG.
Steven Hount- một học viên năm hai của Garden đang bàn tán sôi nổi về tấm ván trượt mới của mình, một tấm trượt thế hệ mới có thể lướt trên không cách mặt đất tối đa 4 mét. Steven thuộc dạng người sôi nổi nhưng khá là nóng tính, thật đúng với mái tóc vang hoe dựng đứng của mình. Steven năm nay đã 16 tuổi, tuy nhiên nhìn bề ngoài của cậu ấy thì chẳng ai dám tin là như vậy. Cậu thi vào hệ thống Garden là do hâm mộ người chiến binh huyền thoại nào đó mà ông nội cậu vẫn hay kể hồi nhỏ, và cậu đã đậu khi chỉ mới 14 tuổi, và cậu cũng là một trong những học viên trẻ tuổi nhất của Garden nên chẳng lạ gì khi suốt ngày trông thấy Steven đi long nhong cùng bọn năm nhất. Nói một cách công bằng thì Steven khá là đẹp trai, lại cao ráo và tài năng nhưng chẳng hề được lòng bọn con gái trong trường. Mặc dù mang tiếng là trường quân sự nhưng sĩ số nữ không hề thua kém nam, chẳng những vậy tính về diện mạo thì chẳng có ai thuộc dạng "trung bình trở xuống" cả. Nhưng hoa đẹp là hoa có gai, những đứa con gái càng đẹp trong trường thì lại càng nguy hiểm nếu *****ng vào. Steven thì khác, cậu không thèm *****ng đến bọn con gái bởi cậu cho rằng đó là một bọn ồn ào và yếu đuối, chỉ trừ...
Đang trò chuyện huyên thuyên thì Zell, một thằng bạn của Steven rú lên thảm thiết rồi bật ngửa ra sau.
- Trời ơi!
Cả bọn lo lắng vội đỡ hắn dậy. Tên năm nhất này đã 18 tuổi, già hơn cả Steven, được mệnh danh là "cuốn từ điển bách khoa" về nữ sinh của trường này. Chỉ cần đưa tên tuổi, lớp học của bất cứ đứa con gái nào trong trường là hắn ta có thể liệt kê ra cả một danh sách về tiểu sử của người đó, kể cả người đó có là giảng viên của trường. Và chưa bao giờ người ta thấy hắn thét lên như thế, chỉ trừ khi nhìn thấy con gái đẹp...
Đúng như dự đoán Zell bật dậy ngay, hắn chạy nhanh đến đối tượng vừa "khiến" mình chổng vó cả lũ. Cả bọn đánh trố mắt nhìn Zell chạy đi. Nhưng rồi mấy tên kia cũng chạy theo hắn, bởi lẽ "đối tượng" của Zell lúc này lại con bé vô cùng xinh đẹp. Steven tuy không hứng thú với bọn con gái cho lắm nhưng hai con nhỏ này khiến cậu phải để ý. Cả hai đứa đều mặc bộ đồng phục năm hai, và Steven ấn tượng nhất là con bé đi trước- một nét đẹp lạnh lùng nhưng luôn toát ra vẻ gì đó đe dọa. Hơn nữa tóc con nhỏ đó lại màu đen tuyền, chứng tỏ con bé có nguồn gốc từ đồng bằng Dollet, một nơi cực kì bí ẩn.( không hiểu sao tóc màu đen lại rất hiếm ở hành tinh này, chỉ xuất hiện ở một bộ tộc nào đó của đồng bằng Dollet. Và đặc biết, mái tóc màu bạch kim lại vô cùng hiếm, cứ mỗi hai mươi lăm năm mới xuất hiện một người có màu tóc đó)
Mãi suy nghĩ vẫn vơ mà Steven không kịp nhận ra bọn Zell đã đến gần hai con bé ấy. Vẫn bộp chộp như ngày nào, Zell đưa tay lên định chạm vào vai con bé tóc đen. Steven nghĩ cùng lắm thì Zell cũng chỉ bị ăn vài cái tát. Nhưng cậu đã lầm, bàn tay của con nhỏ tóc đen đã bốc cháy. Steven chưa kịp phản ứng thì...
- WIND SHIELD!!!
Con bé thứ hai đã kịp dùng pháp thuật hệ gió hất bọn Zell ra phía sau khiến chúng ngã ạch xuống đất. Lửa của con bé tóc đen cũng đã biến mất.
Zell xoa xoa cái đầu, dường như hắn chẳng nhận ra chuyện vừa rồi, lớn giọng mắng con bé kia:
- Đùa cái kiểu gì vậy hả?
Con nhỏ vội ngồi xuống xuýt xoa, xin lỗi bọn Zell.
- Mấy anh không sao chứ? Cho em xin lỗi, em vô ý quá!
Bị hớp hồn bởi con bé tóc ngắn này, Zell chỉ biết lắc đầu lia lịa:
- Hề hề, không sao, không sao! Hiểu lầm, hiểu lầm thôi!
- Ngốc! Tưởng thiệt à!
Zell chưa kịp hiểu gì thì đã bị con bé cốc đầu một cái đau điếng. Có mơ Zell cũng không bao giờ dám nghĩ con bé đó lại chơi mình một vố như vậy, ngay trước mặt mọi người. Hắn định sẽ trả cả vốn lẫn lời với con bé đó nhưng đột nhiên lại đứng phỗng ra. Đó là do đôi mắt của con bé tóc ngắn ấy, đôi mắt ướt của tộc Thủy Thượng Nhân. Zell lấp bấp.
- Tộc..tộc Thủy Thượng Nhân.
Con nhỏ tóc ngắn mỉm cười tinh nghịch, nhưng con bé cũng đã xác nhận lời nói của Zell: con bé là người của Thủy Tộc. Trong thế giới này có rất nhiều loài người sống với nhau, tộc thủy Thượng cũng là một trong số đó. Nhưng Zell lại giật mình khi thấy người của tộc này bởi nó đã bị tận diệt vào mười sáu năm trước...bởi Doom. Và suốt mười sáu năm nay đã chẳng còn ai nhìn thấy bất cứ người của tộc Thủy Nhân xuất hiện nữa, và người của tộc này rất đặt biệt, họ có đôi mắt màu xanh nhạt và long lanh, mọi người gọi đó là "đôi mắt của thần nước"- Đôi mắt ướt.
- WIND MEILT!!!
Cô gái tộc Thủy Nhân khẽ phẩy tay cuốn cả bọn đứng dậy khiến Steven vô cùng ngạc nhiên, một cô gái trẻ mà lại có trình độ sử dụng pháp thuật thành thạo đến như vậy. Steven bước đến, cậu thấy tò mò trước hai cô gái lạ mặt này.
- Xin lỗi, tôi là Steven. Cám ơn cậu đã cứu bọn họ. Nhưng tôi không thích cô gái kia...
Chưa kịp nói hết câu thì con bé tóc đen đã bỏ đi trước khiến Steven cảm thấy bị xúc phạm. Pháp thuật hệ Hỏa có thể xuất phát trực tiếp từ lòng bàn tay là lần đầu tiên cậu thấy tận mắt, bởi phép ấy thuộc cấp S và vô cùng nguy hiểm. Nếu ban nãy cô ta ra tay thì không biết bọn Zell còn giữ nỗi mạng của mình hay không. Nay cô ta không biết lỗi mà còn biến cậu thành kẻ ngốc khiến Steven tức điên lên được. Cậu tiếp tục lao vào vết xe đỗ ban nãy mà chạm tay vào vai con bé tóc đen đó.
Vuuut! Một thứ gì đó lao thẳng vào mặt Steven, nhanh đến độ cậu không nhìn ra, việc cậu lùi về sau tránh được hoàn toàn chỉ là phản xạ. Đó là cô bé tộc Thủy Nhân, cô ấy cố gắng đẩy Steven ra thật nhanh trước khi có chuyện. Steven biết lòng tốt của con bé Thủy Tộc đó, bởi đôi mắt của con bé tóc đen long lên trông thật đáng sợ.
- Đụng vào người tôi một lần nữa...anh sẽ chết!
Đôi mắt của con bé đáng sợ đến nỗi mọi người xung quanh đều cảm thấy rùng mình. Steven cảm thấy lo lắng trước sự xuất hiện của hai cô gái này, tuy họ mặc đồng phục nơi đây nhưng lại không hề có bản thẻ CEL trên ngực, đặc biệt là ...cậu chưa bao giờ trông thấy hai cô gái này trong trường suốt một năm qua. Bởi nếu có thì cũng không thể nào lọt qua khỏi danh sách của Zell được... Dù thế nào Steven cũng không thể để họ bỏ đi như vậy được, dẫu theo nguyên tắc cậu không bao giờ đấu với con gái.
- Xin lỗi! Nhưng tôi không thể để hai cô đi khi chưa nói rõ thân phận của mình. Thật sự thì hai cô từ đâu đến, đây là khu vực của học viên năm hai. Và chúng tôi chưa bao giờ trông thấy các cô trước đây.
Bọn ngốc phía sau cũng hùa theo Steven khiến cậu thêm lo lắng, bởi nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
- Muốn tôi nói ư? - Con bé tóc đen lạnh lùng đưa bàn tay của mình lên.
Trong thoáng chốc Steven có thể cảm nhận được không khí xung quanh như muốn tan chảy ra. Nhưng may mà con bé Thủy Tộc ngăn lại kịp, nó hạ tay con bé kia xuống rồi xin lỗi Steven rối rít, lần này có vẻ là thật tâm hơn.
- Xin lỗi cậu! Tụi này là học viên từ Frenzy Garden, được chuyển đến Dellish Garden theo chương trình trao đổi học viên. Hôm nay là ngày đầu tiên bọn này đến đây nên không biết.
Shining Garden, cái học việc tồi tàn thuộc lục địa Barasic, phía Đông Bắc của Bắc Băng Dương. Trong hệ thống các Garden của GOF thì Frenzy Garden là yếu kém nhất, và hầu như chẳng hề có học viên nào nổi bật ở nơi đó. Thế mà hôm nay lại xuất hiện hai cô gái này khiến Steven không khỏi ngỡ ngàng. Nhưng Cậu tin lời cô bé Thủy Tộc ấy, ở cô ta toát lên vẻ gì đó rất vui tươi dễ mến, không có gì là ác ý, thật trái ngược với con bé kia.
Steven hắng giọng, cậu cố tỏ ra lịch lãm lần đầu tiên trong đời.
- Thôi được! Xin lỗi hai bạn về hiểu lầm nãy giờ, cũng như là sự xúc phạm của bọn tôi. Bây giờ hai cậu muốn đi đâu, để tôi dẫn đường.
Cô bé Thủy Tộc mỉm cười nhẹ nhàng:
- Vậy dẫn bọn này đến lớp 2-Fs nhé!
- Fs!!!
Bọn Zell thốt lên một cách kinh ngạc. Fs là lớp mà Steven đang theo học, cũng thuộc một trong những hệ đào tạo của Dellish Garden. Mỗi Garden sẽ có 4 năm học, mỗi năm tùy theo năng lực mà được xếp từ lớp A xuống lớp F. Nhưng đặc biệt là hệ lớp Fs, một lớp cực kì hiếm nữ sinh bởi nó được tuyển chọn rất gắt gao từ tất cả học viên. Hiện nay trong lớp 2-Fs của Steven cũng chỉ có 6 học viên mà thôi. Và một khi đã là thành viên của lớp Fs thì sức mạnh của họ cũng thật là khó lường.
Con bé Thủy Tộc ngạc nhiên nhìn bọn Zell:
- Ừ, Fs! Có vấn đề gì sao?
Bọn Zell hoảng hồn nhìn cả hai đứa rồi dắt nhau chạy thật nhanh trước khi con bé kịp hiểu điều gì. Chỉ còn Steven đứng lại, bởi cậu cũng là một thành viên của Fs.
- Mấy tên đó chạy nhanh thật.
Hai con nhỏ lạ mặt giật mình quay lại. Thì ra là Fiona và Shuu, hai thành viên nữ duy nhất của lớp Fs xuất hiện. Cả hai cô gái vừa chuyển đến đều tỏ ra cẩn trọng, họ không bao giờ tin được có người lại tiến đến gần mà họ không hề hay biết. Đó là lý do mà bọn Zell hoảng sợ vội chạy trước.
Shuu vuốt lại mái tóc của mình rồi đưa tay ra chào hỏi các thành viên mới:
- Mình là Shuu, đây là Fiona. Hoan nghênh các bạn đến với lớp 2-Fs.
Con bé tóc đen reo lên vui mừng, nó chạy nhanh đến nắm lấy tay Shuu ra vẻ cảm động, thật trái với vẻ mặt ban nãy.
- Ôi! Thì ra lớp Fs ở đây cũng có nữ học viên à? Mình cứ tưởng chỉ có hai đứa tớ là thành viên nữ duy nhất chứ! Cảm tạ trời đất. Mình tên Kiều Nhi, con nhỏ này là Tina. Từ nay chúng ta sẽ là bạn nhé.
Con bé Tina mỉm cười nhìn tôi:
- Chắc Steven thấy buồn cười lắm hả? Con nhỏ này thuộc tính Hỏa nên nó nóng như lửa. Với lại nó hơi dị ứng với lại bọn con trai nên...
Steven chưa kịp nói gì thì Kiều Liên quay lưng tỏ vẻ khinh thường.
- Nói quá! Không phải hơi mà là cực kì ghét. Tôi ghét nhất là bọn con trai yếu đuối.
Rồi nó quay lại, chỉ ngón tay thẳng vào mặt Steven.
- VÀ CẬU LÀ MỘT TRONG SỐ NHỮNG TÊN ĐÓ!
Steven không có thời gian để cãi lại con nhỏ ngang ngược ấy bởi một lửa từ ngón tay con bé bay thẳng vào mặt cậu.