* Đóng Đinh Tình Trên Thập Tự *
Đã bao năm anh tín đồ ngoan đạo
Ta một đời gượng gạo lối u mê
Chuyến xe đời, xuôi ngược lối đi về
Không ngỏ thoát lại chọn nhầm lối cấm
Chúa cứu rỗi lòng kia không đủ ấm
Nên khù khờ tìm tiền kiếp mong lung
Nợ ba sinh sao ai oán lạnh lùng
Nghiệp tái tạo đến bao giờ chấm dứt
Chuỗi Mân Côi ngày nao nay đã đứt
Và lòng tin cũng từ đó trôi xa
Tâm hoá đá, hồn như thể quỷ ma
Nên sợ Đấng tối cao trên bắt lỗi
Tay úp mặt, giọt lệ sầu thống hối
Thánh đường anh rộng lượng đón con chiên
Cỏi vô ưu không nhuốm chút muộn phiền
Cổng thiên giới hoa hương thơm toả ngát
Ta phủ phục dưới bước đường luân lạc
Vòng nhánh gai làm vươn niệm kiêu sa
Oằn vai nặng gánh khối tình thánh giá
Đóng đinh mình trong cay đắng xót xa TNBV
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2006 06:41:51 bởi BĂNG NGUYỆT >
Có thơ Cuồng là người ma đạo
Thẩn thơ buồn...
Nên dạo vườn thơ
Gặp thánh nữ lòng ngu ngơ
Nên chỉ lén...
Nhìn người thơ dạo bước...
Rồi ước..
Rồi mơ..
Rồi chờ...
Rồi đợi...
Và ấp ủ một tí bụi gót chân ai......

[sm=z_brows.gif][sm=z_brows.gif][sm=z_brows.gif]
Tình bên ta: ta còn êm ái
Tình xa ta: ta bất cần tình
Khaq hay cho Khánh Vân, chỉ gủi riêng cho thơ cuồng: đã tự biết cuồng thì đâu còn là cuồng, thơ cuồng có thể nhận cuồng nhưng theo mình thì đã thành khùng rồi !
yêu làm chi để rồi khổ đau
em đi rồi tình đó sẽ về đâu
còn anh buôn lệ tình sầu
trong nỗi nhớ trong từng men rượu.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: