ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY, KẺ Ở- Thơ Quang Dũng
kẻyêuthơ 07.10.2008 21:17:05 (permalink)
ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY.
 
Em ở thành Sơn chạy giặc về.
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi.
Cách biệt bao lần quê Bất Bạt.
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì.
 
Vầng trán em mang trời quê hương.
Mắt em dìu dịu buồn tây phương.
Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm.
Em có bao giờ em nhớ thương.
 
Từ độ thu về loang bóng giặc.
Điêu tàn thôi lại nối điêu tàn.
Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ.
Em có bao giờ lệ chứa chan.
 
Mẹ tôi em có gặp đâu không?
Những xác già nua ngập cánh đồng.
Tôi cũng có thằng con bé dại.
Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông.
 
             Đôi mắt người Sơn Tây.
             U uẩn chiều lưu lạc.
             Buồn viễn xứ khôn khuây.
             Cho nhẹ lòng nhớ thương.
             Em mơ cùng ta nhé.
             Bóng ngày mai quê hương.
             Đường  hoa khô ráo lệ.
 
 
Bao giờ trở lại đồng Dương Cấn.
Về núi Sài Sơn ngóng lúa vàng.
Sông Đáy chập chùng qua Phủ Quốc.
Sáo diều vi vút thổi đêm trăng.
 
Bao giờ tôi gặp em lần nữa.
Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa.
Đã hết sắc màu chinh chiến cũ.
Em có bao giờ em nhớ ta?
 
                QUANG DŨNG.
 
 
 
KẺ Ở.
 
Mai chị về em nhớ gì không?
Mai chị về nhớ má em hồng.
Đường đi không gió lòng sao lạnh?
Bụi vướng ngang đầu mong nhớ mong.
 
Quê chị về xa tít dặm xa.
Rừng thu chiều xao xác canh gà,
Hoa rơi khóc lối thương muôn ngã.
Ngựa lạc rừng hoang qua lướt qua.
 
Ngựa chị dừng bên thác trong veo.
Lòng chị buồn khi nắng qua đèo.
Nơi đây lá vạt vương chân ngựa.
Hươu chạy quay đầu theo ngó theo.
 
Rừng đêm nhoà bóng nhớ mông mênh.
Ngựa chị dừng bên thác trắng dài.
Sao trời đáy nước in chân ngựa.
Buồn dâng đôi mi hàng lại hàng.
 
                    QUANG DŨNG.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9