Động Thơ Tình - Nguyễn Đình Hoài Việt
Viet duong nhan 08.10.2008 18:43:20 (permalink)

ĐỘNG THƠ TÌNH
Tung cánh bướm bay khắp trời phiêu lãng,
Mơ tìm về cõi ánh sáng bình minh.
NDHV


Bay đúng hướng vào vườn hoa thơ mộng
Hồn chơi vơi trong thi động cao sang
Nghe trầm bổng tiếng tơ đồng vang vọng
Khắp đâu đây, sao rực sáng huy hoàng.


Ôi đẹp quá, tiên kiêu sa áo trắng
Đang nô đùa trong ánh sáng thuỷ tinh
Từng sợi nhỏ chiếu lung linh thoang thoảng
Hương trầm hương thơm ngát động thơ tình.


Người nằm đó, dưới mộ hình đất ẩm
Hồn vinh thăng, vui trong đám giai nhân,
Trời lồng lộng có cả nguồn thơ nhạc
Vầng trăng xinh bàng bạc thật bình yên .


Tôi cảm nhận những đêm rằm huyền ảo
Tóc tơ nàng đan dệt áo Bồng lai
Ngàn cánh bướm bay tung trời phiêu lãng
Mơ tìm về cõi bất diệt Thiên thai.


Tôi nhắm mắt để cho đời sống lại
Cho linh hồn bay tận cõi mênh mông
Và trên đó có trùng trùng tinh đẩu
Đẹp vô cùng rất lộng lẫy thiên cung.



Nguyễn Đình Hoài Việt
CA.7/29/05
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2008 18:58:05 bởi Viet duong nhan >
#1
    Viet duong nhan 13.10.2008 08:15:38 (permalink)
    BƯỚM HOA


    Bướm bay trong nắng dương hồng
    Tìm trong ánh mắt thấy lòng nhớ ai.
    Buồn dâng thung lũng liêu trai ,
    Một vài sợi nắng bay ngoài song thưa.


    Nằm mơ giấc ngủ giao mùa,
    Đông xuân trút gió giao thừa tân niên,
    Hình như thoáng bóng nàng tiên,
    Mang đôi cánh trắng bay lên cung hằng.


    Hoa Tiên có biết cho chăng,
    Bướm thần dưới thế mơ màng luyến thương.
    Đêm về mộng mị lạ thường
    Ngạt ngào thoang thoảng dạ hương thơm nồng


    Tỳ ba dìu dặt tơ đồng ,
    Khoan thai trầm bổng lồng trong gió về.
    Mưa ngâu chẻ hạt lê thê,
    Nhưng lòng vẫn ấm vỗ về đường bay,


    Mịt mờ lạc giữa trời mây,
    Lầu đài Hoa Ngọc ngất ngây men tình
    Cửa thiền khép kín tâm linh
    Thánh đường vắng tiếng cầu kinh thiên thần


    Say sưa điệp khúc tình xuân
    Mãi mê tắm mát suối thần mê ly
    Đường về quên lối từ khi
    Bướm Hoa ôm khối tình si vào đời.

    Nguyễn Đình Hoài Việt

    (Thơ Máu Và Nước Mắt )
    23-IV-06
     
    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 06:10:22 bởi Viet duong nhan >
    #2
      Viet duong nhan 13.10.2008 08:17:38 (permalink)
      YÊU NHƯ RỨA

      Hãy mở cửa trái tim hồng nóng bỏng
      Đốt lửa lên sưởi ấm cả mùa đông.
      Trời phong ba mưa gió rét bão bùng
      Ôi lạnh quá đôi môi rung gõ cửa.


      Như sim chín đang thời kỳ mộng đỏ
      Sữa căng tròn trong đó có hồn em
      Tôi đê mê trong tình ái êm đềm
      Và ngất lịm trong bóng đêm lửa cháy.


      Cửa khóa kín, thôi hết đường tháo chạy
      Chỉ nằm yên chấp tay lạy van xin.
      Bóng tối về đang dọa giết linh hồn
      Xin thú tội như con chiên sám hối.


      Là thiên nữ em nhân danh hòa giải
      Cứu một người đang bơi lội qua sông
      Như ni cô oan Thị Kính thuận lòng
      Nhận tất cả nhưng là không chi cả.


      Kẻ hấp hối phải chăng vì nghẹt thở
      Giữa đất trời thiếu dưỡng khí trong người
      Lũy tình yêu đành phải chết mà thôi
      Đâu thoát được vòng tay người siết cổ.


      Yêu chi rứa để cho đời thêm khổ
      Biết thế mà vẫn tròng cổ vào dây
      Trói linh hồn bằng thòng lọng đọa đày
      Không thể gỡ bằng sợi dây tình ái.


      Yêu là thế không chần chừ ái ngại,
      Không hận thù hay phải trái thiệt hơn,
      Như thiêu thân vào chết cháy trong đèn
      Mất tất cả còn trái tim rực lửa

      Không tan vỡ, tình yêu là thế đó.

       
      Nguyễn Đình Hoài Việt

      March 07
       
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 06:14:14 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Viet duong nhan 13.10.2008 08:19:32 (permalink)
        BẾN HẸN



        Em đã hứa xin em đừng lỗi hẹn.
        Cầu Trường Tiền đang đợi đón em qua,
        Chùa Thiên Mụ đang ngân nga chuông đổ
        Kêu gào em tha thiết giữ quê nhà.

        Hãy vui hát bài trường ca hùng tráng
        Đừng mủi lòng khi chập choạng hoàng hôn.
        Nước sông Hương chưa một lần chảy ngược
        Mưa dầm dề làm nước đục trong hơn.

        Tôi vẫn biết đời em luôn mơ mộng
        Tựa trăng rằm ngà ngọc sáng lung linh.
        Đời em đẹp hơn bình minh tỏa rộng
        Vào lòng người đang khát vọng hòa bình.

        Em đã hứa, cố vươn lên em nhé
        Đừng nản lòng hãy vững chí hiên ngang.
        Em đã đến thăm sông Hương núi ngự
        Đừng ngại ngần nghe sóng vỗ Bạch Đằng.

        Thế hệ trẻ hai bà Trưng, Phù Đổng
        Là công nông rất anh dũng kiêu hùng.
        Phải can đảm đắp con đường huyết thống
        Chống độc tài, phá tù ngục bất công.

        Em hãy hứa với lòng mình danh dự
        Đem thơ văn để phục vụ nhân dân.
        Chung bọc trứng giống Rồng Tiên ruột thịt
        Xin đừng quên giòng máu Việt trong tim.

        Nơi điểm hẹn chờ trăng lên sông Hậu
        Hội đồng thuyền hoà khúc tấu Tự Do
        Tình dân tộc sẽ chan hoà bát ngát
        Cùng ba miền đất nước nở trăm hoa.
         
        Nguyễn Đình Hoài Việt

        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 06:00:24 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Viet duong nhan 13.10.2008 08:24:39 (permalink)

          CHIẾC GÙI SƠN NỮ


          Chiều chiều nắng xế lưng trời
          Có cô sơn nữ mỉm cười hái hoa,
          Thoăn thoắt dáng đẹp kiêu sa .
          Mắt đen huyền mộng nước da hoa rừng.
          Xinh xinh gùi lá đeo lưng
          Nặng tình chuyên chở quê hương vào đời.
          Đâu ngờ một sáng bùi ngùi
          Dốc Mơ Định Quán chim trời thôi ca.
          Nàng yêu anh lính xa nhà
          Tin buồn tử trận phương xa bay về
          Xót thương lòng dạ tái tê
          Quên sinh giữ trọn lời thề năm xưa.
          Buôn làng hoang vắng mưa sa
          Khóc thương một đóa hồng hoa lìa đời.
          Bên đường ngôi mộ đơn côi,
          Cái gùi còn đó bóng người còn đâu ?
           
          Nguyễn Đình Hoài Việt

          2006
           
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 06:27:04 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Viet duong nhan 15.10.2008 06:32:59 (permalink)
            Hương Tình Ngày Cũ
             
             
            Nhạt nhòa hương khói buổi hoàng hôn
            Xanh thẳm trời cao mắt lệ buồn
            Xuân về đánh thức hồn cây cỏ
            Thay áo phong sương đã bạc sờn.

            Đất trời sáng rực ánh thiều quang .
            Em gái tôi thương lớn khác thường
            Ửng hồng đôi má không son phấn
            Bẽn lẽn cười duyên rất dễ thương.

            Vì nước xa nhà gởi tặng em
            Món quà sinh nhật tuổi mười lăm,
            Không ngờ ngày cưới em đem mặc
            Chiếc áo hoa cà dấu ấn xuân.

            Thế rồi ngày tháng lướt trôi qua
            Vâng lời cha mẹ lên xe hoa,
            Em về bên ấy xa ba xã
            Cách một con sông phải lụy phà.

            Rước dâu long trọng với đò hoa
            Em mang áo cưới chấm hoa cà
            Thuyền dâu trang trí hoa màu tím
            Tiễn biệt ân tình kỷ niệm xưa.

            Ngày lễ vu quy trời đổ mưa
            Ghe thuyền lướt sóng thả đầy hoa
            Họ hàng trai gái đùa chen lấn
            Nghiêng ngửa chồng chềnh lật úp đò.

            Cứu được cô dâu thoát tử thần
            Hai bên cha mẹ được bình an.
            Riêng chàng rể quí tìm chưa thấy
            Mãi đến ba hôm xác nổi cồn.

            Tìm lại mùa xuân đã nhạt phai
            Mười năm chôn kín mộng đêm dài
            Bây giờ sống lại thời son trẻ
            Hương tình ngày cũ vẫn chưa phai.
             
            Nguyễn Đình Hoài Việt
            MD. 16/02/07
             
            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2008 06:35:09 bởi Viet duong nhan >
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9