Mỗi ngày em mang anh đi vào giữa miền thương nhớ một thuở của tám năm xưaNhưng có khác là không còn lãng mạng vô tư và dỗi hờn cũng chẳng có mong chờ chỉ có nỗi nhớ - rất riêng tư !Nhớ về anh, mĩm cười và bối rối không khóc nhưng có chút buồn lặng lẽ, chút suy tư...Cuộc sống diễn ra như lẽ thường phải vậy bận rộn lo toan và mỗi ngày vẫn thế ta vẫn cùng ăn, cùng ngủ, cùng đi dưới 1 bầu trờiDù là cách xa muôn ngàn địa lý cũng vẫn là có nhau... trong bao yêu thương em luôn gìn giữ bóng hình người vẫn ở tâm tư tháng 10 / 2008