Vị đắng bắt nguồn từ trái tim
Triều Sương 28.01.2005 02:28:59 (permalink)
Buồn quá, nó lang thang khắp nơi, qua những con phố đông ngườI và nó dừng lạI ở một dịch vụ internet. Nó bước vào và chọn một chỗ hơi khuất sau cánh cửa. Thật ra nó không có chủ ý vào mà vì nó không còn chỗ nào để đi , để giết thờI gian. Nó mong sao cho mau hết ngày nhưng dường như hôm nay ngày dài quá.Nó kiểm tra mail. Trong mail toàn là những thư rác chỉ có vài lá thư cũ của mẹ nó gửI, những bức thư mà nó không đụng đến dù nó rất nhớ mẹ. Nó sợ đọc những lờI thư đó nó sẽ không kiềm lòng rồI reply nói rằng nó tha thứ cho mẹ việc đã bỏ rơi nó và nó sẽ gạt đi những uất ức lẫn tự ái mà van xin mẹ nó về vớI nó. Nó thề vớI chính nó : không bao giờ reply thư cho mẹ và càng không bao giờ van xin. Trong lòng nó ko bao giờ có khái niệm van xin dù là mẹ , là ngườI thân yêu quý nhất. Nó đã thề như vậy từ ngày bà ra đi vớI chiếc vali cùng ngườI đàn ông đó đến một nơi xa xôi cách xa nó đến nữa vòng trái đất.
Nó nhấp chuột ngẫu nhiên vào một trang web mà ai đó đã vào trước. Nó hầm hừ nhẹ trong miệng :” Bupbeyeu. Org à…chắc là dành cho con gái đây” Nhưng rồI nó vẫn vào xem.” Cũng không tệ, trang này nhiều chuyên mục quá”
Nó nghĩ như vậy . Thực ra nó không hay vào những trang web vui chơi giảI trí mà chỉ xem tin tức báo chí hay đọc mail. Những trang web khác vớI nó là vô bổ chỉ toàn tán gẫu nhưng hôm nay nó không biết làm gì để giết thờI gian, nó buồn quá, chung quanh nó không có ai để nó tin cậy cùng chia sẻ nỗI lòng.
Nó click vào diẽn đàn xem thử thế nào :” Ồ sao trang này đông thành viên thế nhỉ, online hiện tạI đến một trăm năm mươi sáu ngườI thì hết một trăm hai mươi mốt ngườI là thành viên rồI.. để xem đã”. Nó tò mò click chuột vô box nghe nhạc và vào nghe thử một bài hát của một nam ca sĩ trẻ LH nào đó.” Nghe cũng được” Nó lại thoát ra khỏi box và vào click vô box kế tiếp. “À, box thơ tình”
Nó nhấp thử vào một topic của một nick rất là con trai Lam Thu Phong
_ để xem tên này làm thơ hay là chép một bài thơ của ngườI khác _Nó thầm nghĩ
Anh vô tình ném xuống lòng em
Viên sỏI nhỏ của một trò đuà nghịch
Anh thú vị cườI mắng em là ngốc nghếch
mặc những vỏng tròn băn khoăn lăn xa
Anh vô tình như ngọn gió thoảng qua
Cứ vung vẩy như chao ngàn cành lá
Không hò hẹn chẳng mong chờ gì cả
Sao lòng em như lá ngẩn ngơ bay
…..
_hay thật – nó nghĩ rồI liếc mắt nhìn qua cái avater không chút gì của con trai kia..vậy mà nó đã nghĩ người viết bài thơ này cũng là một tên mày râu như nó. RồI nó suy nghĩ kỹ :
_ À, Lâm Thu Phong tức là rừng thu lá đỏ….ùhm nick hay và có chất thơ ghê..hèn gì sáng tác bài thơ cũng hay.
_ Ồ, diều hành viên box thơ mà..thảo nào _ Nó chép miệng rồI lạI liếc nhìn vào chữ online màu đỏ đang rực sáng phiá dưới.
_ Nick này đang online_ Nó tự nhủ
Tự dưng trong nó muốn được làm quen vớI nick này..thử xem… nó nghĩ rằng quen thử một ai để nói chuyện cho đỡ buồn lúc này. Nó đăng ký thành viên vớI cái nick “Kỵ sĩ muà thu “. Nó vẫn yêu muà thu dù Sài Gòn quanh năm chỉ hai muà mưa nắng nhưng vớI nó muà thu vẫn là muà đẹp nhất. Nó cũng yêu thơ và cũng hay sáng tác thơ và không ai trong gia đình biết rằng nó có khả năng lãng mạng đó. Nhìn bề ngoài nó dám chắc không ai biết được vì nó luôn là một ngườI lạnh lùng, khó gần guĩ. Nó rất sợ ngườI khác yêu quý mình cũng như yêu quý một ngườI nào đó. Nó sợ ngườI mà nó yêu quý tổn thương nó và nó cũng vậy.
Nó nhắn tin cho Lam Thu phong và lập tức nó nhận được hồI âm.Tin hồI âm :
“ Chào bạn , Phong rất vui được quen vớI bạn. Nick Yahoo của Phong chính là Rungthudo, khi nào bạn rảnh Phong sẽ chat vớI bạn.Cám ơn bạn đã khen bài thơ dó của Phong, Phong nghĩ chắc bạn cũng có thể làm thơ nhỉ. Phong rất vui nếu được đọc bài thơ của bạn sáng tác”
_ Cách nói chuyện hay và gần guĩ quá _ Nó nghĩ thầm
Rồi nó vào yahoo và add nick. Chỉ vài giây thì hoàn tất , nó có một ngườI bạn mớI không biết mặt chỉ vỏn vẹn vớI một tên nick.
Nó chat cùng nick LTP khá lâu, cuộc trò chuyện rất thú vị và gần guĩ. Nó cảm giác như đang trò chuyện cùng một ngườI bạn thân thiết. Lam Phu Phong tên thật là Hà My lớn hơn nó một tuổi. Nó cũng nói thật tên của nó cho cô ấy nghe. Nó nghĩ, một cái tên thôi mà không việc gì phảI dấu cả, trên net chỉ là ảo thôi chứ có khi nào gặp nhau nhiều ngoài đời, có nói thật thì cũng ai biết mặt ai. vậy mà những đưá bạn trên lớp của nó lạI hay nói xạo tên mục đích không cho biết tên thật, làm như vậy để làm gì, gian dốI như vậy có hay ho gì đâu.

Mãi đến khi nó nhìn vào đồng hồ thì mớI biết trờI đã tốI từ lúc nào, nó mảI mê trò chuyện cùng cô ấy , sư tỷ mớI của kết nghĩa của nó nên quên hết tất cả, quên cả cái nỗI buồn khiến nó vào nơi này. Cô ấy nói rằng nó nhỏ hơn một tuổI thì phảI xưng là chị và kết nghĩa nhau. Nó cườI xoà đồng ý,khôg sao cả….chị thì chị. Nó đã mong mình có một ngườI chị để yêu thương để được che chở. Nó vẫn thường ganh tỵ những đứa bạn có chị để thương yêu. Nó đã không có nhưng bây giờ khác rồi. Nó có một bà chị mớI thật dễ thương. Nó thử tưởng tượng ra một ngườI con gái rất ư nữ tính, mái tóc dài óng ả cùng vớI đôi mắt hiền diụ dáng ngườI mảnh mai chính là chị Hà My của nó. Nó tưởng tượng ra cũng từ những gì nó suy nghĩ về chị qua cách chị nói chuyện vớI nó, qua những câu thơ chị viết và qua cả cái nick thật thơ của chị…

Nó quyến luyến tạm biệt khi chị nói cần phảI ofline kổi mạng. Nó vui vì được quen biết chị, chị nhiệt tình và lắng nghe những gì nó nói, chị chia sẻ vớI nó nỗI buồn và còn hơn những điều đó là nó cảm nhận ở chị sự thân ái chân thành.Ra về,trong nó bây giờ không còn nỗI buồn hiện hữu. Nó hẹn lòng ngày mai sẽ nói chuyện vớI chị nữa, ngày mai sẽ sáng tác nhiều bài thơ tặng chị, những bài thơ sắc thu nó sáng tác và giữ kín chỉ riêng mình biết mà thôi.

Và hôm nay nó háo hức gởI lên cho chị xem và cùng chị phân tích cái hay cái dở trong thơ và cùng nhau sửa chữa. Nó rất vui. Nó cảm thấy niềm vui này là niềm vui duy nhất mà nó tưởng chừng mình đã đánh mất lâu rồi. Chị đã giúp nó tất cả. Những ngày kế tiếp chị và nó vẫn hẹn nhau cùng nói chuyện , cùng làm thơ, đốI thơ vớI nhau hay cùng xem và bình luận một câu truyện nào đó. Cũng thỉnh thoảng chị kể cho nó nghe những chuyện của chị, nó im lặng lắng nghe thông cảm , an uỉ…Nó mừng vì chị cũng tin nó như nó đã tin chị.

Chị đã luôn hiện hữu trong lòng nó, trong tâm trí nó đến nỗI đêm về nó cũng thấy nhớ quay quắt. chưa bao giờ có một ngườI con gái nào ảnh hưởng đến nó nhiều như chị. Nó biết rằng nó đã yêu chị tha thiết.Những vần thơ sau này nó sáng tác đều man mác tình ý vớI chị , chị nhận ra nhưng hỏI nó rằng nó đã quen vớI cô gái nào.Nó hơi thất vọng vì chị chỉ xem nó như em trai trong khi ngườI nó yêu chính là chị. Và nó lấy hết can đảm thú nhận với chị tình cảm của nó dành cho chị.
Một dấu chấm lặng hiện hưũ giữa chị và nó. Chị nhẹ nhàng từ chốI vì lý do chị đã có ngườI thương. No cảm thấy như bầu trờI sụp đổ. Nó đã khiếm nhã thoát khỏI mạng mà không chào tạm biệt chị. Nó buồn quá và nó không còn tự chủ việc mình làm. Nó thất tình.

Những ngày sau nó cố ý không online , không vào yahoo, nó chỉ lướt web xem có nick của chị hay ko.. nhưng nó nhớ quá ..nó xem những bài viết của chị để đỡ nhớ..chị có online, chắc chị cũng đang đợI nó. Nó biết nhưng nó sợ gặp chị sợ nghe chị an uỉ , sợ nghe những lờI rất thật của chị..nó rất sợ…

Qua một thờI gian nó bận lo thi cử nên không lên mạng và thi xong nó nhớ đến chị, nó lên mạng và tìm lạI trang web cũ..không có chị ở đó, những bài viết của chị vãn là những bài viết cũ mà nó đã xem. Chị cũng không lên net từ lâu rồi. Nó và yahoo , nick mang tên chị tối xám một màu offline. Nó buồn bã mở mail. Nó có thư mớI, thư của chị. Nó run run click chuột vào xem thư. Chị chỉ viết có bốn chữ:”Xin lỗi…tạm biệt”
chỉ vỏn vẹn vậy thôi mà nó hiểu. Nó sẽ không còn được tiếp chuyện vớI chị nữa. Nó đã phạm lỗI vói chính nó, đánh mất một tình bạn tri kỷ chính vì những cư xử của nó. Nó khóc, những giọt lệ rơi mặn môi và nó cảm nhận được vị đắng của chính mình: “vị đắng bắt nguồn từ trái tim.”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2005 18:07:01 bởi Triều Sương >
#1
    hellomy9 29.01.2005 01:33:42 (permalink)
    Hôm nay nó lại nghe rock, thứ âm nhạc mà trước đây nó chưa hề nghĩ sẽ có lúc nó muốn nghe đến như vậy. Nó nhớ từng đọc ở đâu đó khái niệm về rock như thế này: "Rock là loại nhạc kích động, làm máu người ta sôi lên, làm cả đám đông như phát rồ vì tiết tấu và âm lượng dữ dội của rock kích hoạt những bản năng sinh vật sâu thẳm trong con người . Rock không soi sáng mà chỉ ám thị. Rock không xoa dịu tâm hồn mà chỉ giải toả ức chế. Bằng những kênh năng lượng được truyền dẫn xuyên qua các tâm thức cá nhân, rock gộp đám đông thành một khối đồng nhất. Rock loại trừ hoài niệm cũng như ước vọng, làm nhạt nhoà cả quá khứ lẫn tương lai để chỉ còn một điểm đông đặc: hiện tại. Đó là một thứ hiện tại cháy bỏng và mang ảo ảnh siêu thoát. Ở góc độ nào đó, rock giống như một loại ma tuý – “những liều cocaine tiêm đằng tai...” Ừ thì lúc đó, nó không nghĩ ngợi chi cho lắm, chỉ thấy hơi buồn cười, và hơi tò mò, một chút thú vị chăng? cũng có thể lắm.. nhưng rock lúc đó với nó chưa là gì cả.

    Nó quen biết một người trên mạng, người mà sau này nó nhận làm anh hai kết nghĩa. Thật lòng mà nói, trước giờ người anh này của nó luôn có cách ăn nói theo kiểu "phớt đời", nhiều lúc nó còn thấy anh có vẻ bi quan, ít khi nó thấy anh yêu đời theo cách người ta vẫn luôn cố gắng sống cho được như thế. Nhưng có điều, anh hai nó yêu rock đến lạ lùng, chỉ những khi nói về rock anh hai nó mới hào hứng, sôi nổi, và nó cảm giác anh hai nó những lúc này mới thật sự đang sống.. sống đẹp...!

    Anh hai nó giới thiệu nó 18 & Life - Skid Row, Alone - Heart, It's my life - Bon Jovi... và đủ thứ bài mà nó không thể nào nhớ hết. Nó không quan tâm lắm đến rock cho đến một ngày... nó cảm thấy mệt mỏi và có cảm giác mình gục ngã, không thể đứng lên được. Nó nghe rock, nghe hết bài này đến bài khác, nó thậm chí mở volume maximum để mà nghe. Nó vừa nghe, vừa đọc lời bài hát.. và nó có cảm giác như mình được giải thóat, một phần con người nó như bay ra khỏi thân xác nó và cứ bay lên, bay lên cao mãi. Nó đòi hỏi ở âm nhạc rất nhiều, ca từ phải thế này, âm điệu phải thế nọ, và cả bài hát phải có ý nghĩa... thế nhưng nó vẫn tìm thấy ở rock - thứ âm nhạc nó từng cho là "nhảm" - một phong cách khác hơn thế nhiều, nhất là bài It's my life, lời bài hát này để lại ấn tượng rất sâu trong lòng nó....

    Bài rock đầu tiên nó nghe là You can win, If you want của hai thành viên nhóm Modern Talking. Nói chung thì rock không hẳn là lúc nào cũng ồn ào huyên náo, không có mục đích chuyển tải ý nghĩa cuộc sống mà... thế là nó bắt đầu nghe rock mỗi khi nó cảm thấy mệt mỏi, mất niềm tin... còn bây giờ nó nghe rock, à... nó đang nghe rock.. đơn giản vì nó muốn nghe nhịp điệu của rock..... ít ra nhip điệu của rock vẫn còn nhanh hơn nhịp điệu cuộc sống ngòai kia. Nó vẫn không biết gì...

    Rồi một ngày, nó nhận được tin nhắn của anh hai trên điện thọai, nó ngơ ngác đọc dòng tin "em không chút hối hận gì sao? hôm trước không liên lạc được với em, ngày hôm qua cũng vậy, em không biết anh lo hả?" mà cảm thấy ngạc nhiên.. Từ hôm đó trở đi, nó bắt đầu tìm hiểu được nhiều thông tin về anh hai nó. Anh nó thì cứ giấu, nhưng rồi nó cũng biết được một ít, anh nó bị bệnh. Mà bệnh gì nhỉ? Nó cảm thấy bực mình, thời đại gì rồi mà có bệnh không biết chữa ngay đi, sao hời hợt với bản thân thế cơ chứ! Biết anh hai nhiều lúc không ăn được, ăn vào lại nôn ra, đôi khi còn nôn ra máu.. thật tình nó phát quạu. Mỗi lần anh nó gọi điện, hay nó gọi điện cho anh hai, nó lại mắng một chập cho bỏ tức. Nó nhận được một câu trả lời của anh hai, anh hai đã nhắn nó: "em quá nghiêm túc, quá thẳng thắn, em không biết cảm giác của một người đang tuyệt vọng như thế nào". Ừ... nó bây giờ đã hiểu điều mà bấy lâu nay nó luôn thắc mắc.. nó đã hiểu tại sao anh hai nó luôn có cái vẻ "phớt đời" như thế, "bi quan" như thế.... Nó tự hỏi biết nhiều quá liệu có tốt không, và nếu nó là anh hai nó, biết mình không sống được bao lâu, thì nó sẽ tiếp tục sống tốt như anh hai được không.

    Nó cũng từng nghĩ có bệnh nào mà không thể chữa.. nó ghét anh hai nó nhiều lắm... nhưng câu anh hai nó từng nói: "em có biết cảm giác của người có tất cả, rồi mất tất cả nó thế nào không?" khiến nó đau lòng. Nó hiểu rõ điều đó tàn nhẫn đến thế nào, anh hai nó có biết không? Nó cũng biết anh hai nó 7 tuổi đã ra ngòai làm ăn rồi, cuộc sống đâu phải dễ, cả một quá khứ của anh hai nó trôi qua thế nào... nó hình dung ra được, nó không quan trọng lắm cái gọi là quá khứ của anh hai nó, mặc dù nó luôn biết quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại ra sao.. Nó biết anh hai là anh hai nó, điều này đủ để nó hài lòng rồi.

    This ain't a song for the broken-hearted
    A silent prayer for the faith-departed
    I ain't gonna be just a face in the crowd
    You're gonna hear my voice
    When I shout it out loud

    Chorus:
    It's my life
    It's now or never
    I ain't gonna live forever
    I just want to live while I'm alive
    (It's my life)
    My heart is like an open highway
    Like Frankie said
    I did it my way
    I just wanna live while I'm alive
    It's my life

    This is for the ones who stood their ground
    For Tommy and Gina who never backed down
    Tomorrow's getting harder make no mistake
    Luck ain't even lucky
    Got to make your own breaks

    Chorus:
    It's my life
    And it's now or never
    I ain't gonna live forever
    I just want to live while I'm alive
    (It's my life)
    My heart is like an open highway
    Like Frankie said
    I did it my way
    I just want to live while I'm alive
    'Cause it's my life

    Better stand tall when they're calling you out
    Don't bend, don't break, baby, don't back down

    Chorus:
    It's my life
    And it's now or never
    'Cause I ain't gonna live forever
    I just want to live while I'm alive
    (It's my life)
    My heart is like an open highway
    Like Frankie said
    I did it my way
    I just want to live while I'm alive

    Chorus:
    It's my life
    And it's now or never
    'Cause I ain't gonna live forever
    I just want to live while I'm alive
    (It's my life)
    My heart is like an open highway
    Like Frankie said
    I did it my way
    I just want to live while I'm alive
    'Cause it's my life!

    It's my life... Vậy thì sao chứ... "yêu cuộc sống và vẫn muốn được sống.. ngay cả khi tôi đang sống'' sao? đó là cuộc sống của anh hai à? Nó muốn nói là... vậy cũng tốt lắm, rất tốt. Tư tưởng tốt sẽ tạo nên con người tốt và bản lĩnh. Nó chỉ cần anh hai nó biết nó và mọi người cần anh hai nó cố lên, thế thôi. Nó không thương hại anh, sau này cũng vậy. Nó quan tâm anh hai nhiều lắm.

    Anh hai nó cũng không phải lo lắng, nó sẽ không làm gì để người khác phải lo lắng, nó là vậy mà, anh hai có hiểu nó không. It's my life... too.

    Vị đắng đôi khi không phải từ trái tim.. mà từ.... một nốt nhạc trầm lắng..
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2005 23:24:42 bởi hellomy9 >
    #2
      Triều Sương 29.01.2005 18:15:57 (permalink)


      Trích đoạn: hellomy9


      It's my life... Vậy thì sao chứ... "yêu cuộc sống và vẫn muốn được sống.. ngay cả khi tôi đang sống'' sao? đó là cuộc sống của anh hai à? Nó muốn nói là... vậy cũng tốt lắm, rất tốt. Tư tưởng tốt sẽ tạo nên con người tốt và bản lĩnh. Nó chỉ cần anh hai nó biết nó và mọi người cần anh hai nó cố lên, thế thôi. Nó không thương hại anh, sau này cũng vậy. Nó quan tâm anh hai nhiều lắm.

      Anh hai nó cũng không phải lo lắng, nó sẽ không làm gì để người khác phải lo lắng, nó là vậy mà, anh hai có hiểu nó không. It's my life... too.

      Vị đắng đôi khi không phải từ trái tim.. mà từ.... một nốt nhạc trầm lắng..


      tư tưởng tốt sẽ tạo nên con người tốt và bản lĩnh==> đúng là như vậy nhưng có bao giờ bạn đặt mình ví trí của anh Hai bạn xem, có lẽ anh ấy đang rất đau khổ vì căn bệnh đó, căn bệnh nan y đã bào mòn cả niềm tin ý chí. Còn gì đau khổ hơn sống mà đợi chờ cái chết..điều này chính là nỗi đau từ trong nỗi đau đó bạn.

      T_LS mong rằng đây chỉ là truyện do bạn sáng tác ra chứ ko phải thực..nếu thực thì buồn lắm.
      #3
        hellomy9 29.01.2005 22:54:51 (permalink)
        Cám ơn Triều Sương thật nhiều, nhưng cuộc sống.. có rất nhiều điều không thể biết trước được, không thể tin nó xảy ra được, không thể ngờ nó luôn tiếp diễn.. và mọi thứ. Bạn có đọc một sáng tác trên Tuổi Trẻ Chủ Nhật không? Một tình báo không chết vì tin tức bị lộ, mà đơn giản chỉ vì bị một chú heo trên lan cang một nhà cao tầng rơi trúng. Đơn giản đến mức mà ai nghe xong cũng phải ngạc nhiên và tò mò hỏi: "thế con heo nó làm sao?". Vì vậy mà hellomy cũng từng hi vọng đây chỉ là một sáng tác, còn bây giờ hellomy chỉ hi vọng anh hai mình nói dối. Có phải đáng tiếc không.. chưa bao giờ anh hai dối mình...

        Thật sự mà nói hellomy không quan tâm nhiều đến cái chết, mỗi người sinh ra trên thế giới này đều có một sứ mạng để hoàn thành, có lúc người ta phải ra đi sau khi mọi thứ đã kết thúc. Dĩ nhiên sống trọn đời thì còn gì bằng, nhưng nếu phải ra đi.. thì cũng... không nên đau lòng quá. Chỉ cần là sống một ngày, chiến đấu một ngày. Cố gắng làm cho xong trước thời hạn những gì mình muốn. Anh hai là anh hai của mình, anh hai sẽ làm được điều đó có phải không? ^_^ Ban đầu đứa em gái này cũng rất khó chấp nhận, nhưng thời gian luôn giúp nó tự điều chỉnh và cân bằng cảm xúc.. nó hứa với anh hai là sẽ thôi không buồn nữa.
        #4
          Triều Sương 30.01.2005 18:16:54 (permalink)


          Trích đoạn: hellomy9


          . Chỉ cần là sống một ngày, chiến đấu một ngày. Cố gắng làm cho xong trước thời hạn những gì mình muốn. Anh hai là anh hai của mình, anh hai sẽ làm được điều đó có phải không? ^_^ Ban đầu đứa em gái này cũng rất khó chấp nhận, nhưng thời gian luôn giúp nó tự điều chỉnh và cân bằng cảm xúc.. nó hứa với anh hai là sẽ thôi không buồn nữa.


          Anh Hai của bạn thật hạnh phúc vì có người em như bạn. Mình rất thích câu nói của bạn " chỉ cần sống một ngày, chiến đấu một ngày" của bạn. Đúng vậy, cuộc sống không phải là những chuỗi ngày trầm lặng mà cũng ko phải lúc nào cũng vậy. Chúng ta điều khiển cuộc sống chứ ko bao giờ để cuộc sống điều khiển mình.
          Chúc anh Hai bạn sẽ vượt qua được mọi khó khăn sắp trước mắt với tất cả niềm tin, nghị lực cùng với tình yêu thương của bạn.
          #5
            alone_hearts 31.01.2005 21:11:38 (permalink)
            Trả lời bài viết thế nào mà hellomy lại click nhầm button "Sửa" thay vì "Trả lời", nếu không là mod thì đã được báo lỗi và sẽ may mắn không làm mất bài của anh hai. Em gái sorry anh hai nhe

            ===========================

            hellomy vốn dĩ không tin vào cuộc sống chỉ tồn tại những giấc mơ màu hồng, nhưng vui hay buồn - hạnh phúc hay đau khổ thì suy cho cùng cũng chỉ là nhận thức của con người ta mà thôi. anh hai của nó biết điều này không nhỉ? ừ, biết thì đã sao, ai mà chẳng có những phút yếu đuối và đầu hàng số phận, nó biết chứ. chẳng phải có nhiều khi, anh hai muốn buông bỏ tất cả sao? nhưng anh hai vẫn sống và vẫn có thể là người an ủi những khi nó buồn được mà? vì cái gì vậy? đó là tình yêu cuộc sống và là bản năng sinh tồn anh hai à.. nếu tham gia một cuộc chơi, phải chơi đến cùng, đơn giản là vậy. chiến thắng? thất bại? còn quan trọng sao? nếu không thể lựa chọn thì anh hai vẫn cứ phải chơi đến cùng, và phải chơi hết mình, chơi một cách... thật đẹp. "thua cuộc" sao? hai chữ đó không có trong từ điển sống của một rocker, hoặc là anh hai từ bỏ rock đi, và từ bỏ ước vọng sống của mình.

            hellomy tự hỏi tại sao anh hai nó quá quan trọng vấn đề cuộc sống có chấp nhận mình hay không. nếu anh hai muốn cuộc sống này và mọi người xung quanh chấp nhận mình, tại sao không bắt đầu từ việc chính anh hai chấp nhận anh đi đã? anh hai phải tự cho mình một cơ hội trước khi muốn người khác tạo cơ hội cho anh, anh hiểu điều đó không?
            đứa em gái này cũng tự hỏi, tại sao người ta cần cả thế giới chấp nhận họ đã thay đổi? thay vì chỉ cần một đám đông luôn ở đằng sau ủng hộ mình? anh hai sống với thế giới hay với những người anh yêu quý và yêu quý anh, chấp nhận anh? em gái anh hai chưa bao giờ thi vị hóa người anh này cả, nghĩ anh tốt đẹp cũng chưa bao giờ. nó hiểu việc nó và anh hai cùng làm ở hoathuytinh, một việc làm thật sự có ý nghĩa rất nhiều. anh hai à, đánh giá và nhận xét một người không nhất thiết dựa trên thang đánh giá nhận xét của mọi người, thậm chí không nhất thiết dựa trên cách mà người đó thể hiện.

            nói tóm lại, em gái anh vẫn có những lúc mệt mỏi và tuyệt vọng, nhưng sáng hôm sau lại là một ngày mới, dù thân xác một người có thể chết dần mòn, nhưng chỉ cần lý trí họ sống, họ sẽ sống tốt. từ đầu đến cuối, em gái vẫn không nhìn nhận sai về anh hai, anh hai làm được mà ^_^

            cuối cùng, hellomy không thích phải nói nhiều, 17 gặp nhau thì anh hai biết he.he..

            .. nếu có chuyện gì không hay, thì em gái cũng đã biết một người chị.... cũng hay lắm.. chị rất dễ thương..... hì.. vui lên thôi, "Shall we dance Mr. Hai?" hi.hi..
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2005 21:04:26 bởi hellomy9 >
            #6
              alone_hearts 06.02.2005 16:20:50 (permalink)
              Hôm qua nó lại buồn , lại nghe rock và bê bồ đà nó không hiểu sao cuộc đời nó càng ngày lại chui vào ngõ cụt. càng cố gắng sống thì nó lại càng gặp nhiều thất vọng. thật không thể nào biết được ! không lẽ những cố gắng của nó từ trước tới giờ là vô nghĩa hay sao? liệu cơ thể của nó còn chịu đựng được bao nhiêu lâu nữa? có ai biết rằng trước kia nó muốn chết mấy lần nhưng vẫn không chết được không lẽ cuộc đời này trớ trêu vậy sao? bây giờ trong cuộc sống của nó chỉ biết rock và rock ngòai ra nó chẳng biết làm dzì nữa ! con người ai chẳng có lúc gục ngã nhưng nó cũng đã ngã nhiều và cũng tự đứng lên rất nhiều nhưng càng ngày thời gian càng làm cho nó hao mòn từ từ ! có ai hiểu nó không? nó đã bị bỏ rơi từ lâu lắm rồi nó không biết từ khi nào nữa chỉ biết rằng từ lâu lắm rồi nó không biết đến tình thương của người khác dành cho mình làm sao nó không biết vị nồng ấm từ trong mỗi trai tim con người mà chỉ biết vị đắng , đau khổ và mất niềm tin trong nó !
              #7
                Sáng 06.02.2005 18:01:06 (permalink)
                ...không...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2005 21:18:23 bởi Sáng >
                #8
                  alone_hearts 12.02.2005 15:18:11 (permalink)
                  Bạn không biết người khác rơi vào hoàn cảnh như thế nào thì làm sao bạn có quyền đáng giá ngườii khác?nếu bạn bảo tôi quên những cố gằng đó di thì tại sao bạn lại khuyên tôi hãy chiến đấu? bạn không thấy trong cách nói chuyện của bạn đối lập với nhau quá sao? trước khi nói người khác thì hãy xem lại bản thân mình đi đã
                  #9
                    hellomy9 14.02.2005 04:11:38 (permalink)
                    Anh hai à, hai chữ "hoàn cảnh" không nói lên được gì cả, anh hai biết thế mà, có đúng không? Em gái có quyền đánh giá anh hai và những người khác chứ? Không.. sao? Có đấy, anh hai biết mà. Người ta sống là tồn tại cùng lúc với các mặt mâu thuẫn của gia đình, xã hội, và của chính bản thân mỗi người nữa. Anh hai không chấp nhận được các mặt đối lập sao?

                    Em gái rất lo cho anh hai, vậy thì sao? hình như điều đó không chắc có thể giúp anh hai mạnh mẽ hơn ngày hôm qua, kiên định hơn ngày hôm nay, và cố gắng sống hạnh phúc qua "những ngày mai". Những gì em gái muốn nói với anh trước sau vẫn chỉ có một thôi, đơn giản là "sống hay là chết". Anh hai chọn con đường này rồi thì đừng nên phụ mình. Có thể nhiều lúc anh hai không chịu nổi áp lực từ cuộc sống, mệt mỏi, và nghĩ đến cái chết như là một cái quyền được chọn lựa khi nào mình muốn chết thì chết vậy.. anh hai có quyền nghi ngờ sự sống sẽ rời bỏ mình một ngày nào đó, nhưng anh không có quyền nghi ngờ tham vọng sống của mình đâu và đừng tự cho mình cái quyền đó.

                    Sẽ không còn lời động viên nào của em như thế nữa, anh hai nhớ bảo trọng. Những gì cần nói em gái đã nói hết rồi, có thể anh hai thấy em quá tàn nhẫn và dửng dưng, đó là cách mà em tiến về phía trước mà.. tàn nhẫn với mình và dửng dưng với nỗi đau của mình. Em không chắc mình đúng, nhưng em chắc chắn em đã sống tốt và em sẽ sống hạnh phúc.

                    Cố lên nhé,

                    Em gái.

                    P.S: Em không thích nhìn thấy anh hai trở nên như thế, cuộc sống vẫn cứ là cuộc sống dù có hay không có chúng ta trong nó, vậy tại sao chúng ta không sống để biết mình đang sống nhỉ. Ngày xưa và bây giờ cuộc sống của chúng ta cũng chỉ nằm trong lòng bàn tay chúng ta thôi, hãy cứ nắm chắc lấy nó, quyết định vậy đi! Em sẽ khóa chủ đề này ở đây. Còn nữa, đừng gay gắt và quay lưng với những tấm lòng mở ra, bởi vì anh sẽ không buồn đâu, nhưng rồi anh sẽ biết cách để hối hận đấy. Nếu như.. anh chưa từng...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2005 21:41:18 bởi hellomy9 >
                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9