Vị đắng bắt nguồn từ trái tim
Triều Sương 28.01.2005 02:28:59 (permalink)
Buồn quá, nó lang thang khắp nơi, qua những con phố đông ngườI và nó dừng lạI ở một dịch vụ internet. Nó bước vào và chọn một chỗ hơi khuất sau cánh cửa. Thật ra nó không có chủ ý vào mà vì nó không còn chỗ nào để đi , để giết thờI gian. Nó mong sao cho mau hết ngày nhưng dường như hôm nay ngày dài quá.Nó kiểm tra mail. Trong mail toàn là những thư rác chỉ có vài lá thư cũ của mẹ nó gửI, những bức thư mà nó không đụng đến dù nó rất nhớ mẹ. Nó sợ đọc những lờI thư đó nó sẽ không kiềm lòng rồI reply nói rằng nó tha thứ cho mẹ việc đã bỏ rơi nó và nó sẽ gạt đi những uất ức lẫn tự ái mà van xin mẹ nó về vớI nó. Nó thề vớI chính nó : không bao giờ reply thư cho mẹ và càng không bao giờ van xin. Trong lòng nó ko bao giờ có khái niệm van xin dù là mẹ , là ngườI thân yêu quý nhất. Nó đã thề như vậy từ ngày bà ra đi vớI chiếc vali cùng ngườI đàn ông đó đến một nơi xa xôi cách xa nó đến nữa vòng trái đất.
Nó nhấp chuột ngẫu nhiên vào một trang web mà ai đó đã vào trước. Nó hầm hừ nhẹ trong miệng :” Bupbeyeu. Org à…chắc là dành cho con gái đây” Nhưng rồI nó vẫn vào xem.” Cũng không tệ, trang này nhiều chuyên mục quá”
Nó nghĩ như vậy . Thực ra nó không hay vào những trang web vui chơi giảI trí mà chỉ xem tin tức báo chí hay đọc mail. Những trang web khác vớI nó là vô bổ chỉ toàn tán gẫu nhưng hôm nay nó không biết làm gì để giết thờI gian, nó buồn quá, chung quanh nó không có ai để nó tin cậy cùng chia sẻ nỗI lòng.
Nó click vào diẽn đàn xem thử thế nào :” Ồ sao trang này đông thành viên thế nhỉ, online hiện tạI đến một trăm năm mươi sáu ngườI thì hết một trăm hai mươi mốt ngườI là thành viên rồI.. để xem đã”. Nó tò mò click chuột vô box nghe nhạc và vào nghe thử một bài hát của một nam ca sĩ trẻ LH nào đó.” Nghe cũng được” Nó lại thoát ra khỏi box và vào click vô box kế tiếp. “À, box thơ tình”
Nó nhấp thử vào một topic của một nick rất là con trai Lam Thu Phong
_ để xem tên này làm thơ hay là chép một bài thơ của ngườI khác _Nó thầm nghĩ
Anh vô tình ném xuống lòng em
Viên sỏI nhỏ của một trò đuà nghịch
Anh thú vị cườI mắng em là ngốc nghếch
mặc những vỏng tròn băn khoăn lăn xa
Anh vô tình như ngọn gió thoảng qua
Cứ vung vẩy như chao ngàn cành lá
Không hò hẹn chẳng mong chờ gì cả
Sao lòng em như lá ngẩn ngơ bay
…..
_hay thật – nó nghĩ rồI liếc mắt nhìn qua cái avater không chút gì của con trai kia..vậy mà nó đã nghĩ người viết bài thơ này cũng là một tên mày râu như nó. RồI nó suy nghĩ kỹ :
_ À, Lâm Thu Phong tức là rừng thu lá đỏ….ùhm nick hay và có chất thơ ghê..hèn gì sáng tác bài thơ cũng hay.
_ Ồ, diều hành viên box thơ mà..thảo nào _ Nó chép miệng rồI lạI liếc nhìn vào chữ online màu đỏ đang rực sáng phiá dưới.
_ Nick này đang online_ Nó tự nhủ
Tự dưng trong nó muốn được làm quen vớI nick này..thử xem… nó nghĩ rằng quen thử một ai để nói chuyện cho đỡ buồn lúc này. Nó đăng ký thành viên vớI cái nick “Kỵ sĩ muà thu “. Nó vẫn yêu muà thu dù Sài Gòn quanh năm chỉ hai muà mưa nắng nhưng vớI nó muà thu vẫn là muà đẹp nhất. Nó cũng yêu thơ và cũng hay sáng tác thơ và không ai trong gia đình biết rằng nó có khả năng lãng mạng đó. Nhìn bề ngoài nó dám chắc không ai biết được vì nó luôn là một ngườI lạnh lùng, khó gần guĩ. Nó rất sợ ngườI khác yêu quý mình cũng như yêu quý một ngườI nào đó. Nó sợ ngườI mà nó yêu quý tổn thương nó và nó cũng vậy.
Nó nhắn tin cho Lam Thu phong và lập tức nó nhận được hồI âm.Tin hồI âm :
“ Chào bạn , Phong rất vui được quen vớI bạn. Nick Yahoo của Phong chính là Rungthudo, khi nào bạn rảnh Phong sẽ chat vớI bạn.Cám ơn bạn đã khen bài thơ dó của Phong, Phong nghĩ chắc bạn cũng có thể làm thơ nhỉ. Phong rất vui nếu được đọc bài thơ của bạn sáng tác”
_ Cách nói chuyện hay và gần guĩ quá _ Nó nghĩ thầm
Rồi nó vào yahoo và add nick. Chỉ vài giây thì hoàn tất , nó có một ngườI bạn mớI không biết mặt chỉ vỏn vẹn vớI một tên nick.
Nó chat cùng nick LTP khá lâu, cuộc trò chuyện rất thú vị và gần guĩ. Nó cảm giác như đang trò chuyện cùng một ngườI bạn thân thiết. Lam Phu Phong tên thật là Hà My lớn hơn nó một tuổi. Nó cũng nói thật tên của nó cho cô ấy nghe. Nó nghĩ, một cái tên thôi mà không việc gì phảI dấu cả, trên net chỉ là ảo thôi chứ có khi nào gặp nhau nhiều ngoài đời, có nói thật thì cũng ai biết mặt ai. vậy mà những đưá bạn trên lớp của nó lạI hay nói xạo tên mục đích không cho biết tên thật, làm như vậy để làm gì, gian dốI như vậy có hay ho gì đâu.

Mãi đến khi nó nhìn vào đồng hồ thì mớI biết trờI đã tốI từ lúc nào, nó mảI mê trò chuyện cùng cô ấy , sư tỷ mớI của kết nghĩa của nó nên quên hết tất cả, quên cả cái nỗI buồn khiến nó vào nơi này. Cô ấy nói rằng nó nhỏ hơn một tuổI thì phảI xưng là chị và kết nghĩa nhau. Nó cườI xoà đồng ý,khôg sao cả….chị thì chị. Nó đã mong mình có một ngườI chị để yêu thương để được che chở. Nó vẫn thường ganh tỵ những đứa bạn có chị để thương yêu. Nó đã không có nhưng bây giờ khác rồi. Nó có một bà chị mớI thật dễ thương. Nó thử tưởng tượng ra một ngườI con gái rất ư nữ tính, mái tóc dài óng ả cùng vớI đôi mắt hiền diụ dáng ngườI mảnh mai chính là chị Hà My của nó. Nó tưởng tượng ra cũng từ những gì nó suy nghĩ về chị qua cách chị nói chuyện vớI nó, qua những câu thơ chị viết và qua cả cái nick thật thơ của chị…

Nó quyến luyến tạm biệt khi chị nói cần phảI ofline kổi mạng. Nó vui vì được quen biết chị, chị nhiệt tình và lắng nghe những gì nó nói, chị chia sẻ vớI nó nỗI buồn và còn hơn những điều đó là nó cảm nhận ở chị sự thân ái chân thành.Ra về,trong nó bây giờ không còn nỗI buồn hiện hữu. Nó hẹn lòng ngày mai sẽ nói chuyện vớI chị nữa, ngày mai sẽ sáng tác nhiều bài thơ tặng chị, những bài thơ sắc thu nó sáng tác và giữ kín chỉ riêng mình biết mà thôi.

Và hôm nay nó háo hức gởI lên cho chị xem và cùng chị phân tích cái hay cái dở trong thơ và cùng nhau sửa chữa. Nó rất vui. Nó cảm thấy niềm vui này là niềm vui duy nhất mà nó tưởng chừng mình đã đánh mất lâu rồi. Chị đã giúp nó tất cả. Những ngày kế tiếp chị và nó vẫn hẹn nhau cùng nói chuyện , cùng làm thơ, đốI thơ vớI nhau hay cùng xem và bình luận một câu truyện nào đó. Cũng thỉnh thoảng chị kể cho nó nghe những chuyện của chị, nó im lặng lắng nghe thông cảm , an uỉ…Nó mừng vì chị cũng tin nó như nó đã tin chị.

Chị đã luôn hiện hữu trong lòng nó, trong tâm trí nó đến nỗI đêm về nó cũng thấy nhớ quay quắt. chưa bao giờ có một ngườI con gái nào ảnh hưởng đến nó nhiều như chị. Nó biết rằng nó đã yêu chị tha thiết.Những vần thơ sau này nó sáng tác đều man mác tình ý vớI chị , chị nhận ra nhưng hỏI nó rằng nó đã quen vớI cô gái nào.Nó hơi thất vọng vì chị chỉ xem nó như em trai trong khi ngườI nó yêu chính là chị. Và nó lấy hết can đảm thú nhận với chị tình cảm của nó dành cho chị.
Một dấu chấm lặng hiện hưũ giữa chị và nó. Chị nhẹ nhàng từ chốI vì lý do chị đã có ngườI thương. No cảm thấy như bầu trờI sụp đổ. Nó đã khiếm nhã thoát khỏI mạng mà không chào tạm biệt chị. Nó buồn quá và nó không còn tự chủ việc mình làm. Nó thất tình.

Những ngày sau nó cố ý không online , không vào yahoo, nó chỉ lướt web xem có nick của chị hay ko.. nhưng nó nhớ quá ..nó xem những bài viết của chị để đỡ nhớ..chị có online, chắc chị cũng đang đợI nó. Nó biết nhưng nó sợ gặp chị sợ nghe chị an uỉ , sợ nghe những lờI rất thật của chị..nó rất sợ…

Qua một thờI gian nó bận lo thi cử nên không lên mạng và thi xong nó nhớ đến chị, nó lên mạng và tìm lạI trang web cũ..không có chị ở đó, những bài viết của chị vãn là những bài viết cũ mà nó đã xem. Chị cũng không lên net từ lâu rồi. Nó và yahoo , nick mang tên chị tối xám một màu offline. Nó buồn bã mở mail. Nó có thư mớI, thư của chị. Nó run run click chuột vào xem thư. Chị chỉ viết có bốn chữ:”Xin lỗi…tạm biệt”
chỉ vỏn vẹn vậy thôi mà nó hiểu. Nó sẽ không còn được tiếp chuyện vớI chị nữa. Nó đã phạm lỗI vói chính nó, đánh mất một tình bạn tri kỷ chính vì những cư xử của nó. Nó khóc, những giọt lệ rơi mặn môi và nó cảm nhận được vị đắng của chính mình: “vị đắng bắt nguồn từ trái tim.”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2005 18:07:01 bởi Triều Sương >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9