Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Cảnh chùa thanh tịnh Ngôi chùa cổ kính ngự trên cao Giữa đỉnh đồi Thông gió xạc xào Chú tiểu quét sân gần cổng trước Bầy chim mổ thóc giữa sân sau Nghiêm trang tượng Phật sơn vàng óng Khập khiễng sư ông áo bạc mầu Nắng nhạt nghiêng nghiêng xuyên khói trắng Chuông ngân văng vẳng vọng phương nào? Trọng Văn - 20060203
Má mì Người con gái đã một thời làm điếm Hương sắc tàn nên cũng khó kiếm ăn Bước ngoặc mới cần chuẩn bị sẵn sàng Làm mụ tú (tức má mì thời đại) Bấy lâu nay móc nối được mớ gái Rủ hết về chỉ dạy cách tân trang Để trở thành mỹ nhân thuộc hạng sang Vẻ hiền thục rất đàng hoàng trong trắng Là hàng độc dĩ nhiên phải khác hẳn Đáp nhu cầu tư bản đỏ / đại gia Đám bồ nhí thơ ngây xinh nõn nà Rớ vào thử dễ tán gia bại sản! Được nhan sắc, trí tuệ sao không bán? Đổi giàu sang chẳng hề nhọc xác thân Với má mì lợi nhuận chia phải chăng Chuyện lớn nhỏ cả làng đều ổn thỏa. Trọng Văn - 20090116
Những nụ hôn Có những nụ hôn thật vội vàng Bờ môi chạm má phớt nhẹ ngang Người hôn cố ý làm bất chợt Nên kẻ được hôn thấy ngỡ ngàng! Có những nụ hôn lệ xả giao Tay bắt, tay quàng môi chạm nhau Xảy ra ngay lúc vừa gặp lại Có thể dùng thay thế câu chào Có những nụ hôn quá nồng nàn Môi dán chặt môi, chạm lưỡi/răng? Quấn quít, đê mê và say đắm Đâu còn thiết tưởng đến thời gian! Có những nụ hôn mỗi ngày thường Trước khi đi làm tỏ vẻ thương Vợ mình nên hẹn chiều gặp lại Mừng húm được dịp tót ra đường Có những nụ hôn chỉ giả vờ Người hôn nhắm mắt mộng với mơ Ngỡ mình đang... với người nào khác Mấy tên tình phụ xử dụng cơ! Có những nụ hôn khác hẳn hôn Trong vòng tay mẹ, cảm giác con Ấm áp, an toàn và hạnh phúc Chắc chắn không gì so sánh hơn! Trọng Văn - 20090116
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2009 16:35:42 bởi trongvan >
Trắng chuyển qua Đen Lâu lâu thiên hạ cần mới lạ Trắng hoài đã chán chuyển qua Đen Màu nào cũng thế rồi sẽ quen Thay đổi lần nầy xem có khá? Quốc gia kinh tế bê bối quá Giải quyết tất cả mệt lắm nha Không xong chắc khó yên thân nà Trước mắt chóng già thêm tóc bạc! Mai kia mốt nọ chẳng gì khác? Mọi người lúc ấy thất vọng hơn Nhiều món khi nhìn thì rất ngon Nhưng ăn không dễ còn mắc nghẹn! Trọng Văn - 20090120
Phố núi Pleiku Đây phố núi người biết từ cuộc chiến Vào tháng Ba năm Một Chín Bảy Tư Đây phố núi, thành phố của sương mù Theo hốc đá hoa Quỳ chen nhau nở! Màu vàng lạnh bên đèo cao thác đổ Giữa khu rừng đất đỏ thật hoang vu Ẩn nét đẹp nàng sơn nữ hiền từ Mà đôi má dường như luôn luôn ửng. Đây phố núi dạo nào vang tiếng súng Ngẩn ngơ buồn tưởng nhớ tháng ngày xưa Làm trưa Hè trời chợt trút cơn mưa Mềm môi má cho vừa đôi mắt ướt! Đây phố núi từng vang danh thuở trước Nhưng lần đầu mới được dịp ghé thăm Để cảm nhận chiều mùa Đông quanh năm Hơi đất tỏa căm căm mây vây kín! Trọng Văn - 20090119 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2009 07:45:08 bởi Huyền Băng >
Già còn cơ cực Hết chiến tranh nhưng dân còn vất vả Những cụ già tuổi đã tám-chín mươi Bán vé số, xin bố thí tình người Từ chặp tối cho tới khi trời sáng! Có mấy cụ tự sinh nhai phải ráng Vì hoàn cảnh họ chẳng còn thân nhân Cũng lắm cụ, con cháu bắt kiếm ăn Hoặc chả muốn trở thành dân ở bám! Về quê thấy nhiều người giàu sang lắm Những đại gia trong gấm lụa xa hoa Và ngược lại có góc đời khác xa Kẻ chen chúc giữa khu nhà tập thể! Vâng xứ nghèo tháng năm dài vẫn thế Hòa bình rồi mình tưởng dễ tiến lên Chứ ai dè trước mắt nỗi bấp bênh Thì thử hỏi đâu nền tảng xây dựng? Trọng Văn - 20090121
BL CHÚC TRONGVAN CÙNG GIA ĐÌNH MỘT NĂM MỚI
AN KHANG- HẠNH PHÚC - THỊNH VƯỢNG
Trăng Hạ Đêm qua thả bộ trên bãi vắng Ngắm nghía vành Trăng Hạ rất xinh Bạt ngàn xa tít vùng biển lặng Long lanh mặt nước sáng lung linh. Trăng nhìn như xưa không gì lạ Vẫn nét trẻ trung chẳng thấy già Đâu giống như ta mãi tất tả Quên bẵng bao mùa Xuân đã qua! Bấy lâu Trăng cứ treo trên ấy Lúc tròn, lúc khuyết rất điềm nhiên Ước gì ta được như Trăng vậy Khỏi bận sinh nhai, chả muộn phiền! Ánh Trăng đượm nét hiền dễ mến Dù ở quê nhà hay tha hương Theo đúng chu kỳ đi rồi đến Gieo rắc yêu thương vạn nẽo đường. Trọng Văn - 20090121
Mưa Phùn
Làn mưa Phùn bay bay trên bến vắng
Đò gieo neo, bỏ mặc nước sông trôi
Quán ế khách đứng chờ trong thầm lặng
Cây Bằng Lăng hoa tím rụng tơi bời!
Cỏ ven đường vươn lên xanh mơn mởn
Dăm cánh Chuồn sà thấp lượn vu vơ
Bầy Sáo con ríu rít, mẹ đút mớm
Con bò tơ no bụng, mắt lờ đờ!
Lúa ngoài đồng hoa vàng nhành cong xuống
Chuột mập ù bỗng chốc chạy vụt qua
Giật giẫy nẩy bà già đi thăm ruộng
Sẩy trượt chân té chúi la úi chà!
Trọng Văn - 20090122
Nghe cô/bác chúc Tết Đầu năm cô/bác chúc an khang Tiền vô như nước mãi giàu sang Điệu nầy lắm kẻ trông vào số Ngồi không, tán dóc thử có ăn! Đầu năm cô/bác chúc đẹp ra Tươi trẻ như hoa, chẳng thấy già Úi chà có lẽ mấy ông khổ Vợ để lơ mơ mất đấy nha! Đầu năm cô/bác chúc dồi dào… Sức khỏe, yêu đời nên sống lâu Chắc trại dưỡng lão hết phòng chứa Mấy cụ đông quá biết nhét đâu? Đầu năm cô/bác chúc thăng quan Hay ngồi đúng chỗ có đủ phần Thế là công việc càng thêm khhó Đút lót, hối lộ… đâu cũng cần! Đầu năm cô/bác chúc trúng mùa Thời tiết thuận hòa đủ nắng/mưa Kiểu nầy nông sản nhiều vô kể Hoa mầu, ngũ cốc cho vẫn thừa! Đầu năm chúc tụng tại vì sao Tục lệ hay là phép xã giao Trao nhau tất cả lời tốt đẹp Trong năm nhìn lại có thứ nào? Trọng Văn - 20080128 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 22:46:29 bởi Viet duong nhan >
VĨNH NGHIÊM KÍNH CHÚC TÂN XUÂN AN KHANG THỊNH VƯỢNG
ĐỖ CÂN KÍNH CHÚC
NHÃ TRÂN KÍNH CHÚC
VĨNH HÙNG KÍNH CHÚC HÁN QUÂN KÍNH CHÚC
NGHINH TUẤN KÍNH CHÚC
HÀN BĂNG KÍNH CHÚC
...
CHÚC XUÂN
Thơ Trọng Văn
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
MIDI diễn tấu
Ca từ
CHÚC XUÂN
Twist CM 120
Một ly này chúc anh
Một ly này mừng chị
Chúc Xuân vui nhà nhà
Hân hoan tiếng Xuân ca
Một câu thơ tặng bạn
Một khúc hát cho người
Tình Xuân dâng phơi phới
Dạt dào ý Xuân vui
Chúc tiền vô như nước
Chúc xuân mãi hoài xuân
Nàng thơ hoài đeo đẳng
Thêm tuổi càng thêm gân
Mùa Xuân vui hạnh ngộ
Dang tay đón phúc lành
Người thương chờ ... trên Net
Tóc bạc hóa thành ... xanh !
(Trở lại từ đầu ...)
Người thương chờ ... trên Net
Tóc bạc hóa thành ... xanh !
Trọng Văn
HSN-34-1004
Đôi lúc thơ Thơ đôi lúc không viết cho người đọc Viết bởi vì tác giả thích phân bua Rên thống thiết cỡ nào thì mới vừa? Hay tất cả chỉ dư thừa, vô dụng! Thơ đôi lúc chẳng viết chuyện gì đúng! Tưởng tượng thôi! Những ảo vọng xa xôi Nhưng có thể làm độc giả bồi hồi Nhờ kẻ viết biết dùng lời như thật Thơ đôi lúc nhìn vào thấy chân chất Nhưng càng xem càng sâu sắc vô cùng Tùy môi trường sinh hoạt nói chung chung Mà sản phẩm của từng người một khác! Thơ đôi lúc đã ẩn những nốt nhạc Ta đang xem hay hát khúc tình ca? Để quanh đây ánh sáng chợt chan hòa Nghe ấm cúm tự căn nhà hạnh phúc. Thơ đôi lúc ly kỳ quá ngoạn mục Nôn nóng chờ kết thúc sẽ ra sao Đi vòng quanh rồi trở lại từ đầu Vẫn lý thú đặt ra nhiều câu hỏi! Thơ đôi lúc chỉ là lời nhắn gởi Cho ai đó phải nói giờ vắng xa Hay chính xác đã là của người ta Mà tiếc nuối chính là động lực viết. Trọng Văn - 20090122 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 22:49:29 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: