Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Đầu năm Đêm qua đánh một giấc ngon Sáng soi gương: mặt no tròn trẻ trung Đẹp giai thêm chút nói chung (Quả thật như thế, ngại ngùng khoe khoang! Nguyên nhân: mắt cận mơ màng Và không đeo kính trông càng bô kinh) Đằng nào thì cũng dễ nhìn Ngày đầu năm mới ngỡ mình Xuân ra Bốn trong những thứ không già: Tình yêu / Âm nhạc / Thi ca / Dỗi hờn Bước sang năm mới ước mong Cuộc đời mãi đẹp như dòng suối thơ. Trọng Văn- 20090126
Ngày mồng Hai Chẳng biết viết gì ngày mồng Hai? Nên tờ giấy vẫn trắng tinh đây! Xứ người thì hỏi sao có Tết? Hừng sáng đã lo dậy đi cày! Vô sở ngồi thừ nghĩ mung lung Cả buổi đầu óc không tập trung Bên mình chắc chắn náo nhiệt lắm Dân sống tha hương buồn vô cùng! Chưa tới 5 giờ cuốn gói dông Nhưng mà chuồn sớm cũng như không! Lang thang trên phố hồn trống rỗng Lưỡng lự: Về nhà hay đi rong? Trọng Văn - 20090127
Ngày Mồng Ba Hôm nay cũng đã mồng Ba Vậy Tết Nguyên Đán sắp qua mất rồi! Nhưng mà hết chính thức thôi Bên nhà cô bác mình chơi bẩy ngày… Nói thế có đúng không đây? Thời buổi kinh tế như vầy mấy tay Đủ khả năng nhậu no say Nhiều người ăn Tết cần vay mượn kìa! Công nhân lắm kẻ không về Viếng thăm cha, mẹ, làng quê, láng giềng Lý do là họ không tiền Nên ngại mình sẽ làm phiền người thân! Đa số đều gặp khó khăn Cắn răng bấm bụng chứ làm gì hơn? Đôi khi Xuân chẳng ai trông Thêm tuổi, khó nhọc chất chồng nặng vai! Trọng Văn - 20090128
Ngày Mồng Bốn Hôm nay mồng Bốn rồi nha Bà con cô bác bên nhà cày chưa? Hay là vẫn rủ lên chùa Kiếm ông thầy bói mu rùa xin xăm? Cũng cần một quẻ đầu năm Để sớm quyết định nên làm hay chơi? Mua bán nhắm chẳng có lời Ở không cho thấy cuộc đời nhàn ra. Vui miệng nên nói vậy mà Ai dại tin thật chắc là đói luôn Lúc ấy sao chẳng ai thương? Bởi bệnh lười biếng thường thường chúng chê! Trọng Văn - 20090129
Ấm no? “Tháng một là tháng ăn chơi” Nếu ăn không đủ hỏi chơi kiểu gì? Nông dân bỏ xứ ra đi Lên đô thành sống tưởng chi? Cũng nghèo! Chắc họ mang cái khổ theo Lây người trên phố giờ bèo như nhau Bây chừ còn có cách nào? Xuất khẩu lao động cũng đâu ai cần! Trở về cày cấy kiếm ăn? Ruộng đồng nay đã cỗi cằn cháy khô! Giấc mơ sao được ấm no Đã là điều khó, chạy lo sớm chiều! Trọng Văn - 20090130
Khóc sông Gianh Con sông Gianh đã từng là ranh giới Giữa hai Đàng thời Trịnh/Nguyễn phân tranh Vâng đến giờ có một số lũy thành Vẫn còn đấy rành rành nhiều cây số. Đó cũng từng là biên cương thống khổ Bãi sa trường và mộ của dân ta Bao tranh chấp đến xáo thịt, nồi da Giữa dân Việt cùng nhà khá nhục nhã! Nay thanh bình trong ngày Xuân êm ả Một chiếc đò quá tải lật chìm sâu Mạng dân nghèo nó rẻ biết dường nào? Dòng sông lại nhuốm toàn màu tang tóc! Ba mươi Tết thêm một lần mình khóc Cho sông Gianh của dân tộc Việt Nam Mong oan hồn tích tụ tự ngàn năm Sớm siêu thoát đừng làm thêm oan nghiệt. Trọng Văn - 20090125 Ghi chú: Tai nạn đò máy chở hành khách lật vào khoảng 7 giờ sáng ngày 25 tháng 1 năm 2009 tức là 30 Tết (Kỷ Sửu) gần bến đò Quãng Hải huyện Quãng Trạch khiến 47 người chết và mất tích đa số là phụ nữ, trẻ con nghèo tranh thủ thì giờ đi mua sắm cuối năm sau khi nhận được tiền “Hỗ trợ người nghèo ăn Tết”!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2009 08:17:10 bởi trongvan >
Lòng em, lòng anh
Lòng em như quán bán chè
Rộn ràng, nao nức trưa Hè mà thôi
Lòng anh như cánh bèo trôi
Buồn thiu, hiu hắt thương đời long đong.
Lòng em như thể lá Môn
Đổ bao nhiêu nước cũng dồn nơi vào!
Lòng anh như biển dạt dào
Bao la chan chứa ngọt ngào yêu thương.
Lòng em như đóa Hướng Dương
Suốt ngày xoay trở theo phương mặt trời
Lòng anh như cái giếng thơi
Luôn luôn chừng mực không vơi chẳng đầy.
Trọng Văn - 20090201
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2009 06:43:04 bởi trongvan >
Người con gái Người con gái hôm qua vẫn mười sáu Mà hôm nay mười bảy thấy nhớn lên Người con gái hay nũng đòi bắt đền Giờ bẽn lẽn và còn biết mắc cỡ! Người con gái tôi quen thuở nào đó Khác hẳn nè nay má đỏ hây hây Đến sang năm vào đại học rồi đây Xinh như thế chắc lắm tay theo đuổi. Hỏi nét đẹp của hoa đồng cỏ nội Được bao lâu, cô hỡi, cô gái ơi? Mai bước chân trên những nẽo đường đời Thì chắc chắc ít/nhiều cũng thay đổi. Trọng Văn - 20090130
Lọc lừa Thừa con nước đục thả câu Đúng thời, thuận thế làm giàu rất nhanh Mánh khóe thêm với gian manh Lừa bịp chuyên nghiệp sớm thành đại gia… Của nhiều cần tẩu tán nha Chia cho con cháu, ông bà, hiền thê... Ăn xài vung vãi phủ phê... Chán hô: phá sản là huề mà thôi! Cùng lắm vô khám ngồi chơi Cao tay ba bốn năm trời lại ra Lúc ấy chưa đến đỗi già Của chìm của nổi cứ tha hồ xài. Chỉ đám nạn nhân trắng tay Tiền mình không cánh mà bay cái vèo! Đúng tội vướng phải số bèo Dành dụm rồi cũng đói/nghèo về hưu! Trọng Văn - 20090203
Xuất khẩu lao động Quê nghèo làm chẳng đủ ăn Nên nhiều phụ nữ phải cần đi xa Bỏ con thơ ở lại nhà Giao chồng hoặc để mẹ già trông nom Thân cò lặn lội sớm hôm Xuất khẩu lao động kiếm cơm, kiếm tiền Được bao nhiêu cứ gởi liền Về nước phụ giúp trước tiên cho chồng. Do đó cũng có lắm ông Tối ngày nhàm chán ở không rượu chè Chưa kể cua ghẹ nhí nhe Đãi đằng, vung vãi, bạn bè chơi sang. Xứ người đâu dễ kiếm ăn Nên chuyện phụ nữ bán thân cũng thường Lầm lỡ giờ hỏi ai thương? Chỉ còn duy nhất con đường ấy thôi! Trọng Văn - 20090205
Hồ Xuân Hương (Đà Lạt) Hồ Xuân thơm ngát hương Đào Quanh đây đua nở đón chào khách xa Muôn hoa hồng thắm mặn mà Dáng duyên khoe sắc thật là dễ thương Lạ gì tên gọi: Xuân Hương Khiến người gặp gỡ vấn vương ý tình Nhờ em phố núi thêm xinh Nhờ em Đà Lạt trữ tình nên thơ. Trọng Văn - 20070117
Học hỏi Học ngoan chợt thấy mình hư Học khôn nhận thức hình như mình khờ Học nhiều chỉ nhớ sơ sơ Học nhún nhường biết so đo với đời Học thua thiệt đủ kiếm lời Học bảo thủ kịp theo thời kẻo quê Học khen, khéo vẽ thành chê Học cách chân thật mai về gian manh Học độc ác tránh làm lành Học tiểu nhân, hiểu cao thanh thế nào Học cay đắng, quý ngọt ngào Học nghèo thừa nhận sang giàu vẫn hơn. Học thất bại, muốn thành công Học chung thủy, đổi thay lòng cho nhanh Học bảo vệ, phá tanh bành Học cống hiến chán, tranh giành mới vui! Trọng Văn - 20090206 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 22:38:25 bởi Viet duong nhan >
Cháy rừng – Victoria Sáng xem tin tức trên đài Thấy người nét mặt mang đầy lo âu Mắt ứa lệ, tay ôm đầu Biết ai sống chết? Nơi đâu mà tìm! Cả thành phố vội đắm chìm Trong màu lửa khói, nhói tim kẻ nhìn Số bị chết nghe khó tin Một trăm lẻ tám (thực tình chắc hơn!) Bao nhiêu đám cháy vẫn còn Chưa dập tắt được, lửa hồng tràn lan Già/trẻ thất lạc thân nhân Đôn đáo thăm hỏi hoặc đang trông chờ! Nhìn vào những đống tàn tro Trước kia phố xá bây giờ tan hoang Hỏa hoạn để lại điêu tàn Vết thương tang tóc lại càng đậm hơn! Trọng Văn - 20090209
Cháy rừng – Victoria Rừng Khuynh Diệp bốn mùa luôn xanh biếc Nét thiên nhiên tuyệt đẹp của Úc Châu Mỗi một cây chứa lượng dầu rất cao Dễ bắt hỏa lúc nào gặp phải lửa! Khi bốc cháy, có gió càng khó chữa Và kéo dài dăm bữa cũng thường thôi Cả Úc Châu khuynh Diệp mọc khắp nơi Nên ai cũng quen rồi chuyện hỏa hoạn. Nhưng thảm họa lần nầy rất là nặng Chỉ vài nơi do sét đánh gây ra Phần còn lại bị đốt mới nguy nà Mấy chục đám thế là khỏi đối phó! Đến bây giờ đã có nhiều khu phố Rụi thành tro trong lửa đỏ ngày đêm Số tử vong mỗi lúc càng tăng thêm Mọi lứa tuổi nào trẻ em, người lớn! Kẻ thất lạc chưa biết chết hay sống Bao thân nhân trông ngóng đợi chờ tin Giờ phút nầy mình chỉ biết cầu xin Ơn trên hãy thương tình mà cứu rỗi. Trọng Văn - 20090209
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2009 09:26:21 bởi trongvan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: