Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Những ô cửa Như căn nhà có khá nhiều ô cửa Đỏ, tím, vàng chen giữa trắng, lam, xanh Mỗi ô cửa: một ngăn trong tim anh Giữ hình ảnh cuộc hành trình đời sống. Từng ô một nhìn lên vòm trời rộng Hoặc núi đồi, đồng trống rất mênh mông Hay ô nầy hướng thẳng về dòng sông Và ô đó nhuộm hồng màu nắng mới Sáng hôm nay tôi trầm ngâm tự hỏi Những ô nào mình khép vội chiều qua? Sau cơn mưa ánh sáng chợt chan hòa Ô cửa lại hé ra rồi mở hẳn. Có đôi lúc đóng chặt nhốt hoang vắng Nghe tâm hồn buốt giá chẳng thiết tha Đã biết thế, thì thôi ta cứ thà Mở tất cả như là đang bật mí! Trọng Văn - 20090120
lục bình tím biếc mặt sông
em đi lấy chồng bỏ sầu cho ai
nhớ ai ngày ngán đêm dài
nhớ ai ai nhớ mệt nhoài tương tư
Trích đoạn: thanh vu
lục bình tím biếc mặt sông
em đi lấy chồng bỏ sầu cho ai
nhớ ai ngày ngán đêm dài
nhớ ai ai nhớ mệt nhoài tương tư
Thất tình xuống tóc đi tu
Cho thiên hạ thấy mình ngu vô cùng
Thanh Vu chưa đến đỗi khùng
Mượn súng để bắn cái đùng chết queo
Tội nghiệp giờ chẳng ai theo
Nếu không xấu xí, chắc nghèo xác xơ
Hoặc tại huynh quá khù khờ
Thôi thì chịu khó dùng thơ giải sầu.


Tôi Xin Làm… Tôi xin làm nắng Hạ. Trên vùng cát trắng mênh mông Tôi xin làm gió lạ Vô tình thoảng nhẹ qua song. Tôi xin làm hoa lá Xanh tươi nở khắp quanh đây Tôi xin làm viên đá Lặng yên nhìn áng mây bay. Tôi xin làm biển cả Rạt rào vỗ sóng miên man Tôi xin làm nước lã Hòa tan muối mặn nồng nàn. Tôi xin làm Xuân mới Cho em mãi mãi vui tươi Tôi xin làm mây khói Tự do khắp bốn phương trời. Tôi xin em khoan nói Lời yêu giữ kín trong tim Tôi xin người chớ gọi Để ta vẫn mãi đi tìm. Trọng Văn - 20071223
Nầy cỏ Nầy cỏ thương thương Vạt nắng nhẹ buông Ươm hồng môi má Mắt buồn tơ vương Nầy cỏ yêu yêu Nhìn gì đăm chiêu? Hoàng hôn chìm đắm Lìm lịm nắng chiều Nầy cỏ tha phương Trên những bước đường Tuy đầy gian khó Xin em đừng buồn Nầy cỏ tôi ơi Khoan bỏ cuộc chơi Cần chi phải đợi Một người xa xôi? Nầy cỏ không vui Hãy nở nụ cười Dù nghe đắng chát Tím ngắt bờ môi! Nầy cỏ đơn côi Tất cả qua rồi Thôi đừng thương tiếc Em còn có tôi. Trọng Văn - 20090221 Cỏ: Chữ viết tắt của cô em nho nhỏ
Dân Hà Tây / Dân Ninh Bình Chùa Hương từ trước tới giờ Lắm kẻ nơi ấy chực chờ để... moi Riết thành thông lệ mà thôi Dân chèo thuyền rất giỏi vòi vĩnh cơ! Hà Tây cảnh đẹp nên thơ Nhiều người trên đấy mắt mờ vì tham! Tôi từng đến đó viếng thăm Và chứng kiến cảnh làm tiền phát kinh So với Tam Cốc thật tình Tôi yêu cô bác Ninh Bình nhiều hơn Tuy họ nghèo/rách mà thơm Không gian, không lận và không kèo nài Được vậy mới đáng khen thay Gây ấn tượng đẹp, nhớ hoài mến thương. Trọng Văn - 20090307
Văn ơi , gửi Văn bài MỒNG TÁM THÁNG BA nè,liệu mà trả lời sao cho êm đẹp nghen....Hihi.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: