Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Một đám tang Một đám tang rình rang tới hết biết! Của cụ già đã chết trong đơn côi Giờ phút cuối đau/bệnh không ai coi Đói, khát, lạnh... Cầu trời được đi sớm! Một đám tang thấy vô cùng sang trọng Có dàn nhạc, kèn, trống... thật là xôm Đông người đưa đến lé mắt kẻ dòm Hoa ngập lối, chiếc hòm gỗ hiếm/quý. Một đám tang xóm làng ra chiêm ngưỡng Con/cháu đông khó tưởng tượng đó nha! Nào bác sĩ, thẩm phán, chính trị gia... Họ nổi tiếng gần/xa... giàu nứt vách! Một đám tang đi ngang qua thành phố Chả ai màng kẻ đó chết vì sao Nhìn đoàn xe, cờ xí... rợp sắc màu Đủ hậm mộ người đâu quá có phước! Trọng Văn - 20080402
Cám ơn sư huynh đã ghé thăm, chúc huynh & gia quyến một mùa phục sinh thật an lành trong ơn chúa.
Phận sân ga Đến rồi đi những con tàu đưa khách Sân ga nhìn theo trách khứ ai đây? Đông phút chốc rồi trống vắng thế nầy Làm bến đợi như vầy chẳng gì lạ! Làm bến đợi suốt đời thua thiệt quá! Tàu luôn đi muôn ngã chắc vui hơn Nghĩ tới đó đủ để phát dỗi hờn Thì sao chứ? Cũng không làm gì được! Thì sao chứ? Mặc dù đã biết trước Số trời ban phần phước ở người ta Mình kém may chấp nhận kiếp sân ga Đứng chứng kiến cuộc chia xa rơi lệ!
Trọng Văn - 20090411
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 20:10:08 bởi trongvan >
Thơ và tôi Đối với tôi nàng Thơ quá xa lạ Hay rất gần nhưng chả có liên can! Như vào Thu lá xanh chuyển sang vàng Tôi nào thấy ngỡ ngàng hay xao xuyến! Thơ và tôi không cùng một chiến tuyến Thơ trữ tình là tiếng nói con tim Còn riêng tôi, chân lý vẫn kiếm tìm Nên lắm lúc tợ cánh chim cô độc! Thơ cảm động có thể làm người khóc! Tôi chuyên môn chọc thiên hạ nổi điên Cây sẽ lặng khi gió chịu ngủ yên Tôi ngưng viết lúc muộn phiền tan biến. Trọng Văn - 20090408
Mưa Nắng
Trưa hôm nay giữa góc vườn rải nắng Bỗng dưng mưa sợi vắn, sợi dài buông Nắng và mưa hòa hợp thật bất thường Trông rất đẹp, rất dễ thương em ạ! Mưa lấp lánh như mành tơ xinh quá! Rớt xuống làm nhành lá đậm xanh hơn Càng mượt mà, mơn mởn thảm cỏ non Trà Hoa Nữ vài cánh bông rơi rụng! Anh thích lắm, dĩ nhiên em đoán trúng Nhưng mà nầy, anh cũng nghĩ tới em Nếu phải chi qua đây và ra xem Thì bảo đảm em khen là lạ quá! Trọng Văn - 20090411
Du đành phó thác cho trời
Chọn giùm người ấy một đời giúp Du
Bao giờ ông bảo "Này Du !"
"Đây người sẽ sống thiên thu với mày"
Thì Du đành chịu bó tay
Cái gông trên cổ từ rày phải mang
Chữ tình hai chữ tình tang
Ai mà quanh nó chàng ràng khổ thân !
thuỵ du
Du ơi sướng khổ chẳng phân yêu sướng?hay khổ? Có cần hay không? Trời ban cho sợi chỉ hồng Rồi ta tự trói chứ gông đâu nào? Giờ mà phó mặc trời cao Thì đâu có biết ra sao kiếp này Chi bằng đừng nói chua cay Mà rằng hãy sống mê say thật lòng Tình yêu là chén rượu nồng Cho đi để nhận hiểu không Du à? Yêu người,người lại yêu ta Sá gì mất được để mà sầu bi?
Trích đoạn: dongthanhtruc
Du đành phó thác cho trời
Chọn giùm người ấy một đời giúp Du
Bao giờ ông bảo "Này Du !"
"Đây người sẽ sống thiên thu với mày"
Thì Du đành chịu bó tay
Cái gông trên cổ từ rày phải mang
Chữ tình hai chữ tình tang
Ai mà quanh nó chàng ràng khổ thân !
thuỵ du
Du ơi sướng khổ chẳng phân
yêu sướng?hay khổ? Có cần hay không?
Trời ban cho sợi chỉ hồng
Rồi ta tự trói chứ gông đâu nào?
Giờ mà phó mặc trời cao
Thì đâu có biết ra sao kiếp này
Chi bằng đừng nói chua cay
Mà rằng hãy sống mê say thật lòng
Tình yêu là chén rượu nồng
Cho đi để nhận hiểu không Du à?
Yêu người,người lại yêu ta
Sá gì mất được để mà sầu bi?