Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Hò ơi......ơi...ơ...ơ...
Ai hò nhức hết cả tai
Xin đừng hò nữa để tôi còn về
Càng hò càng thấy não nề
Trâu đang gặm cỏ bờ đê nó lồng
hò ơ ớ ơ..............ơ...
Trung Quốc hóa Cắt đất dâng Tàu chuyện thường thôi Vua chúa thời xưa đã làm rồi Bây giờ diễn lại đâu gì lạ Lảnh tụ ươn hèn quá ai ơi! Thờ phụng ma Tàu mới biết sao? Vô chùa, đền, miếu nhìn trước sau Phần lớn thánh thần trong số đó Hình như xuất xứ tự bên Tàu! Trung Quốc từ lâu dòm ngó mình Láng giềng kế cận chắc sanh tình Việt Nam mơn mởn thèm cũng đúng Để hở ai mà dại không rinh? Phim ảnh, văn hóa của Trung Hoa Xâm nhập lan tràn khắp nước ta Không tin khảo hạch già lẫn trẻ Sử Tàu họ thạo hơn sử nhà. Trọng Văn - 20090413
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2009 16:50:04 bởi trongvan >
quote:
Trích đoạn: trongvan
Hò ơ ơ... Tôi đây chẳng biết hát hò
Họa may là biết chăn bò, chăn heo...
Hò ơ ơ ờ... Hôm nay bắt chước vui theo...
Rống to cổ họng... rống to cổ họng như beo gầm gừ...
Ừ ư ừ...Vườn nầy của tỷ Thụy Du
Lắm hoa nhiều bướm...
Hò ơ ơ ...Lắm hoa nhiều bướm... như là hộp đêm...
Đi ngang nhỡ tấp vô xem
Đông người ngộp quá...
Hò ơ ơ... Đông người ngộp quá hổng thèm... chạy ra!
Trọng Văn Phá tỷ TD chơi thôi! Chứ Văn mà hò chắc có mấy con bò rống theo nhỉ?
Hò ơ ơ..Văn ơi Văn phá quá nha
Vô đây mà nghịch bị la bây giờ !!!
Trời vừa mới sáng tinh mơ.....
Nghe heo, bò rống ơ hò.....
Hò ơ ơ..nghe heo bò rống tỷ tưởng là Văn (ơ ơ) mơ ....
Hò ơ ơ....Mơ thêm dấu sắc đó mờ
Hò chi mà ghê quá ơ hò.....
Hò ơ ơ....hò chi mà ghê quá hư thơ tỷ( ơ ơ )giờ .......
Thuỵ Du
Tỷ chỉ đùa chơi cho vui thôi nghen Văn đệ,cấm giận đó nha!!!
Hò ơ ơ... Thụy Du hò hét một mình...
Ông qua bà lại, thương tình cho... xin
Hò ơ ơ... Tỷ Du đây chỉ có xin...
Làng trên xóm dưới khen mình... hò ... hay
Nhưng mà phải nói tiếc thay...
Họ dòm xong lại... Hò ơ ơ... Họ dòm xong lại... chạy ngay... dìa nhà!
Hò ơ ơ... Có Văn tội nghiệp tỷ nha...
Dừng chân đứng lại... Dừng chân mà đứng lại... Cùng la... cho sập làng....
A li hò lờ, A li hò lơ....
Trọng Văn
Hò ơi......ơi...ơ...ơ...
Ai hò nhức hết cả tai
Xin đừng hò nữa để tôi còn về
Càng hò càng thấy não nề
Trâu đang gặm cỏ bờ đê nó lồng
hò ơ ớ ơ..............ơ...
Tutang
Hò ơ… ơ… ờ…
Tỷ Du hò Huế đang hay
Tutang làm cụt hứng … hò ơ ơ… cụt hứng như vầy… kỳ ghê!
Hèn chi ổng bị tỷ chê… hò ơ ơ … tỷ chê ông ấy… ai mê được nầy? 



Úi trời ơi Trọng Văn đệ đệ ơi....Chỉ đùa giữa hai tỷ đệ mình thôi,đệ làm ơn đừng có kéo người khác vào tội nghiệp tỷ quá mà...không khéo bị chửi hết cả đám nghen,tỷ hổng dám nhúng tay vô cái vụ này đâu à nha...giao cho đệ hết đó,có bị chửi đệ ráng mà nghe à nha...tỷ chạy trước đó,tỷ sợ nghe ai chửi lắm,hihi.....
Đấu giá lương tri Xin đấu giá phần lương tri còn lại Mời người xem định giá trị bao nhiêu? Nhìn xung quanh thiên hạ bán tình yêu Ừ tiếc quá! Có nhiều tôi cũng bán! Thời buổi nầy hỏi gì đáng coi nặng? Tình thua tiền, tín nghĩa thua cao sang Đã là thế lựa chọn quá dễ dàng Khỏi suy nghĩ tôi sẵn sàng giao dịch. Lời nói thẳng lắm người nghe không thích Cũng chịu thôi vì lợi ích riêng tôi Kệ họ đi cùng lắm bị chửi tồi Vâng tất cả rồi đâu cũng vào đấy! Trọng Văn - 20090411
Cha mẹ già là gánh nặng Cha mẹ già chính là gánh nặng Giữ trong nhà chẳng lợi ích chi Tống họ vào trại dưỡng lão đi Gởi nơi đó thế thì rảnh nợ! Nay trống chỗ nuôi vài con chó Loại đắt tiền nó đẹp đễ thương Chiều dẫn chúng đi dạo phố phường Trông giống tụi tây phương hết biết! Chỉ Tết nhất, lễ lộc đặc biệt Nhớ/rảnh thì viếng mẹ, thăm cha Còn bằng không, thôi cứ gởi quà Chút bánh mức thế là đã quý Chuyện hiếu đạo xưa lắm rồi nhỉ? Nghĩ làm gì chỉ có trong mơ Ai lú lẫn khờ dại trông chờ Được con/cháu châm lo, thờ phụng? Trọng Văn - 20090418
Hứa hẹn Giàn tiêu em thả dây trầu Tiêu đâu không thấy chỉ màu lá xanh Trái mùa cau ở vườn anh Hoa chưa đậu trái nên đành chịu thôi! Có trầu lại thiếu cau tươi Thành ra mình vẫn hai người độc thân Tuy xa lắm lúc thấy gần Tâm tình nhắn gởi qua vần thơ rơi. Một mai cau kết quả rồi Bên đây anh sẽ ngỏ lời xin em Chờ khi xuân nở bên thềm Anh hứa sang đón dâu đem về liền... Trọng Văn - 20090425
Dùng thơ Dùng thơ để trải muộn phiền Dùng thơ phỉnh nịnh / xỏ xiên nếu cần Dùng thơ giao tiếp thi nhân Dùng thơ trách móc thở than cuộc đời Dùng thơ ghẹo phá người chơi Dùng thơ diễn đạt ý/lời thiết tha Dùng thơ thay thế câu ca Dùng thơ mở lối thật thà tin yêu Dùng thơ châm chích, khích khiêu Dùng thơ bêu xấu đủ điều khó nghe Dùng thơ ngâm ngợi tình quê Dùng thơ thay những ước thề trao nhau Dùng thơ rào trước đón sau Dùng thơ thử vận khi nào tiến/lui Dùng thơ thương tiếc ngậm ngùi Dùng thơ được cả lúc vui lúc buồn… Trọng Văn - 20090424
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2009 10:49:58 bởi trongvan >
Tiếng thời gian Tiếng thở dài của thời gian áo não Chắc bởi vì dông bão giữa hồn ta! Mới hôm nào giờ Xuân cũng vội qua Sức tàn phá Hạ làm hoa héo úa! Kìa hàng Phong xanh rờn của một thủa Nay đỏ/vàng như đóm lửa đêm Thu Gió lành lạnh nên ta cứ ngỡ như Là Đông giá đang từ từ... tiến lại! Suốt năm chẳng mùa nào mình nhìn thấy Được đẹp xinh bởi vậy đến mà chi? Từng mùa một xuất hiện rồi lại đi Đều chán ngấy đâu có gì đặc biệt! Dấu tích của tháng năm ai cũng biết Từng nếp nhăn trên vết nám tàn nhang Da đồi mồi, mái tóc bạc... trắng dần Phải công nhận thời gian hơi bất nhẫn! Trọng Văn - 20090421
Có hẹn Tôi phải đi bởi vì tôi có hẹn Hẹn với ai? Chả nhớ hẹn mấy giờ! Khi đến nơi nhìn quanh chẳng ai chờ! Tôi tới trễ hay là người lỗi hẹn? Mưa lất phất con đò vừa bỏ bến Quán vắng tanh, khách đếm đầu ngón tay Tiếp tục chờ không rõ mình chờ ai Nhìn giọt nhớ tuôn dài trên cửa kiếng… Nếu đã đến ráng đợi thêm vài tiếng Buồn vu vơ, lười biếng nghĩ mông lung Bao ý tưởng quay cuồng tới... tứ tung Thôi chết chắc, hổng chừng bị đãng trí! Trọng Văn - 20090330
Say Trăng nằm sóng soải trên hồ Còn ta chuếch choáng lần mò về ênh Xui xẻo trượt té xuống kênh Mình mẩy ướt nhẹp bắt đền ma men? Bỗng dưng trời đất tối đen Vầng Trăng lặn mất! Ánh đèn đường đâu? Chẳng biết mình ở nơi nao Thiên đàng / địa ngục mà sao lạnh lùng! Cả người lẩy bẩy run run Hương đồng, gió nội… Mùi bùn tanh tanh Bò lên ráng lết về nhanh Cũng may là có Trăng thanh theo cùng. Trọng Văn - 20090312
Không có anh Không có anh dỗ dành khi em khóc! Bởi sầu lây chim chóc hết thèm ca Vào phố đông mà sao vẫn cô độc Cho hồn em lạc lõng nẽo trời xa! Không có anh mùa Thu sang rất vội Lá vàng bay giăng kín lối em về Đêm khuôn viên nhạt nhòa mờ sương khói Em bơ vơ thương tiếc mối tình quê. Không có anh cõi đời luôn buồn tẻ Em từ lâu quên bẵng nở nụ cười Góc giáo đường, lời kinh cầu khe khẽ Nghe thầm thì âm hưởng vọng xa xôi... Không có anh, dòng thơ tình khô cạn Bút nghiên xưa, nằm đó cũng xác xơ Đêm mất ngủ canh trường dài vô tận Ước mong mình tao ngộ dẫu trong mơ! Không có anh, em thôi về chốn cũ Vì con đò đã bỏ một dòng sông Mang đắng cay theo bước đường lữ thứ Lòng cố quên sao dạ vẫn chờ trông? Trọng Văn - 20090329
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: