Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 59 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 873 bài trong đề mục
trongvan 26.04.2009 10:30:05 (permalink)
0

 
Không thật
 
Giữa cái thật có chút gì giả dối
Trong yêu thương ngầm ẩn nỗi hận thù
Đứa thông minh đôi lúc lại rất ngu
Kẻ điên dại dường như tỉnh lắm đấy!
 
Mỗi một vật đều có mặt có trái
Tùy góc nhìn ta thấy phần nào thôi
Ai cố tìm hoàn mỹ ở trên đời
Thì chắc chắn sẽ là người thất vọng!
 
Chết tất nhiên kết thúc mọi sự sống
Và thiên đàng chỉ giống hoa trong gương
Hay ánh trăng trên nước quá dễ thương
Cố gắng mấy cũng vô phương vói được!
 
Tấm chân tình làm sao đo bằng thước
Bởi lọc lừa từng bước đuổi theo sau
Hỏi kiếp người thử đếm dài bao lâu
Mà ta mãi nhức đầu vì phải/trái?
 
Trọng Văn - 20090322
trongvan 26.04.2009 10:33:56 (permalink)
0
Buồn vô cớ
 
Chiều hôm nay chợt thấy buồn vô cớ
Rõ ràng là mình chẳng nhớ thương ai
Và ngoài trời đâu có gió/mưa bay
Còn việc sở thì ngày nào cũng thế!
 
Tìm nguyên nhân thật ra chả phải dễ
Kệ nó đi cứ để đó một bên
Vào diễn đàn đảo xuống rồi đảo lên
Một chút chán nên bèn ngồi định viết
 
Nên viết gì? Nghĩ hoài còn chưa biết
Muốn làm thơ, rất tiếc nặn không ra
Suốt mấy tuần sao lười biếng quá à!
Ừ chắc tại mang bệnh buồn vô cớ!
 
Trọng Văn - 20090228
trongvan 26.04.2009 10:46:41 (permalink)
0
Đông sắp tới
 
Trong cái lạnh của mùa Đông sắp tới
Ai đau buồn giữa nỗi nhớ miên man
Ai giam mình cố giết chết thời gian
Mà cảm giác chắc càng thêm cô độc!
 
Ai sẽ nuốt vào trong từng tiếng khóc
Thế thì sao, đâu có khác gì hơn
Dẫu thương thương, ghét ghét, rồi giận hờn
Người ta cũng xa rồi còn gì nữa!
 
Có đáng chi mà tin vài lời hứa?
Chỉ cho vui sau những bữa hẹn hò
Tìm tình yêu được xinh đẹp như mơ
Cơ hội có, biết bao giờ mới đến?
 
Con thuyền nào hôm nay đã rời bến
Xuân vội qua cánh én vẫn còn xa
Ta cuối cùng còn lại chỉ mình ta
Và tất cả sẽ là vài kỷ niệm.
 
Trọng Văn - 20090221
Thuỵ Du 28.04.2009 14:29:58 (permalink)
0

Trích đoạn: trongvan

Buồn vô cớ
 
Chiều hôm nay chợt thấy buồn vô cớ
Rõ ràng là mình chẳng nhớ thương ai
Và ngoài trời đâu có gió/mưa bay
Còn việc sở thì ngày nào cũng thế!
 
Tìm nguyên nhân thật ra chả phải dễ
Kệ nó đi cứ để đó một bên
Vào diễn đàn đảo xuống rồi đảo lên
Một chút chán nên bèn ngồi định viết
 
Nên viết gì? Nghĩ hoài còn chưa biết
Muốn làm thơ, rất tiếc nặn không ra
Suốt mấy tuần sao lười biếng quá à!
Ừ chắc tại mang bệnh buồn vô cớ!
 
Trọng Văn - 20090228


CỚ CHI BUỒN ???

Ừ chừng nào cảm thấy lòng đỡ đỡ
Vào diễn đàn cùng tám với tỷ nha
Sao tính Văn hay buồn bậy quá à !
Thấy mà ghét cái cậu em này quá !

Thiệt tình là chẳng cùng ba cùng má
Nhưng sao mà giống tính quá đi thôi
Cũng hay buồn vô cớ hỡi trời ơi !
Nguyên nhân thì làm sao mà biết được?

Gọi vô cớ có nghĩa đà biết trước
Chẳng vì sao nên đừng hỏi vì sao
Chỉ biết lòng biết dạ nó xôn xao
Thôi Văn nhé tỷ rút về nhà hén !

Ở nhà Văn một hồi léng phéng
Nói tầm phào Văn lại trách tỷ nghe
Tui đã buồn mà chị cứ tè le
Thiệt chán chết cái chị này chán chết (hihi)

                  thuỵ du



trongvan 30.04.2009 11:51:44 (permalink)
0

 
Cuối tháng Tư
 
Sáng hôm nay giọt buồn cô đọng
Trong tâm hồn kẻ sống tha phương
Mơ có dịp về thăm cố hương
Xa từ dạo lên đường vượt biển.
 
Tự bao giờ như thuyền không bến?
Tháng năm dài cứ đến rồi đi
Trên xứ người mình chẳng khác chi
Kẻ hành khất mấy khi an lạc?
 
Giá tự do thực ra quá đắt
Đối với người đánh mất quê hương
Nỗi khác khao tuy rất bình thường
Ngoài tầm với, dường như vô vọng!
 
Cuối tháng Tư nghe lòng trống rỗng
Mắt lệ nhòa lệ nóng trào tuôn
Thời gian chưa hàn gắn vết thương
Ngày quốc hận luôn luôn còn đó!
 
Trọng Văn - 20090426
Thuỵ Du 01.05.2009 06:30:16 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: trongvan


CỚ CHI BUỒN ???

Ừ chừng nào cảm thấy lòng đỡ đỡ
Vào diễn đàn cùng tám với tỷ nha
Sao tính Văn hay buồn bậy quá à !
Thấy mà ghét cái cậu em này quá !

Thiệt tình là chẳng cùng ba cùng má
Nhưng sao mà giống tính quá đi thôi
Cũng hay buồn vô cớ hỡi trời ơi !
Nguyên nhân thì làm sao mà biết được?

Gọi vô cớ có nghĩa đà biết trước
Chẳng vì sao nên đừng hỏi vì sao
Chỉ biết lòng biết dạ nó xôn xao
Thôi Văn nhé tỷ rút về nhà hén !

Ở nhà Văn một hồi léng phéng
Nói tầm phào Văn lại trách tỷ nghe
Tui đã buồn mà chị cứ tè le
Thiệt chán chết cái chị này chán chết (hihi)

               thuỵ du

 
Bệnh lười xâm nhập tủy xương!
Phen nầy đệ quyết bỏ luôn thơ rồi
Tỷ ơi, tỷ hỡi, tỷ ời
Trời lạnh cần để dành hơi ấm lòng
 
Bên nầy sắp sửa vào Đông
Ngủ là thú nhất chứ không gì bằng
Thơ thẩn, ngớ ngẩn, lăng nhăng
Viết lèo, viết cuội chả ăn nhập gì!
 
Như vầy vô ích quá đi
Bà con còn ghét (có khi chửi thầm)
Vườn tỷ đệ rảnh sẽ thăm
Chúc tỷ vui vẻ, mãi làm thơ hay.



Chời ơi cái chú Văn này
Thơ mà chú bỏ ? Món ăn tinh thần
Văn ơi đừng có chần dần
Cái tật làm biếng bỏ lần đi nghe
Chịu khó nghe tỷ nói nè
Có thơ có thẩn vậy mè(mà) cũng dzui
Đừng chọc đừng phá thì thui
Nhưng mà nói thiệt Văn ui, thiệt nè
Chị nói cho Văn nghe nhe
Diễn đàn (dễ) thương nhứt thiệt là chú Văn
Cái tật lăng xà lăng xăng
Nói thì cũng thiệt là hăng quá trời
Nhưng mà cũng chỉ nói chơi
Chẳng ai chửi cả Văn ơi, Văn à
Văn ơi chớ bỏ chị mà
Ở lại buồn lắm, nhứt là thiếu Văn
Còn ai tám với tỷ Văn?
Thiệt là buồn chết tỷ nhăn răng rồi
Hu hu khóc đứng khóc ngồi
Đệ đừng bỏ tỷ hông thôi...tỷ buồn
Qua nhà Văn phá luôn luôn......
Cho đệ thiệt hết đường chuồn đó nhen !!!

               thuỵ du

trongvan 01.05.2009 14:15:34 (permalink)
0


Định nghĩa của tình yêu...
 
Yêu là bán tâm hồn cho kẻ khác
Đánh đổi về chút cảm giác si mê
Cũng lắm khi chỉ chuốc lấy ê chề
Buồn ray rứt, ủ ê… lòng trống rỗng!
 
Lúc thất tình người đâm ra chán sống
Thấy cuộc đời chả đẹp giống như mơ
Ai bảo rằng tình yêu thật nên thơ?
Chắc kẻ đó chưa bao giờ yêu đấy!
 
Tình yêu nào thiết tha và nồng cháy?
Họa may mình nhìn thấy nó trong phim
Khó hơn hẳn xuống biển để mò kim
Đừng phí sức kiếm tìm chi vô ích!
 
Hôn nhân thường là những cuộc giao dịch
Cả đôi bên có mục đích riêng tư
Lỗ hay lời thì phải nói… hình như
Được cân nhắc kỹ càng từ… tim/óc.

Trọng Văn - 20090501
 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 20:13:48 bởi Huyền Băng >
Thuỵ Du 02.05.2009 09:06:47 (permalink)
0
Tỷ Du rộng… họng thiệt nha
Hừng đông, sáng sớm đã la dậy làng
Bà con cô bác đi ngang
Ngó vô, ngơ ngác, hoang mang, bực mình...
 
Tỷ Du nầy quả thiệt tình
Ồn ào dễ sợ đệ xin đầu hàng!
Đàn ông miệng rộng mới sang
Phụ nữ miệng rộng... xóm làng điếc tai!
 
Chưa kể cái tật nói... nhây
Cộng thêm nhiều/ít biệt tài... ba gai
Nếu muốn kể xấu tỷ đây
Chắc là phải mất cả ngày chưa xong!
 
Nhưng mà nói cũng như không
Tỷ cần như thế trong lòng mới vui.
Nhắc tới tỷ nói kệ tui
Coi chừng tao bẻ gãy... đùi mày nhe!
 
Thành ra sợ quá chạy te
Kẻo không bị đánh thiệt nè, đâu ngu!


 
Văn ơi chị Du rất hiền
Chỉ có cái miệng mà nên tội tình
Hai chị em của chúng mình
Tình thâm thủ túc tính tình giống nhau
 
Ồn ào kẻ trước người sau
Phá làng phá xóm là đầu đó nha
Bây giờ chị đang ở nhà
Qua Văn sáng sớm có la bể làng
 
Ai bảo cái tật làm tàng
Diễn đàn đòi bỏ la làng phải ghê
Nhưng thôi Văn đệ đã về
Chị cho Văn nói xấu ê cả càng

Phụ nữ miệng rộng mới sang
Ham ăn ham nói lại càng ham chơi
Việc nhà làm biếng quá trời
Còn nhiều tật xấu Văn ơi thiệt này

Và cả cái tội nói nhây
Ba gai đủ thứ, tỷ đây sợ gì
Văn đệ kể đủ hết đi
Tỷ đâu sợ ế, ế thì khỏe hơn
 
Chỉ cần Văn đệ bỏ cơn
Cái cơn làm biếng lơn tơn ngủ hoài
Diễn đàn đệ ghé lai rai
Cùng Du tỷ tám dài dài nghe Văn
 
             
                thụy du

 
trongvan 03.05.2009 19:24:20 (permalink)
0
Tệ nạn mê tín
 
Nạn mê tín bên Ấn còn rất nặng
Mặt khác thì vẫn khinh nữ trọng nam
Nên đôi khi những việc họ dám làm
Cả thế giới hãi hùng đầy kinh ngạc!
 
Chuyện dùng người tế thần xảy ra thật
Ông nội ruột chặt đầu cháu gái cơ
Máu đứa bé được hứng vào chiếc xô
Trộn hạt giống để chờ đem trồng trọt…
 
Tuy kinh tế Ấn Độ phát triển tốt
Nhưng dân quê dốt nát tin dị đoan
Có nhiều kẻ nghe thầy bói giết con
Cầu danh vọng, giàu hơn hay… khử quỷ!
 
Mạng con gái ai ngờ rẻ quá nhỉ
Cả tình thâm chỉ đổi vụ mùa thôi
Nếu tôn giáo là thiệt và có Trời
Trời khát máu hỡi ôi thờ chi hả?
 
Trọng Văn - 20090503
 
Chuyện thật xảy ra tại tiểu bang Orissa Ấn Độ vào ngày 26/04/2009, khi ông nội
(đạo Hindu thuộc bộ tộc Sambalpur) đã chặt đầu đứa cháu gái 10 tuổi lấy máu trộn
với hạt giống để chuẩn bị đem trồng với hy vọng mùa màng sẽ được bội thu.
Thuỵ Du 03.05.2009 20:21:18 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: trongvan


Đằng nào cũng chị, cũng em
Ít nhiều điểm giống dẫu thèm hay không
Gậy ông nếu đập lưng ông
Trúng nhầm cùi chỏ hay mông đều phiền!
 
Chị em mình bụng dạ hiền
Nhưng miệng chành chạch mất… duyên tỷ à!
Người danh giá sợ chạy xa
Chỉ dân đanh đá, chua ngoa ráp vào!
 
Tối ngày tán dóc tào lao
Xong cười hí hố, ồn ào cả thôn
Thế thì thử hỏi gì hơn?
Riết rồi họ nói mình khùng chết nha? 


Văn ơi Văn nói thật là
Lẽ nào lại thế thiệt mà Văn ơi
Chị em mình chỉ nói chơi
Chứ tỷ còn phải giữ hơi nhà lành

Chỉ có cái miệng lanh chanh
Tại Văn ai biểu lanh quanh trốn hoài
Để tỷ phải kiếm trong ngoài
Hỏng la cho lớn đừng hòng kiếm Văn

Thôi thôi tỷ bắt đền Văn
Từ nay không được lằng nhằng nữa nha
Hông thôi tỷ kêu mã tà
Kiếm Văn cho được về nhà mới thôi

Đầu đuôi đã rõ khúc nôi
Lòng tỷ Văn đã hiểu rồi phải không?

              thuỵ du
Thuỵ Du 05.05.2009 16:55:30 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: trongvan


Ừ há cũng tại Văn mà
Bằng không tỷ chẳng la làng rùm beng
Thôi thì tạm dẹp qua nghen
Giỡn hoài chúng tưởng mình lên cơn... khùng
 
Tỷ gắng hiền thục dễ cưng
Mai kia mốt nọ ai bưng tỷ về
Đến lúc tỷ hét/hò nhe
Không chừng ông xã càng mê... khen hoài
 
Tha hồ tỷ được lên oai
Ván/thuyền đã đóng sợ ai nữa nầy?
Làng xóm nhỡ điếc lỗ tai
Thì kệ họ chứ bà đây ngon lành!
 
 



Văn ơi láng cháng lành chành
Làm sao nói rõ ngọn ngành tỷ nghe
Chi mà phải hét hò nè?
Để cho ông xã tưởng là tỷ điên???

Làm vợ thì phải thục hiền
Có đâu la hét, chửi liền một khi
Dù cho là vợ chồng chi
Phu tuỳ, phụ xướng những khi trái trời

Ý quên trời hỡi trời ơi
Tỷ Du nói thật lỡ lời rồi Văn
Phu xướng, phụ tuỳ đúng rằng
Cho nên Văn chớ cằn nhằn tỷ nghen

Bây giờ nói rõ rồi nhen
Tỷ Du hiền lắm nói năng nhẹ nhàng
Hỏng có la lối xóm làng
Không thôi chồng bỏ chẳng màng thương đâu

Văn đừng có xúi tỷ ngầu
Để cho những giọt mưa ngâu nát lòng

                thuỵ du



trongvan 05.05.2009 19:51:35 (permalink)
0

 
Bỏ gánh nặng
 
Ôm khư khư cả vòm trời thương nhớ
Thì bao giờ mới có được niềm vui?
Dẫu kỷ niệm toàn hình ảnh ngọt bùi
Ôn lại chỉ … gợi ngậm ngùi luyến tiếc!
 
Lẽ bình thường dĩ nhiên ai cũng biết
Muốn nhẹ nhàng cứ việc vứt buồn đi
Chứ gồng gánh cũng chẳng lợi ích chi
Đời ngắn ngủi mấy khi còn kiếp khác?
 
Miễn sao sống không hoang đàng, trụy lạc
Bớt gò bó có mất mát  gì đâu?
Khi ta vui thế giới đẹp muôn màu
Rồi lúc ấy muộn phiền tự tan biến…
 
Trọng Văn - 20090503
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2009 19:52:52 bởi trongvan >
Thuỵ Du 05.05.2009 21:25:13 (permalink)
0
Ừ há, quên mất tỷ hiền
Dịu dàng, nhỏ nhẹ có duyên lạ lùng
Chứ đâu la hét như khùng
Thỉnh thoảng hò Huế… lùng bùng lỗ tai!
 
Ý lộn, đệ nói rất hay
Lúc ấy ông xã vỗ tay khen hoài
Hơi ồn thiên hạ bên ngoài
Tưởng nhà tỷ đấu võ đài với nhau
 
(Bậy nữa!) Vui vẻ làm sao
Nên dòm ngó thử đứa nào oai hơn
(không đúng!) khen tỷ khéo khôn
Lựa chồng dễ dại như con… ấy mà
 
(Ấy chà lỡ miệng thôi nha…)
Vợ chồng thật xứng như là uyên ương


Văn ơi chắc muốn bị tương
Dám nói xấu tỷ hết đường chối nha
Nể tình chị em trong nhà
Tỷ tha cho đó thiệt là phá ghê

Tỷ hiền mà đệ dám chê
Còn anh rể đệ hổng chê bao giờ
Vợ chồng vừa đẹp như mơ
Mà quên anh ấy hơi khờ thiệt nha

Bởi vì công việc trong nhà
Tiện tay làm hết tỷ tà tà chơi
Ở nhà ảnh làm hết hơi
Nhưng mà vui vẻ hổng hơi nào buồn

Có chồng như vậy giỏi hông?
Văn ơi Văn thấy tỷ chồng (chồng tỷ) hay chưa???

           thuỵ du


trongvan 06.05.2009 13:19:42 (permalink)
0
Việt Kiều
 
Ừ thì cái mác Việt kiều
Cũng le lói đấy, ít nhiều người mê
Cứ dùng nó để thả dê
Trị giá ít nhất cỡ... ve chai nầy
 
Thượng đế đó ở bên Tây
Anh kia Úc, Mỹ, Đức hay Thái, Lào...
Đứa nào cũng giống đứa nào
Lột đồ chúng hết đem vào... cân đo
 
Lựa thằng tướng tốt, gan to
Chắc là được giá bán cho tụi Tàu
Tim, thận, phèo, phổi trước sau
Đều dùng được hết chứ đâu phí nà!
 
Bỗng dưng phút chốc thành ma
Bộ lòng mình cứu mạng ba, bốn người...
Phúc đức nhiều lắm ai ơi
Kiếp sau phú quý, cả đời giàu sang.
 
Trọng Văn - 20090424
Thuỵ Du 06.05.2009 14:21:56 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn trongvan 

Chúc mừng tỷ lựa được chồng
Hiền như ông Bụt chắc không ai bằng
Việc nhà sớm tối lăng xăng
Tỷ Du có phước khỏi cần làm chi...
 
Cả ngày ổng cười hì hì
(Chắc não của ảnh lắm khi bất thường?)
Như vậy mới được tỷ thương
Khác hơn tỷ giận, tỷ buồn thì sao?
 
Đệ nào bêu xấu tỷ đâu
Thấy gì nói đó có đầu có đuôi
Tỷ à, tỷ hỡi, tỷ ơi
Anh rể của đệ chắc hơi... tâm thần?



Nào đâu ảnh bị tâm thần
Chỉ vì yêu vợ chẳng phân vân gì
Sợ vợ ốm yếu bệnh đi
Nếu việc nhiều quá vợ thì không kham ( nổi)
 
Cho nên ảnh giành ảnh làm
Chớ đâu có bị bệnh "man man" gì
Con người có lúc có thì
Đến khi ảnh bệnh tỷ thì giúp cho
 
Nhưng mà Văn đệ khỏi lo
Anh to con lắm chẳng lo bệnh mà
Cho nên tỷ cứ tà tà
Sáng nhà hàng xóm tối thì tổ tôm**
 
Về nhà đã có sẵn cơm
Tỷ đây ăn hết rồi ôm truyền hình
Chồng tỷ chiều tỷ hết mình
Bởi được cái số của mình chồng cưng**
 
                thụy du
 
** Đùa thôi nha,hông phải thật đâu, kẻo hàng xóm lại tưởng tỷ Du hư quá thì tỷ ế thật đấy Văn ơi !Đây là chuyện không tưởng mà thôi,hihi.....

Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 59 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 873 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9