Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Không thật Giữa cái thật có chút gì giả dối Trong yêu thương ngầm ẩn nỗi hận thù Đứa thông minh đôi lúc lại rất ngu Kẻ điên dại dường như tỉnh lắm đấy! Mỗi một vật đều có mặt có trái Tùy góc nhìn ta thấy phần nào thôi Ai cố tìm hoàn mỹ ở trên đời Thì chắc chắn sẽ là người thất vọng! Chết tất nhiên kết thúc mọi sự sống Và thiên đàng chỉ giống hoa trong gương Hay ánh trăng trên nước quá dễ thương Cố gắng mấy cũng vô phương vói được! Tấm chân tình làm sao đo bằng thước Bởi lọc lừa từng bước đuổi theo sau Hỏi kiếp người thử đếm dài bao lâu Mà ta mãi nhức đầu vì phải/trái? Trọng Văn - 20090322
Buồn vô cớ Chiều hôm nay chợt thấy buồn vô cớ Rõ ràng là mình chẳng nhớ thương ai Và ngoài trời đâu có gió/mưa bay Còn việc sở thì ngày nào cũng thế! Tìm nguyên nhân thật ra chả phải dễ Kệ nó đi cứ để đó một bên Vào diễn đàn đảo xuống rồi đảo lên Một chút chán nên bèn ngồi định viết Nên viết gì? Nghĩ hoài còn chưa biết Muốn làm thơ, rất tiếc nặn không ra Suốt mấy tuần sao lười biếng quá à! Ừ chắc tại mang bệnh buồn vô cớ! Trọng Văn - 20090228
Đông sắp tới Trong cái lạnh của mùa Đông sắp tới Ai đau buồn giữa nỗi nhớ miên man Ai giam mình cố giết chết thời gian Mà cảm giác chắc càng thêm cô độc! Ai sẽ nuốt vào trong từng tiếng khóc Thế thì sao, đâu có khác gì hơn Dẫu thương thương, ghét ghét, rồi giận hờn Người ta cũng xa rồi còn gì nữa! Có đáng chi mà tin vài lời hứa? Chỉ cho vui sau những bữa hẹn hò Tìm tình yêu được xinh đẹp như mơ Cơ hội có, biết bao giờ mới đến? Con thuyền nào hôm nay đã rời bến Xuân vội qua cánh én vẫn còn xa Ta cuối cùng còn lại chỉ mình ta Và tất cả sẽ là vài kỷ niệm. Trọng Văn - 20090221
Cuối tháng Tư Sáng hôm nay giọt buồn cô đọng Trong tâm hồn kẻ sống tha phương Mơ có dịp về thăm cố hương Xa từ dạo lên đường vượt biển. Tự bao giờ như thuyền không bến? Tháng năm dài cứ đến rồi đi Trên xứ người mình chẳng khác chi Kẻ hành khất mấy khi an lạc? Giá tự do thực ra quá đắt Đối với người đánh mất quê hương Nỗi khác khao tuy rất bình thường Ngoài tầm với, dường như vô vọng! Cuối tháng Tư nghe lòng trống rỗng Mắt lệ nhòa lệ nóng trào tuôn Thời gian chưa hàn gắn vết thương Ngày quốc hận luôn luôn còn đó! Trọng Văn - 20090426
Định nghĩa của tình yêu... Yêu là bán tâm hồn cho kẻ khác Đánh đổi về chút cảm giác si mê Cũng lắm khi chỉ chuốc lấy ê chề Buồn ray rứt, ủ ê… lòng trống rỗng! Lúc thất tình người đâm ra chán sống Thấy cuộc đời chả đẹp giống như mơ Ai bảo rằng tình yêu thật nên thơ? Chắc kẻ đó chưa bao giờ yêu đấy! Tình yêu nào thiết tha và nồng cháy? Họa may mình nhìn thấy nó trong phim Khó hơn hẳn xuống biển để mò kim Đừng phí sức kiếm tìm chi vô ích! Hôn nhân thường là những cuộc giao dịch Cả đôi bên có mục đích riêng tư Lỗ hay lời thì phải nói… hình như Được cân nhắc kỹ càng từ… tim/óc. Trọng Văn - 20090501 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2009 20:13:48 bởi Huyền Băng >
Bỏ gánh nặng Ôm khư khư cả vòm trời thương nhớ Thì bao giờ mới có được niềm vui? Dẫu kỷ niệm toàn hình ảnh ngọt bùi Ôn lại chỉ … gợi ngậm ngùi luyến tiếc! Lẽ bình thường dĩ nhiên ai cũng biết Muốn nhẹ nhàng cứ việc vứt buồn đi Chứ gồng gánh cũng chẳng lợi ích chi Đời ngắn ngủi mấy khi còn kiếp khác? Miễn sao sống không hoang đàng, trụy lạc Bớt gò bó có mất mát gì đâu? Khi ta vui thế giới đẹp muôn màu Rồi lúc ấy muộn phiền tự tan biến… Trọng Văn - 20090503
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2009 19:52:52 bởi trongvan >
Việt Kiều Ừ thì cái mác Việt kiều Cũng le lói đấy, ít nhiều người mê Cứ dùng nó để thả dê Trị giá ít nhất cỡ... ve chai nầy Thượng đế đó ở bên Tây Anh kia Úc, Mỹ, Đức hay Thái, Lào... Đứa nào cũng giống đứa nào Lột đồ chúng hết đem vào... cân đo Lựa thằng tướng tốt, gan to Chắc là được giá bán cho tụi Tàu Tim, thận, phèo, phổi trước sau Đều dùng được hết chứ đâu phí nà! Bỗng dưng phút chốc thành ma Bộ lòng mình cứu mạng ba, bốn người... Phúc đức nhiều lắm ai ơi Kiếp sau phú quý, cả đời giàu sang. Trọng Văn - 20090424
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: