Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Trở về với cát bụi Từ cát bụi quay trở về cát bụi Tùy số phần ngắn ngủi hay... sống lâu Nhưng cuối cùng sẽ kết thúc như nhau Đừng bởi thế đau buồn hại sức khỏe! Có cái hay của người phải chết trẻ Mãi đẹp xinh như thế vì... không già Và tình cảm từ thân nhân gần xa Luôn luôn tốt hơn là lúc lú lẫn! Khi mất sớm ta chưa thành gánh nặng Cho gia đình và chẳng phiền hà ai Mình không ngại nếu phải... đi ngày mai Ngay trước mắt vài chục người thương tiếc. Sớm muộn gì cũng một lần vĩnh biệt Thời điểm nào được biết thích hợp cơ? Nếu mệnh trời khó chối cần gì lo Tránh chẳng được, trông chờ... chi phí sức! Trọng Văn - 20090507
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 12:36:47 bởi trongvan >
Khỏi thất tình Đừng thương thì khỏi thất tình Lẽ đơn giản ấy ai nhìn cũng ra Thế mà anh/chị gần xa Suy đi, nghĩ lại chẳng thà khổ đau Bởi ai chịu lỗ lã đâu? Như thiêu thân thấy lửa nhào đầu vô Nhờ thế mới có văn/thơ Cho người thưởng thức cái khờ khi yêu Đơn phương mơ tưởng thật nhiều Trước sau rồi cũng như diều đứt dây Cuối cùng thử hỏi trách ai? Chính mình chọn lựa như vầy chịu thua Vài lần kinh nghiệm đủ chưa? Chán đời lắm kẻ lên chùa gắng tu Thành ra trên đó có sư Một thời đã khóc bù lu vì tình! Trọng Văn - 20090423
LẠC...ĐƯỜNG VÔ TÌNH ANH VIẾNG VƯỜN HOANG VẮNG
CHO LẮM YÊU THƯƠNG SÓNG NGẬP LÒNG
NẮNG CHIỀU NGHIÊNG BÓNG BÊN THỀM MỘNG
GIÓ LẠC VƯỜN KHUYA DẠ ƯỚC MONG
THOVETRA
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2009 17:57:32 bởi thovetra >
Sang ngang Ngày mai phiên chị sang ngang Lấy chồng Hàn Quốc tuổi gần... bốn mươi! Giờ đây nên khóc hay cười? Thôi đành chấp nhận số trời ban cho! Việc nhà giao hết em lo Mẹ/cha em gắng phụng thờ sớm hôm
Chuyện chị cũng chẳng gì thơm
Không biết hàng xóm họ dòm mình sao?
Mặc kệ chắc hổng gì đâu! Xầm xì riết chán trước/sau cũng ngừng Nghĩ tới xa cách nghìn trùng Hồn chị phải nói vô cùng hoang mang! Mặt khác tội nghiệp cho chàng... Vì chị mà chịu lỡ làng tình duyên! Bởi nghèo tay trắng không tiền Đánh liều một chuyến, dám phiền trách ai? Kể như chị sắp đi Tây Du học bên ấy độ vài ba năm Kha khá hứa trở về thăm Giúp em mua bán để làm ăn lên... Mãi vầy cuộc sống bấp bênh Áo cơm thiếu thốn, tình bền được ư? Nghèo mà hạnh phúc dường như Chưa hề tồn tại kể từ ngàn xưa! Chiều nay trời lại đổ mưa! Nhưng em phải nhớ lên chùa thắp hương Cầu xin cho chị lên đường Bình an, vô sự và luôn vững lòng. Trọng Văn - 20090515
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2009 11:22:41 bởi trongvan >
Cấm quần không đáy Hỏi ai biết chiếc quần không đáy Hở chỗ nào mà thấy vua ra Chiếu 2 lần nghiêm cấm dân ta Mặc ngoài phố, ái chà hơi ngặt! Ý ngài muốn y phục thống nhất Giữa hai đàng từ Bắc vào Nam Lệnh đã ban đâu mấy ai làm Nên lặp lại 9 năm sau đó Lần thứ nhì quan/dân lớn nhỏ Phải chấp hành chẳng bỏ một ai Kẻ ương ngạnh kháng chỉ làm sai Bị trừng phạt thẳng tay cho biết! Luật lệ nầy chắc có vua Việt Mới nghĩ ra nói thiệt ngộ ghê! Gái thời nay váy cũn cỡn nè Vua nào thấy cũng mê tít mắt! Trọng Văn - 20090519 Vua Minh Mạng ra chiếu chỉ lần thứ nhất vào tháng 10 năm Mậu Tý (1828) với mục đích cải cách y phục của người dân đàng ngoài (từ Thanh Nghệ trở ra Bắc) cho phù hợp với nhân dân đàng trong (từ sông Gianh trở vào Nam). Gần 9 năm sau mà ngu dân vẫn chần chừ chưa chịu đổi thay! Vua bắt buộc phải ra chiếu chỉ thứ 2 vào tháng 9 năm Đinh Dậu (1837). Lần nầy vua tuyên bố sẽ xử phạt đích đáng những ai tiếp tục mặc váy ra đường!
Vì ngày xưa chưa có máy may
Nên quần áo tất thảy khâu tay
Quần đàn bà để luôn không đáy
Nên vua mới ra chỉ dụ này
Vua biết đâu là đến thời nay
Thế giới hội nhập khắp đó đây
Tiện nhiều bề cái quần không đáy
Lúc ra đường lụt lội...dễ xoay./.
Tình & Tiền Tình/tiền đem bỏ lên cân Thì ra hai thứ nặng gần tương đương Tình dành cho kẻ mình thương Còn tiền nên giữ luôn luôn bên người… Không tiền chết đói ai ơi Không tình chắc chắn sống đời cô liêu Nhà giàu sẵn có rất nhiều Dân nghèo chạy kiếm thiếu điều… hổng ra! Khỏi cần phải nói gần/xa Cả hai quan trọng nhất mà đúng không? Thiếu hụt thì chả gì xong Dư thừa vung vãi mới trông sang nè! Tiền mua tình được đó nhe Đôi bên đánh đổi mang về đam mê Tình/tiền đâu thấy ai chê? Ngoại trừ… sắp chết, có e khó dùng! Trọng Văn - 20090517
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2009 10:48:45 bởi trongvan >
Đàn bà Đàn bà là khúc dân ca Là dòng suối ngọt đậm đà tình quê Đàn bà là nỗi đam mê Là nguồn hạnh phúc xuôi về hư vô Đàn bà là những vần thơ Là mùa Xuân mới mộng mơ tuyệt vời Đàn bà là cả vòm trời Là trăng mười sáu sáng soi bước mình Đàn bà là khóm trúc xinh Là hồ sen thắm lá xanh thơm nồng Đàn bà là giếng nước trong Là sương trên cỏ long lanh sáng ngời Đàn bà là biển mù khơi Là bải cát trắng nằm phơi tháng ngày Đàn bà là rượu nồng cay Là hương mật quyến rũ bầy bướm/ong Đàn bà là một đóa Hồng Là gai sắc bén sướt lòng người đau Đàn bà là những vì sao Lung linh huyền ảo trên cao ngút ngàn. Trọng Văn - 20090513
Thương binh Người lính trẻ trở về từ Iraq Bỏ một phần xương thịt tận phương xa Chẳng liên can đến đất tổ quê cha Đấy xứ sở của người ta lạ hoắc! Dăm huy chương gắn lên trông oai thật Vài chục người chứng kiến tấm tắc khen Tạm quên đi cả quãng đời tối đen Đang chầu chực bên cạnh từng phút chốc! Bà mẹ hiền ôm con mừng đến khóc Còn người tình đại học chẳng thấy đâu! Lá mùa Thu dưới nắng úa đổi mầu... Vâng, đây chỉ bước đầu cuộc sống mới! Chiến tranh luôn tổn hại dân vô tội Bọn cầm quyền mỗi tối vẫn ấm êm Trong sang giàu, thế lực càng mạnh thêm Ai mất mạng chúng đâu thèm biết đến! Trọng Văn - 20090522
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2009 09:34:45 bởi trongvan >
Trích đoạn: trongvan
Tình & Tiền
Tình/tiền đem bỏ lên cân
Thì ra hai thứ nặng gần tương đương
Tình dành cho kẻ mình thương
Còn tiền nên giữ luôn luôn bên người…
Không tiền chết đói ai ơi
Không tình chắc chắn sống đời cô liêu
Nhà giàu sẵn có rất nhiều
Dân nghèo chạy kiếm thiếu điều… hổng ra!
Khỏi cần phải nói gần/xa
Cả hai quan trọng nhất mà đúng không?
Thiếu hụt thì chả gì xong
Dư thừa vung vãi mới trông sang nè!
Tiền mua tình được đó nhe
Đôi bên đánh đổi mang về đam mê
Tình/tiền đâu thấy ai chê?
Ngoại trừ… sắp chết, có e khó dùng!
Trọng Văn - 20090517
Kính gởi Bạn Trọng Văn
Cho mình góp phần giúp đàn em sau này nha
Tình & Tiền
Tình tiền chung một cán cân
Phước duyên nhân quả đồng lần tương đương
Có tình nhiều kiếp gieo thương
Có tiền ruộng phước hữu duyên theo người
Phước xài hết, đói người ơi!
Ân tình không nối.. Sống đời cô đơn!
Giàu do phước.. Lộc tự nhiên
Nghèo do nghiệp.. Ác duyên từng trồng!
Nghiệp duyên "Xoay chuyển" cân phân
Trả vay, vay trả.. Luôn gần không xa.!
Tỉnh Tâm chớ vội rên la
Bàn tay nhám ác tránh xa.. Quay đầu
Hướng về chữ thiện rèn trau
Tâm trong ý lặng thoát mau u phiền
Ruộng phước, ân nghĩa cần chuyên
Thức tâm tuệ trí hiển nhiên được phần
Mytutru_23.5.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 10:51:25 bởi Tứ Trụ >
Trích đoạn: Tứ Trụ
Kính gởi Bạn Trọng Văn
Cho mình góp phần giúp đàn em sau này nha
Tình & Tiền
Tình tiền chung một cán cân
Phước duyên nhân quả đồng lần tương đương
Có tình nhiều kiếp gieo thương
Có tiền ruộng phước hữu duyên theo người
Phước xài hết, đói người ơi!
Ân tình không nối.. Sống đời cô đơn!
Giàu do phước.. Lộc tự nhiên
Nghèo do nghiệp.. Ác duyên từng trồng!
Nghiệp duyên "Xoay chuyển" cân phân
Trả vay, vay trả.. Luôn gần không xa.!
Tỉnh Tâm chớ vội rên la
Bàn tay nhám ác tránh xa.. Quay đầu
Hướng về chữ thiện rèn trau
Tâm trong ý lặng thoát mau u phiền
Ruộng phước, ân nghĩa cần chuyên
Thức tâm tuệ trí hiển nhiên được phần
Mytutru_23.5.2009
Tứ Trụ khéo tu phước lộc nhiều
Kiếp sau dư dả tha hồ tiêu
Còn Văn có lẽ sống một kiếp
Chết về tro bụi (sau khi thiêu).
Nghiệp duyên ai biết thật hay không?
Được xài che lấp nỗi bất công
Tín ngưỡng nào khác liều thuốc ngủ
Cứ tin là đúng để yên lòng!
Thời xưa tôn giáo vua chúa dùng
Đè đầu, chận cổ dân nói chung
Để họ an phận làm nô lệ
Bọn giàu bóc lột vẫn dửng dưng.
Việt nam chịu ảnh hưởng Trung Hoa
Nên cả guồng máy của nước ta
Từ trên xuống dưới toàn tham nhũng
Dân nghèo, nghèo mãi cũng đúng mà!


Mưa cuối tuần Tí ta tí tách ngoài hiên Đêm nay sao tiếng mưa hiền gì đâu? Nhẹ rơi chứ chẳng ồn ào Và không lắng đọng chút sầu tơ vương… Tiếng mưa êm dịu lạ thường Nghe như khạc khúc du dương trữ tình Xạc xào nhành lá rung rinh Ễnh Ương, Ve, Dế cũng xin góp phần… Tiếc rằng vắng bóng chị Hằng Chắc mây che khuất hay gần ba mươi? Trong chăn, nệm ấm tuyệt vời Mưa ru ta ngủ… Ngày mơi cuối tuần! Trọng Văn - 20090522
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: