Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Thi sĩ nghèo
Mấy ai sống được bằng thơ?
Đa số thi sĩ nghèo xơ là thường
Chắc bởi nghiệp dĩ văn chương
Mơ mơ, mộng mộng, buồn, thương... suốt ngày
Công việc lười, gác lại mai
Hễ hở mượn chút men cay tìm vần
Chẳng tha thiết chuyện làm ăn
Lợi danh, sự nghiệp cóc cần chả lo
Thế nên bữa đói, bữa no
Lang thang, lếch thếch rồi cho ra đời
Những thi phẩm để người coi
Nếu hay, may mắn gặp thời nổi danh
Nhờ tay trắng được tiếng thanh
Mỗi người một số cũng đành chứ sao
Thành thử hỏi mẹ/cha nào
Có con thi sĩ không rầu thúi gan!
Trọng Văn - 20091204
*)Nghe đệ viết bài Thi sĩ nghèo nghe thấy tội cho cánh thi sỹ quá

.Thế thì tỷ nối mạch luôn tặng đệ bài Thi sỹ gàn cho người ta cám cảnh thi sỹ mà chạy xa luôn đệ nhỉ

Thi sỹ gàn...
Bon chen chợ búa suốt cả ngày
Tối về mệt rời rã chân tay,
Bữa cơm cũng vội vàng qua quýt
Làm sao mơ mộng hồn thơ bay?
Đôi khi có chút hứng viết thơ
Thiên hạ xì xào bảo:Ngẩn ngơ!
Người gàn thời nay thì mới thế!
Còn người thông minh...Họ khác cơ!
Khom lưng họ luồn lách mọi nơi.
Đầu gối cũng đi ...Mặc ai cười!
Miễn sao có tiền...Có tất cả!
Đổi trắng thành đen ...Dễ như chơi!
Có tiền cuộc sống khác nào tiên
Sính danh?Biếu lộc để mua quyền.
Khi ấy khối người xin bợ đỡ,
Cầu thân ,nhờ vả...Mình bề trên!
Vận may cơ hội có nhiều đâu
Tất cả lo sôi sục làm giầu
Cạm bẫy,m ưu mô...rồi thủ đoạn
Lọc lừa ,gian dối dù thân nhau...
Còn mình thì như kẻ trên mây.
Tiền nong thua thiệt chẳng mảy may...
Làm chung họ lấy...cũng tự nhủ:
Thôi mình làm lại từ trắng tay...
Dù cho thiên hạ bảo :D ở hơi!
Gác chuyện bon chen ...Mặc sự đời.
Thiên hạ người ta lo lời lãi,
Còn mình ...Ngớ ngẩn viết thơ chơi!
Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Thi sĩ nghèo
Mấy ai sống được bằng thơ?
Đa số thi sĩ nghèo xơ là thường
Chắc bởi nghiệp dĩ văn chương
Mơ mơ, mộng mộng, buồn, thương... suốt ngày
Công việc lười, gác lại mai
Hễ hở mượn chút men cay tìm vần
Chẳng tha thiết chuyện làm ăn
Lợi danh, sự nghiệp cóc cần chả lo
Thế nên bữa đói, bữa no
Lang thang, lếch thếch rồi cho ra đời
Những thi phẩm để người coi
Nếu hay, may mắn gặp thời nổi danh
Nhờ tay trắng được tiếng thanh
Mỗi người một số cũng đành chứ sao
Thành thử hỏi mẹ/cha nào
Có con thi sĩ không rầu thúi gan!
Trọng Văn - 20091204
*)Nghe đệ viết bài Thi sĩ nghèo nghe thấy tội cho cánh thi sỹ quá

.Thế thì tỷ nối mạch luôn tặng đệ bài Thi sỹ gàn cho người ta cám cảnh thi sỹ mà chạy xa luôn đệ nhỉ

Thi sỹ gàn...
Bon chen chợ búa suốt cả ngày
Tối về mệt rời rã chân tay,
Bữa cơm cũng vội vàng qua quýt
Làm sao mơ mộng hồn thơ bay?
Đôi khi có chút hứng viết thơ
Thiên hạ xì xào bảo:Ngẩn ngơ!
Người gàn thời nay thì mới thế!
Còn người thông minh...Họ khác cơ!
Khom lưng họ luồn lách mọi nơi.
Đầu gối cũng đi ...Mặc ai cười!
Miễn sao có tiền...Có tất cả!
Đổi trắng thành đen ...Dễ như chơi!
Có tiền cuộc sống khác nào tiên
Sính danh?Biếu lộc để mua quyền.
Khi ấy khối người xin bợ đỡ,
Cầu thân ,nhờ vả...Mình bề trên!
Vận may cơ hội có nhiều đâu
Tất cả lo sôi sục làm giầu
Cạm bẫy,m ưu mô...rồi thủ đoạn
Lọc lừa ,gian dối dù thân nhau...
Còn mình thì như kẻ trên mây.
Tiền nong thua thiệt chẳng mảy may...
Làm chung họ lấy...cũng tự nhủ:
Thôi mình làm lại từ trắng tay...
Dù cho thiên hạ bảo :D ở hơi!
Gác chuyện bon chen ...Mặc sự đời.
Thiên hạ người ta lo lời lãi,
Còn mình ...Ngớ ngẩn viết thơ chơi!
Thương Giang
Nếu tỷ có nhã hứng thì đệ xin đăng thêm bài "Thi Sĩ Khùng...", viết lâu rùi nhưng sợ đụng chạm nên chưa đăng...
Thi sĩ khùng...
Thường thi sĩ hơi khùng hoặc tửng
Mới có nhiều cảm hứng làm thơ
Thấy lắm ông mặt rất khù khờ
Chắc bởi thế lơ mơ... bồ đá!
Khi thất tình than thở hay lạ!
Lúc bình thường viết chả ai xem
Bắt chước nhau ý tưởng cũ mềm
Ừ chẳng biết mấy ai thèm đọc?
Còn một đám làm thơ con cóc
Chỉ họa theo tán dóc vui chơi
Lại nổi tiếng ấy mới lạ đời
Danh thi sĩ ối giời rẻ chán!
Trọng Văn - 20080206
Vui Giáng Sinh Năm nào còn có Giáng Sinh? Vui được cứ hưởng tận tình đi nghen Mai mốt Hồi giáo nó chen Vào đông, Jesus chúng đem dẹp à! Lúc ấy chỉ một Allah Mỗi ngày mấy chặp quỳ tà gối luôn! Dịp lễ lớn rất thảm thương Nhịn đói từ sớm tinh sương... suốt ngày Cấm uống đến mức độ nầy: Nước bọt phải nhổ ra ngoài nữa cơ Mệt lả, ngồi đấy đợi chờ Mặt trời khuất bóng mới cho ăn kìa! Nghe nói kiêng nốt chuyện... kia Dân nhậu thèm khát rượu/bia dài dài! Bây giờ xả láng sướng thay Cũng mong rằng Chúa còn hoài đã hơn! Trọng Văn - 20091219
Mẹ cách mạng Mẹ tin tưởng đàn con từ Bắc Dám hy sinh tất cả vô nam Diệt Mỹ ngụy, giải phóng nhân dân Nên bảo đảm hậu cần có mẹ Ráng đùm bọc như con mình đẻ Từng miếng cơm, mẻ thuốc… chu lo Tải súng ống, đạn pháo bằng đò Hầm đào sẵn để cho chúng trốn Đã quyết tâm ngày nào còn sống Vẫn tham gia chống chọi kẻ thù Những thân già chả sợ lao tù Miễn lũ trẻ vươn như măng mọc Mẹ yêu nước bằng tim, bằng óc Chẳng ngại ngần khó nhọc gian lao Ước mơ rằng đất nước mai sau Được độc lập, vui sao sánh nổi? Rồi cuối cùng cuộc đời thay đổi Tài giỏi thay cách mạng thành công Hết chiến tranh, hớn hở cõi lòng… Giờ nhìn lại đám con hiếu đạo Mẹ vỡ lẽ nuôi ong tay áo Nuôi một bầy báo nước hại nhà Rước Tàu vào đào mỏ quê ta, Cắt lảnh thổ dâng qua cho chúng Nên mấy bả bây giờ điêu đứng Tức chửi thôi chả thấm vào đâu Sau chiến tranh tui nó đều giàu Còn mấy cụ lao đao nghèo đói! Thiệt thà quá cũng là cái tội Bị gian manh lợi dụng chả hay Giờ khôn ra thì sắp gần ngày Theo Trời Phật hay về với Chúa! Trọng Văn - 20091218
Chúc đệ và gia đình đón Giáng sinh an lành, hạnh phúc!
Gã vô gia cư Nơi góc phố không xa nhà thờ lắm Gã già Tây buồn ngắm quãng trời cao Trời thật trong lấp lánh muôn vì sao Ờ chẳng biết ngôi nào là của hắn! Thường mọi khi giờ nầy rất yên lặng Đêm Noel phố vắng chợt bùng vui Nhưng chủ yếu chỉ ở đằng kia thôi Đã tấp nập người người đi xem lễ. Chúa đông con, chắc hắn là con ghẻ Vô gia cư, đơn lẽ suốt nửa đời... Chuông nhà thờ từng tiếng... chậm rãi... rơi Hồn kẻ lạc: chơi vơi... rồi hụt hẫng! Bác lao công, hôm sau đánh thức hắn Còn say ư? Chẳng thấy thèm trả lời! Lại gần xem... kinh hoảng... thét: “Chúa Ơi!” Dựa thùng rác, chết ngồi... xác lạnh cứng! Trọng Văn - 20091217
Dòng sông tôi yêu
Tôi yêu một dòng sông
Còn đó bên trời Đông
Dẫu tháng ngày qua vội
Vẫn trôi chảy thong dong.
Tôi yêu một dòng sông
Con nước không hề trong
Tải phù sa nặng trĩu
Về vun bón ruộng đồng.
Tôi yêu một dòng sông
Mùa Xuân chở đầy bông
Lục Bình ôi tím quá
Khơi nỗi nhớ niềm mong.
Tôi yêu một dòng sông
Hình bóng in trong lòng
Của bao người viễn xứ
Trên bước đường long đong.
Ơi dòng sông nhớ mong
Ơi dòng sông thương nhớ
Dòng sông mang hơi thở
Mặn mòi hương phù sa
Những nẻo đường tôi qua
Bao con sông đã thấy
Và những dòng sông ấy
Gợi nỗi nhớ quê hương
Quê tôi có sông Thương
Theo tôi cùng năm tháng,
Chẳng dừng gót phiêu lãng
Mãi lênh đênh xứ người
Con nước vẫn chảy xuôi
Lòng người hướng về cội
Đừng bao giờ ai hỏi
Vì sao tôi yêu sông...
Thương Giang
*)Đệ à!Trang thơ tỷ và đệ viết về Thi sỹ nghe chừng phải dừng thôi kẻo có người động lòng đấy.Đọc trang thơ của đệ có bài này ,tỷ ngẫu hứng nối mạch luôn mấy câu cho vui.
quote:
Trích đoạn: trongvan
Em cứ gởi, biết rằng thơ không tới
Du tỷ ơi, Du tỷ hạnh phúc không?
Kể từ khi Du tỷ đi lấy chồng
Đã mất biệt! trong lòng em lo lắm!
Chẳng biết tỷ Thụy Du ra sao ở xứ lạ quê người! Em vẫn cầu mong tỷ cùng gia đình
được một mùa Giáng Sinh thật an lành và năm mới tràn đầy hạnh phúc. TV
TV ơi,
Tỷ vẫn khoẻ.....
Đọc những gì đệ viết cho tỷ, tỷ cảm động rất nhiều....Cám ơn tấm lòng của đệ đã dành cho tỷ tỷ nhé!
Tha lỗi cho tỷ vì đã không ghé thăm được đệ vì mỗi lần online thời gian của tỷ không có nhiều....Đệ nhé!Cho tỷ hẹn vào một dịp khác, thông cảm nha....
Tỷ chúc đệ :
MỘT MÙA XUÂN MỚI AN KHANG VÀ THẬT NHIỀU HẠNH PHÚC
nhé !
Thương nhiều....
Thuỵ Du
Chúc đệ và gia đình bước sang Năm Mới tràn đầy niềm vui và Hạnh phúc!
Gã vô gia cư Chúa đông con, chắc hắn là con ghẻ Vô gia cư, đơn lẽ suốt nửa đời... =================
Anh thích bài này.
Trọng Văn viết hay lắm!
Chúc bạn năm mới nhiều thành công.
Trích đoạn: trongvan
Nghèo / Giàu
Hôm qua đã khác hôm nay
Ngày mai chẳng giống những ngày tiếp theo
Nhưng nhỡ vướng phải kiếp nghèo
Cơ hội con / cháu vẫn bèo rất cao
Khá dễ hiểu lý do nào
Nơi nơi đều thấy bọn giàu, giàu thêm
Dân đen khó ngốc đầu lên
Bần hàn lôi kéo, bấp bênh kiếp người...
Nếu tin có: Chúa/Phật/Trời...
Đấy chính thủ phạm vẽ vời bất công
Phước đâu kẻ hưởng cả dòng?
Họa đâu ai gánh tới còng đôi vai!
Số phần? Khéo nói lọt tai!
Ừ thì nghe cũng hay hay, đỡ buồn
Bị bóc lột tận tủy xương
Đám nghèo, nghèo mãi là thường mà thôi!
Trọng Văn - 20091210
==========
Thử một ngày người nghèo chết hết!
giàu với ai để gọi là giàu?
ruộng ngoài kia...ai sẽ cày sâu?
người giàu ăn mỳ gói
Đến một ngày đồng tiền đầy túi
chẳng tìm ra một củ khoai lang
người giàu phóng xe...hết xăng giữa đàng
ai còn sống làm ra xăng cho chúng?
Thử một ngày người giàu chất đống!
lũ lười làm chỉ bóc lột nông dân
chúng sẽ nghèo ,nghèo chưa từng thấy!
xác to,béo bệu chật quan tài......
Cảm ơ bài thơ của bạn.
Nghỉ ngơi Quần quật bởi kế sinh nhai Bây chừ mới được dăm ngày xả hơi Giáng Sinh / Tết: dịp nghỉ ngơi Gia đình đoàn tụ người người gặp nhau Công nhận năm tháng qua mau Nhìn lại anh/chị mái đầu muối tiêu Đám cháu mỗi lúc một nhiều Đứa lớn còn dẫn người yêu theo cùng Cười tươi, tay bắt, mặt mừng Rượu thịt, bánh trái… tưng bừng tiệc vui Mấy ông tán dóc, rung đùi… Quý bà trong bếp lui cui trổ tài Thiên đàng, hạnh phúc là đây Lúc nào cũng được như vầy khỏi chê! Trọng Văn - 20091228
QUỲNH MUỘI CHÚC TRỌNG VĂN CÙNG QUÍ QUYẾN MỘT NĂM MỚI THẬT NHIỀU NIỀM VUI - MAY MẮN - AN KHANG VÀ THỊNH VƯỢNG.
.
Tính sổ đời
Cuối năm ngồi tính sổ đời Việc nhiều, lương ít chắc lời rồi nghen Cả tình lẫn bạc đều đen Người ta mãi hẹn, xong quên… chuyện thường! Vài kẻ ghét, dăm người thương Bận rộn / nhàn hạ, vui / buồn... đến/đi Tài sản nhìn chẳng thấy chi Nợ nần, thôi nhắc làm gì càng lo! Đôi khi mơ mộng vu vơ Nuôi chút hy vọng để cho qua ngày Còn sức khỏe cũng mừng thay Sang năm tiếp tục đi cày, kiếm... cơm. Trọng Văn - 20091208
Ngày Tết Tây Ngày tết Tây nói ngay buồn ghê gớm Giữa mùa Hè ong/bướm trốn mất tiêu Chỉ ve sầu rên rỉ sớm tới chiều Nghe nhiều lúc thiếu điều tai sắp điếc! Sao thiên hạ biệt dạng? Ai mà biết! Rất ít người làm việc, đường vắng tênh! Mở mắt to nhìn hàng xóm kế bên Không một bóng, chắc lên đâu nghỉ mát? So với mình xứ Úc hoàn toàn khác Chẳng tưng bừng: pháo, nhạc, trống múa lân… Còn tiệc tùng thì nhà ai nấy ăn Quá yên lặng đến gần như phố chết! Qua bốn buổi được xem là chấm hết Mai quay về mỏi mệt chuyện áo cơm Thời gian trôi, vận tốc tựa mọi hôm Sự bình thản bao gồm… nỗi trống vắng! Trọng Văn - 20100101
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: