Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Xuân Canh Dần Canh Dần – Mồng Một năm nay Lọt vào Chúa Nhật nên hay vô cùng Bà con hải ngoại rất mừng Bởi vì sẽ được cùng chung gia đình, Bạn bè… ăn Tết của mình Khỏi phải giả bệnh hoặc xin nghỉ làm (Thường thường là thế mọi năm Chủ hảng đều biết, hết ham, lắc đầu!) Quê nhà chẳng rõ ra sao Bên đây Tết hiếm khi nào trọn vui Nếu không nhắc tới bùi ngùi Nhớ thương, tiếc nuối... một thời đã xa! Còn điều đáng nói tới nha Tháng Hai, Mười Bốn thực ra là ngày Valentine của người Tây (Lễ tình nhân đấy, như vầy tiện ghê!) A ha! Miễn tặng hoa nè Lì xì túi đỏ ai chê bao giờ Lại còn thực tế hơn cơ Chuẩn bị tiền trước chỉ chờ… ra tay! Trọng Văn - 20100205
Chiều ba mươi Tết Bánh chưng vừa mới nấu xong Mấy mâm ngủ quả chất trông tuyệt vời Thịt đông hôm trước làm rồi Lợn kho, chả rán, chỏ xôi, bánh giò, Dưa món, củ kiệu, tôm khô... Mọi thứ tươm tất, ngồi chờ cháu/con... Cụ Thơ tỏ vẻ hài lòng Chiều ba mươi Tết đón ông bà về... “Cụ ơi thức, uống thuốc nè!” Nửa mê, nửa tỉnh... tiếc ghê mộng lành! Tim chợt thình thịch đập nhanh Tại cô y tá... tan tành giấc mơ! Nhìn lên thấy quá bốn giờ Tụi nhỏ sắp sửa đến cơ… cụ mừng Gượng dậy, mình mẩy run run Ngày mai mùng một, ráng đừng bệnh nha! Nhớ rõ cách đó không xa Vẫn còn khỏe lắm ở nhà mình ên Mấy đứa con sống gần bên Thường khi gởi cháu ngày/đêm giữ giùm… Trí cụ lẫn lộn tùm lum Chuyện nhỏ, chuyện lớn bùm tum rối nùi! Nhớ tới hình ảnh vui vui Mà sao chua xót, bùi ngùi, tủi thân? Con/cháu quên nốt rồi chăng? Trễ lắm, trời tối chắc gần nửa đêm Bỗng dưng má ướt, môi mềm… Cô đơn, hụt hẫng… Trước thềm Xuân sang! Trọng Văn - 20100109
Mẹ già lắm phước! Hồi tuần rồi cụ Thơ bị bệnh nặng Họ gởi đi khám nghiệm tứ lung tung Nào thử máu, rút tủy sống… lạnh rùng… Và kết quả nghe vô cùng… bi đát! Ung thư máu, thời kỳ cuối! Buồn thật! Con/cháu bà chắc tụi nó đã hay Cô giám đốc trại dưỡng lão nơi nầy Đã điện báo, đâu hai/ba… bữa trước! Sắp tám mươi, bây chừ… đi cũng được Kể như ta phước/thọ hơn nhiều người Bà lắc đầu, thở dài ráng gượng cười Gần cuối năm, cầu trời cho ăn Tết Với con cháu một lần đông đủ hết Vui thiệt vui rồi chết mới yên tâm Tay lần chuỗi, miệng cầu nguyện lâm râm Lòng lo sợ… qui tiên nhằm mồng một! Phút giao thừa, mệt mỏi đang nóng sốt! Đầu bần thần một nửa tỉnh, nửa mê Ủa hình như, nhìn thấy chồng mình về Mặc đồ trắng, bảnh ghê! (Già còn diện!) Đi chung với nhiều người chắc có chuyện? Nhưng chẳng ai lên tiếng nói năng chi! Còn đám con chả biết bận rộn gì! Mấy Xuân trước chưa khi nào đón trễ! Chợt sực nhớ chắc là tại: dâu/rể Hay cháu/con ngại để bà trong nhà Nhỡ rủi ro Chúa gọi... xui xẻo à! Nên bỏ mặc mụ già... không ai rước! Nghĩ tới đó, mắt cay, lệ tuôn ướt! Kỹ cũng được, biết kiêng cữ tốt thôi Toàn là dân trí thức... đâu giỡn chơi Đáng hãnh diện với đời, với bè bạn! Ông ơi ông, toàn thân tôi toát lạnh! Đứng/đi được! Bộ khỏe mạnh rồi sao? Mắc mớ gì bọn ông... bay quá mau? Đuổi theo sau, tôi thiếu điều... Tắt thở! Mạ từ trần bên nớ nên: cũng đỡ Vì bên ni cả bọn đều sợ... ma! Hai thằng anh điện thoại con thứ Ba Giao nó chọn nhà quàn tráng lệ nhất! Vâng, thừa tiền mọi việc dễ dàng thật Đám tang to để nở mặt nở mày Nhất định là không thể thua kém ai Thuê thi sĩ chuẩn bị vài bài viết… Một đám tang rình rang tới hết biết! Của cụ già vừa chết trong đơn côi Giờ phút cuối đau/bệnh con không coi Chúng phó thác... trời thương bốc đi sớm! Một đám tang bề ngoài trông sang gớm! Có dàn nhạc, kèn, trống... rất là xôm Khách phúng điếu nhiều lé mắt kẻ dòm Hoa ngập lối, chiếc hòm gỗ hiếm/quý. Một đám tang lắm người đi đưa nhỉ? Con/cháu đông khó tưởng tượng đó nha! Nào bác sĩ, thẩm phán, đại thương gia... Họ nổi tiếng gần/xa... giàu nứt vách! Một đám tang thường dân hoành tráng nhất Chả ai màng kẻ đó chết ra sao Nhìn đoàn xe, cờ xí... rợp sắc màu Mẹ ai thế? Người đâu mà phước lớn! Trọng Văn - 20100115
Chúc Trọng Văn và gia đình đón một Năm mới và Ngày Valentine ngập tràn niềm vui ,Hạnh phúc !
Chúc Tết. Đầu năm, đầu tháng Canh dần Trọng Văn xin chúc xóm làng nơi đây Chúc Huynh phát lộc, phát tài Tiền vô như nước để xài thả ga Chúc Tỷ Tỷ mãi như hoa Tựa lời người nói càng già càng… xinh Chúc Muội năm mới hửu tình Có bồ trẻ/đẹp dễ tin, dễ nhờ Chúc Đệ dứt bệnh khù khờ Không còn dại gái, khỏi lo mẹ rầy Chúc Thúc chữ đẹp, thơ hay Nét bút phượng múa rồng bay tuyệt vời Chúc Bá đoạn cuối cuộc đời Vui chơi, xơi nước, thảnh thơi, an nhàn Chúc Tẩu hiền thục, giỏi giang Được chồng cưng tới trăm phần trăm luôn Chúc Nội/Ngoại ở thiên đường Kết thân: Dương Mẫu Nương Nương / Ngọc Hoàng… Chúc Tỷ Phu hết lang bang Để vợ hết cớ thở than đêm ngày! Chúc Cha/Mẹ sớm rảnh tay Chỉ ngồi hưởng phước với bầy con ngoan Chúc Người Người được giàu sang Nghèo mấy thì cũng đủ ăn, đủ dùng. Chúc non nước Việt chung chung Thoát mọi áp chế để cùng tiến lên. Trọng Văn - 20100212
Chúc non nước Việt chung chung Thoát mọi áp chế để cùng tiến lên. Trọng Văn - 20100212 Bạn thật công phu, tài ba với những bài thơ chúc tết.
Chúc bạn một năm thành đạt ,khỏe mạnh và hạnh phúc. duca
QUỲNH MUỘI CHÚC TRỌNG VĂN CÙNG TOÀN THỂ QUÍ QUYẾN MỘT NĂM MỚI AN KHANG - THỊNH VƯỢNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2010 19:43:19 bởi Quỳnh Muội >
Mừng Ngày Valentine 14/02/2010
Tự xông đất Đầu năm tự gõ cửa lòng Mở đón hạnh phúc vào xông đất nhà Nghe hồn rộ nở nghìn hoa Thấy tình đẹp ý mượt mà vần thơ. Cuộc đời chớm mộng ươm tơ? Thế gian khéo dệt giấc mơ tuyệt vời Tất cả trở lại cuộc chơi Rượu nồng, pháo đỏ, muôn lời yêu thương… Tiễn đưa xa khuất nỗi buồn Nhanh tay khỏa lấp vấn vương u hoài Ta hướng tới một ngày mai An nhiên, tự tại tháng ngày viễn du. Bầu tư tưởng được trùng tu Nới ra khoảng cách dường như vô bờ Cái may mắn của tự do Lắm người tìm mãi, bao giờ gặp đâu? Trọng Văn - 20100214
Sự tích trầu cau Hình như sự tích Trầu/Cau Có điều là lạ, thấy sao kỳ kỳ Chắc bị biên chép sai đi Hoặc vua Hùng ngụ ý gì khác hơn? Câu truyện tả tấm lòng son Của Xuân Phù đối với chồng Cao Tân Và dùng ca ngợi tình thân Biểu hiện cuộc sống của dân Việt mình Cao Lang trọng nghĩa, trọng tình Nhưng giống anh quá, tẩu nhìn khó phân Chính vì lẽ ấy có lần Chị dâu nhầm lẫn khiến anh mích lòng! Chú em trai nhắm hổng xong Bỏ nhà đi mãi quyết không trở về Lang thang, buồn tủi, ê chề... Ngủm cạnh dòng suối tứ bề vắng tanh Nghe nói hắn đã biến thành Tảng đá vôi trắng... Người anh một ngày Tìm em dừng lại nơi đây Khóc than, ngã quỵ hóa cây xanh rờn Chẳng bao lâu nó đơm bông Kết trái nho nhỏ cả buồng dễ thương Người vợ chồng mất đau buồn Lại tìm tới đó... chết luôn nữa nè! Trời xuôi khiến xác hiền thê Thành dây trầu mọc cận kề gốc cau.. Chẳng hiểu vua nghĩ đến đâu Dùng những thứ ấy đưa vào lễ nghi Quà cáp cưới/hỏi mà chi Trong khi cả đám trẻ đi chầu trời Chưa con cái vội chết toi Điềm gở như thế đáng noi theo à? Rõ ràng ta biết trong nhà Họ Cao lục đục mới ra thế nầy Xét cho cùng chuyện kém may, Xui xẻo, bi đát, chẳng hay, lắm phiền! Trọng Văn - 20100226
Chú cứ thắc mắc làm gì
Nhà văn mà viết cái gì chả hay
Cho nên cái sự tích này
Đọc thế biết thế...chớ tày bàn ngang
Bây giờ chú lên Lạng Sơn
Hòn Vọng Phu giả có hờn nhà văn./.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: