Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Sôi bụng Hồi chiều hổng nhớ ăn gì Mà sao bao tử rù rì chẳng yên Đi cầu, ngồi xuống, đứng lên Bước ra vài bước quay liền ngược vô! Nửa canh trước, bụng căng no Bị Tào Tháo rượt bây giờ đói meo Xẹp lép gon ghẽ vòng eo Nhưng người mệt lả thua mèo mắc mưa! Mở tủ lấy sữa uống bừa Để còn ráng ngủ, trời khuya lắm rồi! Nằm dăm ba phút… hỡi ôi! Hình như cái bụng lại sôi nữa kìa! Trọng Văn - 20100228
Dâu xứ người Chung thân, hạnh phúc một đời Bởi vì hoàn cảnh, chị tôi đánh liều Nhắm mắt ưng kẻ không yêu Để ra hải ngoại chịu nhiều đắng cay! Nghĩ đến đó thấy buồn thay Trường hợp tương tự hằng ngày xảy ra Trên mọi miền khắp quê ta Bao người con gái phải xa gia đình! Phụ nữ muôn thuở của mình Sống trong thời chiến / thời bình nào yên Từ lâu sức mạnh đồng tiền Vượt trên tất cả mới phiền vậy cơ! Hiện thực khác hẳn với mơ… Trọng Văn - 20100307 r Nhân dịp 8 tháng 3 sắp đến, Văn xin dành đôi dòng cảm nghĩ của mình cho những nàng dâu đất khách, rất nhiều người trong số họ không được cái may mắn để ăn mừng ngày Quốc Tế Phụ Nữ! Có lẽ suốt năm 365 ngày họ phải quần quật, lăn lộn trong cuộc sống, thậm chí bán thân đổi lấy từng đô la đầy nước mắt để gởi về giúp đỡ gia đình! Đó không những là niềm đau mà là tủi nhục của quê hương VN ta!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2010 16:33:08 bởi Huyền Băng >
Ngày 8/3 (Thay mặt chị em phụ nữ tặng các đức lang quân yêu quí nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3!) Cả năm em mới có một ngày,
Mồng Tám tháng Ba .Để anh thay,
Phần việc của em ngày thường nhật.
Cho em ngày lễ được nghỉ tay…
Sáng nay sẽ chẳng giống mọi khi,
Em đừng dậy sớm chuẩn bị gì.
Đi chợ ,nấu nướng…,anh làm tất.
Yên tâm em cứ ngủ thêm đi…
Trà uống của mình ,anh tự pha.
Việc nhà ,hôm nay giặt chăn ,ga,
Dọn dẹp bếp núc,lau tua-lét…?
Nào khó chi đâu phải nề hà…
Anh sẽ đưa con đi đến trường,
Rồi trở về nhà lo đảm đương.
Giặt,là quần áo treo vào tủ ?
Nặng nhọc gì đâu?Việc ấy thường…!!!
Ăn sáng xong,em cứ đi làm .
Dọn ,rửa bát đũa mặc anh “sam”*
Bữa chiều anh sẽ lo tươm tất,
Chuyện nhỏ đáng gì mà phải kham..???
Hôm nay ,thay em chỉ một ngày
Tưởng rằng đơn giản ,nào có hay.
Nói thì thật dễ ,nhưng khi thử,
Sắp cạn ngày rồi…vẫn loay hoay…
Dọn dẹp chưa xong đã mệt nhoài,
Vội chạy đón con …Bở hơi tai.
Xem ra thời gian để nấu nướng,
Được bữa cơm chiều chắc…tới mai…
Suốt cả một ngày dọn dẹp nhà,
Vẫn còn chưa kịp giặt chăn ga.
Thảm sàn bừa bộn chưa hút bụi,
Aó quần…, đâu rảnh để kịp là?!?
Cứ ngỡ việc vặt ,có gì đâu!
Mà sao làm mãi vẫn ngập đầu?
Luôn tay ,những tưởng sắp được nghỉ,
Nghoảnh lại …bếp còn chửa kịp lau!
Những việc không tên mệt quá chừng,
Mới làm bấy nhiêu đã mỏi lưng.
Tự làm , mới hiểu em vất vả,
Ngày bao nhiêu việc chẳng thể đừng…
Có lẽ đi làm về mỗi ngày,
Việc nhà anh sẽ giúp một tay.
Cho em chút thời gian được nghỉ.
Anh sẽ bắt đầu từ hôm nay…
Thương Giang
*)sam (CAM) -tiếng Nga có nghĩa là tự mình, tự làm ,...


Tỷ gửi cho đệ bài thơ này đọc coi có giống mình không nha?

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2010 18:58:21 bởi THƯƠNG GIANG >
Thơ chết Vần thơ vô cớ chết chìm Chắc là ai đấy nỡ dìm nó ư? Có thể nó bị ung thư! Khi hay quá trễ... kể như tiêu tùng! Vần thơ chết, nỗi buồn chung Của bao bè bạn đã từng mến thơ! Thôi thì trả lại hư vô Chuỗi ngày êm đẹp mộng mơ thuở nào! Thoáng qua tựa giấc chiêm bao Hoàn toàn là ảo nhưng sao tuyệt vời Từng cảm nghĩ của con người Nụ cười, nước mắt... giữa thời còn yêu! Một kiếp dài được bao nhiêu? Khó hòng tránh khỏi ít nhiều buồn/vui Tạm xin giây phút ngậm ngùi Gọi là đào huyệt chôn vùi ý thơ! Trọng Văn - 20090516
Thơ chết
Vần thơ vô cớ chết chìm
Chắc là ai đấy nỡ dìm nó ư?
Có thể nó bị ung thư!
Khi hay quá trễ... kể như tiêu tùng!
Vần thơ chết, nỗi buồn chung
Của bao bè bạn đã từng mến thơ!
Thôi thì trả lại hư vô
Chuỗi ngày êm đẹp mộng mơ thuở nào!
Thoáng qua tựa giấc chiêm bao
Hoàn toàn là ảo nhưng sao tuyệt vời
Từng cảm nghĩ của con người
Nụ cười, nước mắt... giữa thời còn yêu!
Một kiếp dài được bao nhiêu?
Khó hòng tránh khỏi ít nhiều buồn/vui
Tạm xin giây phút ngậm ngùi
Gọi là đào huyệt chôn vùi ý thơ!
Trọng Văn - 20090516
Xin đừng...
Cuộc đời đâu có đẹp như mơ
Nên trốn vào đây để nương nhờ,
Chút tình vay mượn miền hư ảo.
Cho vơi cực nhọc với âu lo...
Nào có mấy ai biết mặt nhau
Vần thơ thân ái nối nhịp cầu.
Xin đừng đào huyệt chôn thơ nhé.
Để bao buồn vui biết gửi đâu?
-TG-
Thơ chết ?? Tôi vô ý hay là cố ý Để lời thơ chết dí từ lâu Hôm qua thuyền nhỏ giăng câu Không ngờ vớt được cả xâu thơ tình gở lên ngửi thấy chưa sình rửa rồi phơi lại mới tinh đây nè ghé nhà Trọng đệ mà khoe cả trang luc bát màu mè ghê chưa Thất ngôn thì lại lưa thưa đường thi đã mốc tại xưa thấy mồ cái mùi hơi giống cá khô để huynh tặng đệ mà show khách hàng …… Thật ra hối hả chạy sang Nghe thơ ai chết , để tang chút mà Ai ngờ đệ lại xạo ha dấu thơ trong tủ ở nhà chứ đâu làm huynh chết điếng cái đầu tưởng đâu phải cúng mấy xâu đồng tiền cs
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2010 07:40:24 bởi cosiaus >
Ghen Bên Nam Úc: 1 phụ nữ Ấn Độ Giữa cơn ghen, thịnh nộ đốt… chim chồng Đổ bình xăng vào chỗ kín của ông Rồi phóng hỏa là xong xuôi… chấm hết! Vì bỏng nặng, vài hôm sau ổng chết Thị bị bắt và kết tội xát nhân Trong vụ ấy, nhà cửa cháy thành than 3 con nhỏ giao người thân chăm sóc! Phút nóng giận cái đầu không còn óc Nên đâm ra ngu ngốc tới khôn lường Giờ tự mình chuốc lấy cảnh thảm thương Phạm lầm lỗi hết đường nào cứu/gỡ! (Dùng dao thiến bả cho là quá dở Lượm lại khâu có xác xuất thành công Đi dê tiếp, lúc đó tức cành hông Thà thiêu hủy để đừng hòng lẹo tẹo.) Trọng Văn - 20100316 Vào tháng 12 năm 2008 tại Adelaide (Australia), Người phụ nữ Ấn Đô tên Rajini Satish 44 tuổi trong lúc ghen tuông tức giận đã đổ xăng đốt dương vật của chồng, kết quả: + Nhà cháy rụi thành tro, thiệt hại khoảng 1 triệu Úc kim. + Ông xã bị bỏng nặng và chết vài hôm sau đó + Bà bị cầm tù tội cố xát + 3 đứa Con nhỏ phải nhờ người thân chăm sóc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2010 07:56:12 bởi trongvan >
Rau Đắng Nhớ hồi nhỏ ghét nhất là rau đắng! Bộ ngon sao mà mẹ bắt ăn hoài? Đến bây chừ khi sống ở nước ngoài Thấy được nó tưởng chừng như gặp bạn! Cầm bó rau trên tay đứng chết lặng Thương mẹ hiền giờ chẳng còn bên ta Vâng bó rau mang hương vị quê nhà Vẫn đăng đắng nhưng mà thơm, ngon lạ! Thứ ta mất, tìm lại trân quý quá Dẫu ngọt, bùi, cay, đắng chả khác nhau Tâm lý người phải nói kỳ gì đâu Thật khó hiểu, nhức đầu bởi vì thế! Trọng Văn - 20100326
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2010 19:51:05 bởi trongvan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: