Góc vườn hoang vắng - Trọng Văn
Thiếu nước! Miền Nam chằng chịt sông ngòi Nhưng nước lại thiếu lạ đời thiệt nghen Dân Sài Gòn phải thức đêm Canh chừng hứng/trữ nước lên mà dùng Nhiều nhà mua nước từng thùng Được vận chuyển tới từ vùng ngoại ô. Hoàn toàn là thật đấy cơ Cứ về đó mở mắt to thấy liền! Cán bộ chỉ biết kiếm tiền Chứ ba việc nhỏ chẳng phiền để tâm Lảnh vực nào, nhắm có ăn Cha con chúng mới tranh giành làm thôi! Ai rảnh lo chuyện nước nôi? Mai mốt hết nắng thì trời sẽ mưa Trong vài tiếng nước dư thừa Phố xá ngập lụt... sớm trưa... bơi xuồng! Trọng Văn - 20100416
Cá thần Thanh Hóa 3 suối cá thần Hôm nào lên đó câu mần thịt ăn Nhầm con đã sống lâu năm Nhâm nhi chắc thọ thêm dăm ba ngày... Báo chí đăng tải gần đây Bắc Ninh (giếng Ngọc) có bầy cá tiên 3 “Ông” tuổi khoảng thiên niên Thứ nầy bắt bán lượm tiền khẳm nhe! Bà con cô bác vừa nghe Ùa lên mua nước giếng về... uống cơ Chả cần biết nó sạch/dơ Nước thánh khỏi nói bao giờ cũng linh! Dân mình phải nói thật tình Dị đoan, mê tín... thôi xin đầu hàng! Trọng Văn - 20100417
Chòm xóm Một nhà vợ lái taxi Chồng luôn chạy mánh thường đi xứ ngoài Một nhà vài trẻ lai Tây Mẹ Tàu, cha Việt con ai miễn bàn Một nhà quan chức có ăn Bà nhàn hay rủ trai làng về... chơi Một nhà vợ bán beers hơi Thằng chồng trác táng chơi bời quanh năm Một nhà đạo diễn tầm xàm Lén quay phim nóng... cũng làm rất xôm Một nhà chủ thấy ốm nhom Bào chế thuốc bổ chỉ dòm chán chê Một nhà 4 đứa pê đê 2 trai, 2 gái tụ về sống chung Một nhà thi sĩ khùng khùng Đêm đêm sáng tác rồi cùng ngâm nga... Một nhà cặp vợ/chồng già Con đã quá lứa, khoảng ba mươi ngoài Một nhà ráng nặn cậu giai Cứ đẻ năm một cả bầy tám cô! Một nhà lắm phước sống nhờ Tiền con bên Mỹ gởi cho đều đều Một nhà nhỏ/cũ liêu xiêu Nhưng ở trong đó sao nhiều gái ghê? Lâu lâu đến dịp hội hè Chòm xóm cô bác đề huề đủ đông Phụ nữ vượt số đàn ông Dương suy, âm thịnh khó hòng phát nghen! Trọng Văn - 20100411
Xưa nay rất nhiều thi sĩ đã viết về Huyền Trân công chúa! Nhưng đa số những gì họ viết chỉ là huyền thoại (ngoài lề chính sử) hoặc thi nhân thường mượn cảm giác của bà để diễn tả nỗi lòng của chính họ. Để tôn vinh công trạng của một anh thư có công rất lớn trong việc mở mang bờ cõi Việt Nam, TV xin mạn phép được phổ thơ một số sử kiện đáng tin cậy về cuộc hôn nhân giữa bà và vua Chiêm Thành: Chế Mân trong thế kỷ thứ 14.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 15:09:44 bởi trongvan >
Hôn sự của Huyền Trân Truyện khởi đầu khi hùng binh Mông Cổ Ồ ạt sang xâm lược xứ Chiêm Thành Trần Nhân Tông tiếp viện 2 vạn quân, (Đoàn thuyền chiến khoảng đâu 500 chiếc) Phá tan giặc, quan hệ Chiêm – Đại Việt Lại trở nên thân thiết – ta liên minh Rồi sau đó thái thượng hoàng nước mình Qua thăm viếng cùng phái đoàn tôn giáo Trước tiên là nghiên cứu về Phật đạo Đằng khác tăng giao hảo giữa đôi bên Mặt đối mặt hơn hẳn chỉ nghe tên Vua mến mộ Chế Mân dũng lẫn trí… Chính vì thế Nhân Tông liền gợi ý Gả con cưng tức công chúa Huyền Trân Vua Chiêm nghe mừng rỡ hơn được vàng Năm Ất Tỵ (tháng Hai) cử sứ bộ: Chế Bồ Đài ra Bắc nhắc việc đó Nhưng triều đình phản đối nại lý do Rằng tập tục, phong thổ khác quá cơ Vua Anh Tôn chần chờ chưa chịu gả Em gái mình đến phương xa xứ lạ… Mãi đến khi Chiêm quốc hứa hiến dâng Một phần đất chứng tỏ lòng chân thành Việc thương lượng bấy giờ mới ngã ngũ Tự nghìn xưa, hôn nhân người phụ nữ Được mẹ/cha sắp đặt cứ tuân theo (Từ vương giả tới con cái nhà nghèo Ai cũng thế đâu có quyền chọn lựa!) Theo sử liệu, chuyến hộ tống công chúa Sang Chiêm quốc làm vợ vua Chế Mân Được dẫn đầu là xứ bộ Chiêm Thành (Chế Bồ Đài quý danh của ông ấy) Tiếp theo sau người người đều nhìn thấy Chiếc kiệu hoa xinh đẹp của cô dâu (Khỏi phải hỏi cũng biết là người nào Ngồi trong đó, với lệ sầu tuôn chảy) Bên tả: văn túc vương Trần Đạo Tải Bên hửu là thượng tướng: Trần Khắc Chung Từ danh sách đoàn người theo tùy tùng Có nhắc tới trí khu mật viện sự: Đoàn Như Hài cùng trạng nguyên nữa chứ (Ai khác hơn tên tuổi: Mạc Đỉnh Chi?) Cả hoàng giáp: Nguyễn Trung Ngạn cũng đi Đông vô số ngàn người không kể xiết! Hai bên đường dân đứng xem chật hết Bởi mọi người thương tiếc một thiên hương Lòng hy sinh cao cả, quá phi thường Giúp mở nước trên con đường Nam tiến… Cố gạt lệ vái chào người đưa tiễn Bước xuống thuyền giữa tiếng pháo nổ vang Mà lòng nàng có lẽ đã nát tan! Thuyền rời bến, buồm căng xuôi theo gió… Lời vua cha dặn dò vẫn nhớ rõ Hôn sự nầy là chính sách ngoại giao Mang trọng trách phải biết cư xử sao Giữ 2 nước lúc nào cũng hòa nhã... Sáng hôm sau lênh đênh trên biển cả Thì bỗng dưng nghe pháo lệnh nổ rần Ai khác hơn du thuyền vua Chế Mân Ra coi mắt nàng Huyền Trân công chúa Xét bề ngoài về dung mạo đôi lứa Thì quân vương trẻ tuổi dáng oai phong Da nâu sạm sánh người đẹp trắng hồng Trông có lẽ khó hòng ai hơn đó! Mốc thời gian: Tháng Sáu, năm Bính Ngọ Việc cưới/gả của họ đã diễn ra Quà sính lễ Đại Việt nhận chính là: Châu: Ô – Lý (Nay: Thừa Thiên / Quảng Trị). Hôm đón rước vị tân nương trân quý Chế Mân vận long bào trắng, giáp vàng, Thắt đai ngọc, đeo bảo kiếm hiên ngang Đầu đội mũ trụ tròn với chóp nhọn Ngay trên đỉnh nạm kim cương khá lớn (Cỡ trứng chim, luôn tỏa sáng long lanh) Ngài vạm vỡ ẩn cốt cách cao thanh Toát lên nét đẹp hào hoa phong nhã. Duyên tiền định, cặp thanh mai trúc mã Chứ không như cây Quế mọc giữa rừng Bị leo trèo bởi thằng Mán, thằng Mường Hay gạo trắng lỡ vo nhầm nước đục! Nàng công chúa quá xinh xắn, hiền thục Rất thông minh, nói thạo tiếng Chiêm Thành Làm ngạc nhiên cả muôn vạn thần dân Được nghênh tiếp giữa tiếng chào vang dậy Lấy tên hiệu Paramervan từ đấy Huyền Trân cùng hoàng hậu Tapasi Đứng ngang vai bậc thiên hạ mẫu nghi Cùng vua trẻ lo trị vì Chiêm Quốc. Vào năm sau tin buồn từ hoàng tộc Vua Chế Mân lại đột ngột qua đời Theo phong tục bản xứ thì hỡi ôi Cả hoàng hậu, phi tần… đều thiêu sống Trong khoảnh khắc mọi người đang tuyệt vọng Vua Anh Tôn cử một phái đoàn sang Với danh nghĩa phúng điếu cho đám tang Âm thầm cướp Huyền Trân khỏi cửa tử. Sử ghi chép thấy có an phù sứ Đặng Vân theo chủ tướng Trần Khắc Chung Cùng binh sĩ tinh nhuệ đã tháp tùng Phòng trường hợp cần dùng đến vũ lực Họ xin đưa công chúa đi một chút Đến bờ Trong (*) cúng bái lạy tổ tông (Thuyền chờ sẵn hộ giá nàng sang sông Chẳng phòng bị, quân Chiêm không ngăn kịp!) Ngay khi ấy thì tên vua kế tiếp Là Chế Chi tức giận sai tướng Lồi Thống lảnh quân sang Đại Việt tức thời Quyết chiếm lại 2 châu: Ô và Lý Dự đoán trước, vua Trần sắp xếp kỹ Đội hùng binh (mật sự viện chỉ huy) Chận đứng được quân giặc tại biên thùy Tránh đổ máu 2 bên ngồi đàm phán… Với thỏa thuận nội từ tối tới sáng Bên nào xây thành lớn --> Thắng (đương nhiên Nhờ mưu trí Đoàn Như Hài dựng liền Thành đồ sộ màu vôi, đầy đủ cổng… Mấy ai biết vật liệu gì ở trỏng Toàn phên tre sơn phết thật nguy nga Cắm cờ xí muôn màu sắc)… Thế là Quân Chiêm rút bỏ qua việc công chúa! (Tuy nhiều năm nước non trong khói lửa Thành tướng Lồi hồi xửa đắp vẫn còn Phía nam mạn sông Hương dáng tủi hờn Cuộc chiến bại năm: Một Ba Lẻ Bảy) (1307). Về cố hương đối diện sự ruồng rẫy Vì miệng đời luôn vậy khéo chê bai Nàng công chúa xuống tóc trước Phật đài Mượn kinh kệ quên chuỗi ngày còn lại! Trọng Văn - 20100422/20100425 (*) Trong = Chính là sông Hương ngày nay Ất Tỵ = Năm 1305 Bính Ngọ = Năm 1306
Ngày lể
Ủa thì ra hôm nay ngày lể
Hèn gì thức dậy hơi chút trể
đường xá im lặng không nhiều xế
ước chi mọi ngày đều như thế
Thiệt buồn nếu nghề nào không lãi
Chẳng vui như chùa mà không sãi
Vãi buồn xo ,kinh cũng không lật
Đường tu chợt nghỉ vầy ái ngại
Thôi hôm nay là ngày nghỉ lể
Ngày mấy ông lính đã chết thế
Cho mấy cha chính trị bụng xệ
Nếu còn sống chỉ uống rượu đế.
Còn mấy cha tiền cất đầy kệ…
Nhâm whisky miệng nhai mu ghệ
ừ mà thôi thây kệ
Đời là thế…
Cs
Anzac day 2010 TV làm gì ngày này, gởi TV đoc chơi
Đệ này công phu thiệt khi viet thơ HT Cong Chua, bái phục. Ông họ Tào Thăm ông hai cháu cùng về Cháu nội cháu ngoại đề huề hai bên Nâng kính ông ngước nhìn lên Ôm chầm cháu ngoại hỏi tên tức thì Nè cháu ông cho lì xì Còn thằng cháu nội dứng ì phía sau Cháu nội tức quá khóc ào Con, dâu chạy tới hỏi mau lý nào Ông già mới nói : cháu tao Cháu ngoại chấc mẩm không sao lục gì Cháu nội chưa chắc có khi Là cháu thằng quỷ ngu si cạnh nhà Cháu nội là cháu người ta Cháu ngoại thì mới thịt da của mình. cosiaus
Lầm Ba mươi năm lẻ đã là xa xăm... Đổi đời nghe tới mà ham Đến khi vỡ lẽ biết lầm, lầm to! Đất nước độc lập, tự do Nhiều người chưa biết ấm no là gì! Đánh đuổi Mỹ tưởng được chi? Trống chỗ cho đảng vội đi rước Tàu Về thờ phụng, đội trên đầu Cái ách nô lệ chừng nào thoát ra? Xưa nay công nhận dân ta Quen thuộc tập tục thờ ma nước ngoài Chuyện tương tự diễn ra hoài... Trọng Văn - 20100331
Xin lổi TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2010 15:48:38 bởi cosiaus >
Thu 2010 Đã giữa Thu nhưng trời hãy còn ấm Nên hàng Phong trước ngõ vẫn xanh um Chính vì thế nên thơ: chưa kết chùm Vần rời rạc tùm lum... xin nhặt hộ! Chứ mọi năm tháng nầy lá ửng đỏ Hễ gió lùa chúng đổ thấy mà thương Làm chạnh lòng, xao động, chút tơ vương... Đầy cảm hứng viết: trên trời / dưới đất. Nay bình thường, dĩ nhiên là hỏng mất! Cả hồn thơ chất ngất cũng đi tong Dẫu cố gắng sáng tác chỉ bằng không Đầu chí cuối lòng vòng toàn vô nghĩa! Trọng Văn - 20100504
Trích đoạn: trongvan
Lầm
Ba mươi năm lẻ đã là xa xăm...
Đổi đời nghe tới mà ham
Đến khi vỡ lẽ biết lầm, lầm to!
Đất nước độc lập, tự do
Nhiều người chưa biết ấm no là gì!
Đánh đuổi Mỹ tưởng được chi?
Trống chỗ cho đảng vội đi rước Tàu
Về thờ phụng, đội trên đầu
Cái ách nô lệ chừng nào thoát ra?
Xưa nay công nhận dân ta
Quen thuộc tập tục thờ ma nước ngoài
Chuyện tương tự diễn ra hoài...
Trọng Văn - 20100331
Nhà cao cửa rộng tàn phút chốc
Lỗi đâu ấy tại động lực ngoài
Rường mọt mái dột sâu đục khoét
Giặc nhà họa ẩn lỗi tại ta.
( Anh Trọng Văn ! Em không hiểu biết về thơ phú chỉ muốn để lại vài cãm nghĩ mà thôi. nếu có chổ không làm anh hài lòng xin bõ quá cho em!)
Trích đoạn: nevermind
Nhà cao cửa rộng tàn phút chốc
Lỗi đâu ấy tại động lực ngoài
Rường mọt mái dột sâu đục khoét
Giặc nhà họa ẩn lỗi tại ta.
( Anh Trọng Văn ! Em không hiểu biết về thơ phú chỉ muốn để lại vài cãm nghĩ mà thôi. nếu có chổ không làm anh hài lòng xin bõ quá cho em!)
Được khách ghé hỏi gì hơn
Làm chi có chuyện phật lòng mà lo?
Văn hơi lười, rất ít vô
Chẳng gặp để khách buồn xo ra về!


Hẹn gặp lại dịp khác.
Nịnh Em chưng diện công nhận đẹp độc đáo Anh dám thề nói láo bị ngọng ngay Cặp chân dài, váy ngắn trông như Tây Da bánh mật như vầy là hết xảy! Tóc uốn quăn sát da đầu lạ đấy! Đi ra đường người thấy lé mắt luôn (Thôi đi nha, nhỡ họ bắt bồi thường Lỗi mình đó thì vô phương bào chữa) Còn nhiều lắm! Còn muốn khen thêm nữa... Ngưng... để cưng xuống rửa chén, giặt đồ, Chùi cầu tiêu, nhà tắm, hút bụi cơ Anh ra phố bây giờ, chiều gặp lại. Trọng Văn - 20100503
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: